Chương 2171 - Sung quân
Thái Văn Hãn bình tĩnh nói:
- Cái này thì ta hiểu, nhưng chỉ cần có một chút phần thắng ta cũng không nguyện ý bỏ qua, chúng ta nhiều năm như vậy, vì chờ cơ hội này, nếu bỏ lỡ, sẽ không còn cơ hội tốt như vậy nữa.
- Cho nên ta nguyện ý thử, cho dù chưa chắc đã thành công, nhưng ta cũng nguyện ý thử.
Trên mặt Thái Văn Hãn lộ ra vẻ kiên quyết, hắn sớm đã mang chí chết.
Nam tử mặt trắng cũng bị sự kiên quyết của Thái Văn Hãn khiến cho giật mình, hắn không nhịn được nói:
- Thái đại nhân, chúng ta biết ngươi hận Hoa Phi Hoa, nhưng một mực không biết nguyên nhân...
Thái Văn Hãn thản nhiên nói:
- Sự thực đương nhiên không hoang đường như ta thượng tấu, nhưng cái chết của cha mẹ ta có liên quan rất lớn tới hắn, năm đó ta chỉ là đang tận trách mà thôi, hắn lại hạ lệnh đuổi cả nhà ta ra khỏi Thiên Nam Đạo Thành.
- Lúc ấy ta xin bọn họ cho ta thêm một chút thời gian để chuẩn bị, nhưng phủ Đạo Chủ rất cường ngạnh, nói rõ cả nhà chúng ta một ngày cũng không được ở thêm.
- Bức ta bất đắc dĩ chỉ có thể mang theo người nhà rời khỏi Thiên Nam Đạo Thành, lúc ấy chính là đông lạnh, đường xá xa xôi, một nhà chúng ta trên đường đi rất gian nan, cha mẹ ta chính là nhiễm bệnh hiểm nghèo không thể chữa lành vào lúc đó.
Nói đến đây, hắn tạm dừng một chút lạnh lùng nói:
- Hắn là đại nhân vật cao cao tại thượng, nắm giữ đại quyền sinh sát của một đạo, ta chỉ là một tiểu nhân vật không đáng nhắc tới, hắn khẳng định cũng đã sớm quên tiểu nhân vật như ta, càng sẽ không biết một hành động đó của hắn lại hại chết cha mẹ ta.
- Nhưng ta sẽ khiến hắn nhớ kỹ, cho dù ta là một con kiến, cũng có thể cắn hắn một cái, khiến hắn biết đau.
- Thì ra là như vậy.
Nam tử mặt trắng sau khi nghe rõ ngọn nguồn, thở dài một tiếng.
Thái Văn Hãn khẽ cười nói:
-Ta phải cảm kích các ngươi, các ngươi tìm tới ta, cho ta một cơ hội tốt như vậy, hiện tại ta lo lắng là người nhà của ta...
Nói đến đây, Thái Văn Hãn lộ ra vẻ không nỡ cùng với áy náy.
- Là ta có lỗi với bọn họ, chỉ là thù của cha mẹ ta không thể không báo.
Thái Văn Hãn nói:
- Ngươi đừng quên lời hứa của ngươi.
- Thái đại nhân ý đã quyết, ta cũng không khuyên nữa.
Nam tử mặt trắng nói:
- Nhưng ta muốn quên lời hứa của ta chỉ sợ cũng không thể làm được, nguyên nhân thì ngươi cũng hiểu, ta sớm đã dùng đạo tâm để thề, thề nếu ngươi gặp chuyện không may, khẳng định sẽ bảo vệ người nhà ngươi được bình an, tuyệt đối không để bọn họ chịu bất kỳ liên lụy gì trong sự kiện lần này.
- Người nhà của ngươi còn, ta còn, người nhà của ngươi gặp chuyện không may, ta cũng sẽ chết.
Đây là lúc trước nam tử mặt trắng tới tìm Thái Văn Hãn đã hứa với hắn.
- Cái này ta đương nhiên hiểu, ta nghĩ nhiệm vụ này không khó, nhất là sau tối nay... Là ta có chút dong dài.
Thái Văn Hãn lắc đầu, không nói chuyện này nữa.
Nam tử Mặt trắng lại cẩn thận thảo luận vài câu với Thái Văn Hãn, sau khi xác định kế hoạch chi tiết hoàn chỉnh, nam tử mặt trắng mới đứng lên nhìn Thái Văn Hãn một cái rất sâu rồi cáo từ rời đi.
Sau khi nam tử mặt trắng rời khỏi, cũng chỉ còn lại một mình Thái Văn Hãn, hắn nhắm mắt rồi lại mở mắt, trong ánh mắt không còn bất kỳ vẻ do dự nào.
Sáng sớm hôm sau, một tin tức nhanh chóng lưu truyền, Thái Văn Hãn ngày hôm qua thượng tấu buộc tội Thiên Nam Đạo Chủ Hoa Phi Hoa đã chết.
Triều dã chấn động, tin tức về Thái Văn Hãn giống như gió tản đi, không chỉ là nội bộ quan gia, phố lớn ngõ nhỏ của Kính Đô đều đang nghị luận việc này.
- Hoa đạo chủ đúng là ngoan độc, chỉ là buộc tội mà thôi, lại hại chết người ta.
- Quả thực là còn bá đạo hơn Thánh Thượng, quan gia sẽ không quản sao?
- ...
Tiếng dân oán sôi trào, dân chúng Kính Đô đều cho rằng là Hoa đạo chủ làm.
Các quan viên Đại Ngụy cũng cảm thấy kinh ngạc không thôi, bọn họ không ngờ Thái Văn Hãn lại chết.
Đại bộ phận quan viên đều cảm thấy không thể là Hoa Phi Hoa làm, trừ khi đầu của Hoa Phi Hoa bị lừa đá, mới giết một quan viên Kính Đô hôm qua mới buộc tội hắn.
- Cái này khó nói lắm, nói không chừng hắn chính là cho rằng không ai hoài nghi hắn, mới hạ sát thủ thì sao.
Có một bộ phận nhỏ quan viên nhỏ giọng nói thầm.
Nhưng bất kể là như thế nào, chuyện đều đã phát sinh, quan gia lập tức hành động.
Kính Đô đã rất lâu rồi không xuất hiện chuyện như vậy.
Thái phủ bị phong tỏa.
Một đại tổng quản từ Kính Cung tự mình giám sát, Nghi Loan Ti Tổng Phủ phụ trách kiểm tra cái chết của Thái Văn Hãn.
Dưới sự chú ý của nhiều thế lực như vậy, không ai dám giở trò trên loại chuyện này.
Rất nhanh đã xác nhận là Thái Văn Hãn tự sát, hơn nữa không có bất kỳ dấu hiệu bức bách nào, Thái Văn Hãn còn để lại di thư, di thư lên án Hoa Phi Hoa làm nhục cha mẹ hắn, nói không ai tin hắn, chỉ có dùng cái chết để chứng minh những gì hắn nói là thật.