Chương 2141: Thiên Nam Đô đốc
Chương 2141: Thiên Nam Đô đốcChương 2141: Thiên Nam Đô đốc
Chương 2141: Thiên Nam Đô đốc
- Giết người, cứu mạng.
Thanh âm từ một góc doanh địa chủ vang lên, doanh địa chủ lâm vào yên tĩnh, sau đó bộc phát ra tiếng ôn ào lớn hơn, càng lúc càng nhiều người từ trong lều trại chui ra.
Chu Phàm quay đầu nhìn lều trại, trong lều trại mới truyên ra mùi máu tanh cực kỳ nồng đậm, điều này khiến ánh mắt hắn lập tức lạnh xuống.
Chu Phàm không hề động, hắn vẫn đứng trước lều trại đó, bởi vì đã có không ít võ giả đang vây về phía lều trại.
Nếu hắn không rõ thế này là gì, vậy thì hắn quá ngu.
Hắn lọt vào bấy rồi.
Hiện tại có nhiều võ giả như vậy đang tiến tới bên này, nếu hắn còn muốn đi, lúc đó sẽ khiến người ta càng sinh nghỉ, hắn chỉ bình tĩnh đứng tại chỗ.
Những võ giả đó chạy tới bên này, đó là bởi vì mùi máu tanh từ trong lều trại truyền ra quá nồng, căn bản không thể giấu được võ giả tu luyện tị thức.
Dưới tiếng hò hét của những võ giả này, tất nhiên sẽ có càng nhiều võ giả hơn tới đây.
Bọn họ nhìn thấy Chu Phàm đứng trước lều trại, nhận ra hắn, vội vàng chắp tay hành lễ, người không nhận ra cũng không dám manh động.
Chu Phàm không biết trong lều trại có gì, nhưng hắn biết, đối phương thiết kế rất tỉnh xảo, lợi dụng thủ pháp nào đó để che giấu mùi máu tanh, cho đến khi hắn đứng trước lều trại, mùi máu tanh đó mới bộc phát ra. 9eidi
Lại thêm tiếng hét không biết là ai phát ra, đúng là một khâu nối một khâu.
Rất nhanh có tu sĩ tới, nhìn thấy Chu Phàm đều hơi ngẩn ra.
Viên Ác và Trần Vũ Thạch và một nam tử trung niên thân hình cao lớn đứng bên cạnh bọn họ, nam tử trung niên này mặt dài, có chút không hợp với thể phách của hắn.
- Chu đại nhân, sao ngươi lại ở đây?
Trân Vũ Thạch ngây ra một thoáng hỏi.
- Ô, vị này chính là Chu đại nhân à?
Nam tử trung niên mặt dài cười nói.
- Chu đại nhân, vị này là Lôi đô đốc của Thiên Nam Đạo.
Trân Vũ Thạch vội vàng giới thiệu với Chu Phàm.
Trân Vũ Thạch cảm thấy tình huống trước mắt rất kỳ quái.
- Lôi đô đốc bảo ta trở về thương nghị việc, ta vừa tới, chẳng lẽ hai người các ngươi không biết à?
Chu Phàm bình tĩnh hỏi.
- Cái này thì chúng ta đương nhiên biết.
Viên Ác liếc lều trại một cái, hắn khó hiểu nói:
- Ý của Trần đại nhân là vì sao Chu đại nhân ngươi lại đứng trước lều trại, trong đây có gì?
Mùi máu tanh nồng đậm đó đúng là quá rõ ràng.
Viên Ác vẫy vẫy tay, bảo thuộc hạ đuổi các võ giả vây quanh đi hơn một nửa.
- Ta cũng không biết.
Chu Phàm nhìn các võ giả tản đi, lắc đầu nói:
- Ta vừa tới doanh địa chủ, có một người tới đây, nói với ta là các ngươi đang chờ ta thương nghị việc, đưa ta tới trước lều trại này, sau đó có người hét giết người, tiếp theo thì trong lêu trại tỏa ra mùi máu tanh, các ngươi cũng tới...
Chu Phàm ăn ngay nói thật, đó là bởi vì hắn một đường đi tới, nói không chừng có người nhìn thấy hắn và người đó, nếu hắn nói dối, mới càng khả nghi.
- Cái này để sau hãng nói, ta muốn nhìn xem trong lều trại có gì, vì sao lại thối như vậy.
Lôi Thiên Dương nhìn một lão giả bên cạnh, lão giả gật đầu, đi vào lều trại.
Chu Phàm nghiêng người tránh ra, hắn giống như một người ngoài cuộc, Trần Vũ Thạch và Viên Ác ngơ ngác nhìn nhau, nếu dựa theo những gì Chu Phàm nói, chẳng lẽ có người hãm hại Chu Phàm sao?
Lão giả đó rụt rè vén màn lều trại, tâm mắt của mọi người nhìn tới, phát hiện trên mặt đất trong lều trại có một khối thi thể bị chém thành hai nửa, mùi máu tanh phả vào mặt.
Sắc mặt Chu Phàm lạnh lùng nhìn.
Rất nhanh có người loại trừ trong lều trại có cạm bẫy như nguyan rủa, độc tính, tiến vào bên trong kiểm tra thi thể.
Sau khi lão giả Lôi Thiên Dương mang đến vá thi thể lại, hắn bước nhanh đến bên tai Lôi Thiên Dương, thấp giọng nói khẽ.
Sắc mặt Lôi Thiên Dương lập tức biến thành khó coi, hắn lạnh lùng nói:
- Người chết là Hoa Văn.
- Hoa Văn là ai?
Người hỏi là Chu Phàm.
- Tu sĩ Hóa Nguyên Cảnh của Thiên Nam Đạo Nghi Loan Ti Phủ chúng ta.
Lôi Thiên Dương lạnh lùng nói:
- Chu đại nhân, trên ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, ngươi chính là người đầu tiên đứng trước lêu trại.
- Vậy thì sao?
Chu Phàm bình tĩnh nói:
- Chẳng lẽ Lôi đô đốc hoài nghi là ta giết tu sĩ tên là Hoa Văn đó?
- Ta không nói như vậy.
Mắt Lôi Thiên Dương hơi nhíu lại nói:
- Ta chính là muốn hỏi Chu đại nhân có thấy hung thủ không?
- Xem ra vừa rồi những gì ta nói Lôi đô đốc không nghiêm túc lắng nghe rồi, ta là được người ta dẫn đến nơi này.
Hai hàng lông mày Chu Phàm nhu lại, nói.
- Ta đương nhiên có nghe, vậy xin hỏi Chu đại nhân còn nhớ bộ dạng người đó trông thế nào không?
Lôi Thiên Dương hỏi.
- Ta đương nhiên là nhớ, nhưng hắn đi rất nhanh, hắn đã dám lộ mặt trước ta, ta hoài nghi cho dù ta vẽ hắn ra, cũng chưa chắc đã có thể tìm được hắn.
Chu Phàm suy nghĩ một chút nói.