Chương 2140: Về doanh (2)
Chương 2140: Về doanh (2)Chương 2140: Về doanh (2)
Chuong 2140: Ve doanh (2)
Chu Phàm thầm nghĩ, Bất Tiếu đạo trưởng gọi chức vị của Lôi Thiên Dương, hiển nhiên là đang kéo xa cự ly với hắn, xem ra Bất Tiếu đạo trưởng dường như không quá thích Lôi Thiên Dương này.
- Đại tiên sinh nói Hồng Não Ma đã bị giải quyết, hiện tại đang xác nhận, vậy chắc không có vấn đề gì lớn, đây là phúc của Tiêu Lôi Châu, phúc của Thiên Nam Đạo.
Lôi Thiên Dương không mặn không nhạt nói:
- Có điều Bất Tiếu đạo huynh quả thật nói thiếu một chuyện, ta nghe bọn họ nói, các ngươi là hợp thành một đội thăm dò tu sĩ, vậy không biết hiện tại tình huống của các ngươi thế nào?
- Năm người chúng ta không có bất kỳ ai bị thương.
Bất Tiếu Đạo Nhân nói.
- Không có bất kỳ ai bị thương, vậy rất tốt, mỗi một người các ngươi đều là lương đống của Tiêu Lôi Châu chúng ta, nếu có bất kỳ tổn thất gì, đối với Tiêu Lôi Châu chúng ta mà nói sẽ là một cái giá đắt khó có thể thừa nhận.
Lôi Thiên Dương mỉm cười một tiếng nói:
- Vậy nhờ đạo huynh, phiền mời Chinh Bắc Sứ Chu đại nhân tới đây, ta muốn nói chuyện với hắn vài câu.
Sắc mặt Chu Phàm có chút vi diệu, hắn không ngờ Lôi Thiên Dương lại đột nhiên nói đến hắn.
Bất Tiếu Đạo Nhân nhìn về phía Chu Phàm, Chu Phàm không nghĩ nhiều, bước nhanh tới, lên tiếng nói:
- Lôi đô đốc, ta là Chu Phàm.
Bậc quan của Hai người tương đương, Chu Phàm không cần tự xưng ty chức.
- Chu đại nhân, chuyện bên kia có bọn Bất Tiếu đạo huynh lo, chắc không có vấn đề gì, ta hi vọng ngươi về võ doanh trước, ta chuẩn bị thương lượng với ba vị Tứ Chinh Sứ các ngươi chuyện về sau.
Lôi Thiên Dương nói.
- Hiện tại luôn à?
Chu Phàm hơi ngẩn ra hỏi.
- Đúng vậy, hiện tại, đường đêm khó đi, nhưng may mà ngươi cách võ doanh cũng không xa, vất vả cho Chu đại nhân rồi.
Lôi Thiên Dương dùng ngữ khí xác định nói.
Chu Phàm nhíu mày, hiện tại Đoan Mộc Tiểu Hồng vẫn chưa quay về, cũng chính là không thể xác nhận Hồng Não Ma có thật sự không xuất hiện nữa hay không, dưới tình huống như vậy, có chuyện gì mà phả thương lượng?
- Được, ta lập tức về bỏ.
Chu Phàm đáp ứng.
Lôi Thiên Dương không có quyền gọi bốn người bọn Bất Tiếu Đạo Nhân về, nhưng hắn đại biểu cho Thiên Nam Đạo Nghi Loan Ti mà đến, muốn Chu Phàm trở về, Chu Phàm cũng rất khó cự tuyệt.
Lôi Thiên Dương lại nói vài câu với Chu Phàm rồi cắt đứt lần liên hệ này.
Chu Phàm trả lại Tiêu Tức Ngọc cho Bất Tiếu Đạo Nhân, hắn cười nói với bốn người:
- Chư vị, vậy ta về doanh trước.
- Chu đại nhân, ta đưa ngươi.
Bất Tiếu Đạo Nhân nói.
Chu Phàm không cự tuyệt, sau khi hắn và Bất Tiếu Đạo Nhân rời xa ba người còn lại, Bất Tiếu Đạo Nhân mới nói khẽ:
- Lôi Thiên Dương này thích đao to bua lớn, ngươi cẩn thận một chút.
Chu Phàm cười cười gật đầu, hắn giơ phù châu, dẫn theo Tiểu Muội rời đi.
Đợi sau khi rời xa Bất Tiếu Đạo Nhân rồi, hắn dừng chân, sắc mặt nghiêm lại.
Kỳ thật cho dù Bất Tiếu Đạo Nhân không nói, hắn cũng lờ mờ cảm thấy Lôi Thiên Dương gọi hắn về gấp như vậy, có chút không thích hợp.
Nhưng Lôi Thiên Dương và hắn lại chưa từng gặp mặt, có thể làm gì hắn?
Hắn trái lo phải nghĩ, vẫn quyết định cẩn thận một chút, hắn từ trong phù đại lấy ra hai đạo phù lục, một đạo dán lên trên người Tiểu Muội, một đạo dán lên trên người mình.
Đây là phù lục khiến Âm Ảnh Quái Quyệt không dám tới gần.
Làm xong những cái này, hắn cất phù châu, sau đó lại gọi Tiểu Quyển ra, bảo Tiểu Quyển chỉ đường cho hắn.
Không có phù châu phát ra quang mang, muốn ở trong bóng đêm tìm ra một người là không dễ dàng, hơn nữa hắn còn đặc biệt thay đổi lộ tuyến chạy về võ doanh.
Hắn yên lặng đi đường, chỉ mất thời gian nửa nén hương, lại thấy võ doanh đã đóng quân xong.
Hắn bảo Tiểu Quyển trở lại trong thân thể hắn, mới cất bước tiến vê phía võ doanh, thông qua xác nhận thân phận, có thể tiến vào trong võ doanh.
Võ doanh nhiều như vậy, lại dời tới đây không lâu, Chu Phàm trải qua hỏi đường, mới tìm được doanh địa chủ. - Chu đại nhân, bọn Đô đốc đại nhân đang chờ ngươi, xin theo ta.
Một nam tử trung niên lễ phép nói với Chu Phàm.
Chu Phàm hơi gật đầu, theo nam tử trung niên đó tới doanh địa chủ, đường trong doanh địa có chút hỗn loạn, dù sao cũng là di dời tới đây, lại biết Hồng Não Ma biến mất, rơi vào trong hỗn loạn nhất định cũng không có gì kỳ quái.
Rất nhanh Chu Phàm theo nam tử trung niên đó đến chỗ một lều bạt lớn, trong lều trại đèn đuốc đang sáng.
- Chu đại nhân, mời.
Nam tử trung niên đó dừng chân, cung kính nói.
Chu Phàm không nghĩ nhiều, hắn lướt qua nam tử trung niên đó, vừa định dùng tay vén mành, liền nhíu mày, hắn cảm thấy có chút không đúng, trong lều trại quá im lặng, ngay cả tiếng hít thở rất nhỏ cũng không có.
Hắn mới đầu cũng không để ý, bởi vì nơi này là võ doanh, lại thêm xung quanh lộn xôn, ảnh hưởng đến nhĩ thức của hắn, nhưng hiện tại đứng trước cửa, hắn đã phát hiện.
Hắn quay đầu cảnh giác nhìn, nam tử trung niên vốn đứng phía sau hắn đã biến mất.