Bốn người Chu Phàm dán phù lục lên trên cánh tay của mình, phù lục giấy vàng tỏa ra hoàng quang chói mắt, dán lên trên cánh tay như vậy một khi phù lục xuất hiện dị thường, bọn họ cũng có thể lập tức biết ngay.
- Ta muốn nói là Cấm Tà Phù này rất giống Trắc Quyệt Phù, chưa chắc đã hữu hiệu trăm phần trăm, cho nên các ngươi vẫn phải đề cao cảnh giác, một khi phát hiện ra có gì không đúng, phải mau nói ra.
Mao phù sư lại sắc mặt nghiêm túc dặn dò mấy người Chu Phàm.
Chu Phàm, Lỗ Khôi vâng dạ, bọn Chu Phàm cũng hiểu, không có phương pháp tránh khỏi nguy hiểm một trăm phần trăm, có thể có phương pháp này đã xem như không tồi rồi.
Chu Phàm lại nhìn Lão Huynh dưới chân, hắn có chút lo lắng Lão Huynh không có Cấm Tà Phù sẽ bị công kích, nhưng lại nghĩ tới, quái quyệt chỉ cần có chút trí tuệ, đều cũng sẽ không lựa chọn một con chó để công kích.
Bốn người lại quay về bên cạnh Mạch Khuyên.
Hai vị Phù Sư Hoàng, Mao đầu tiên là nhìn hai cỗ thi thể máu đã hơi đông lại đó, sau đó nhìn về phía ruộng lúa vàng óng ánh, sắc mặt của bọn họ rất ngưng trọng.
Nếu quái quyệt thật sự trốn trong ruộng lúa, trước vụ lúa hè không thể tìm ra nó, vậy sự việc sẽ rất phiền, cũng bởi vì chuyện liên quan tới ruộng lúa, bọn họ mới phải vội vàng tới đây như vậy.
Đương nhiên hai người bọn họ không phải lo thôn thiếu lương thực mà chết đói, mà là sản lượng lương thực của Tam Khưu Thôn giảm sẽ ảnh hưởng tới thành tích khảo khóa của bọn họ.
Mày Chu Phàm nhíu lại, hắn nhìn chằm chằm ruộng lúa, trong lòng cũng đang suy nghĩ nên làm như thế nào để tìm ra con quái quyệt đó.
Mọi người tâm sự trùng trùng, Hoàng phù sư nói với Chu Phàm:
- Ngươi cho rằng quái quyệt rốt cuộc là phụ thân hay là thông qua công kích tâm thần để đạt được khống chế? Dù sao cũng là ngươi phỏng đoán ruộng lúa có vấn đề trước, ta muốn nghe thử cái nhìn của ngươi.
Nếu có thể biết nó là công kích thế nào, vậy có thể loại bỏ một bộ phận đối tượng hoài nghi.
Chu Phàm trầm ngâm một chút nói:
- Ta nghiêng về nó là thông qua công kích tâm thần để khống chế người, lúc ấy khi ta đứng chung một chỗ với Trịnh Chân Mộc, ta một mực lưu ý hắn, nhưng không phát hiện ra điều gì dị thường.
- Hơn nữa nếu là quái quyệt phụ thân, vậy ta muốn hỏi là, sau đó hắn lại bị Lục Vật Thảo phụ thân, một người có thể bị hai quái quyệt khác nhau phụ thân không?
Mao phù sư nhíu mày nói:
- Bị hai quái quyệt phụ thân quả thật vậy chưa ai từng thấy, nhưng chớ quên, quái quyệt có khả năng rời khỏi trước khi Lục Vật Thảo phụ thân Trịnh Chân Mộc.
- Lời này của Mao lão đại nhân có lý, có điều ta vẫn tin đó là một con quái quyệt có thể khống chế tâm thần người ta.
Chu Phàm nhẹ nhàng gật đầu nói.
Hoàng phù sư cảm thấy hứng thú nói:
- Vì sao ngươi lại kiên trì như vậy?
Chu Phàm sửa sang lại dòng suy nghĩ một chút, nói:
- Quái quyệt muốn phụ thân, bình thường phải mượn môi giới, nhưng lúc ấy đừng nói là môi giới, ngay cả bóng dáng của quái quyệt ta cũng không thấy, đây là một trong những nguyên nhân ta kiên trì như vậy, nguyên nhân thứ hai là một khi phụ thân, thân thể của con người chắc phải có chút dị thường.
- Thí dụ như khi Trịnh Chân Mộc bị Lục Vật Thảo phụ thân, trên người hắn sẽ có rất nhiều cọng rơm đâm ra, nhưng trước khi Lục Vật Thảo phụ thân, biểu hiện thân thể của Trịnh Chân Mộc rất bình thường, hai đội viên chết đi này cũng vậy, trên thân thể bọn họ chỉ có dấu vết tự giết lẫn nhau, không có bất kỳ chỗ nào dị thường.
Những cái này là Chu Phàm căn cứ vào tri thức về quái quyệt mình học được phỏng đoán ra.
Hoàng phù sư và Mao phù sư nhìn nhau, trong lòng đều có chút kinh ngạc, dựa vào bản sự của bọn họ, cũng có thể nghĩ tới những điều này, nhưng Chu Phàm mới tiếp xúc với quái quyệt không bao lâu, lại có thể cấp tốc nghĩ tới điểm này rõ ràng như vậy, đúng là không dễ.
Mao phù sư cũng nghiêng về cái nhìn của Chu Phàm, có điều hắn vẫn nhíu mày nói:
- Trịnh Chân Mộc thì trước tiên không nói đến, hai đội viên chết đi này, bên ngoài thân thể của bọn họ quả thật không có quá nhiều sự dị thường của phụ thân, nhưng trong cơ thể bọn họ thì sao?
Chu Phàm nhìn hai cỗ thi thể đó, trầm ngâm một chút nói:
- Là ta suy nghĩ không chu toàn, nếu muốn biết, vậy chỉ có thể giải phẫu thân thể của bọn họ.
Nghe thấy phải mổ xẻ thân thể của bọn họ ra, Lỗ Khôi hơi do dự, lại vẫn không phản đối, dẫu sao cũng phải tìm hiểu tới cùng, cần giải phẫu, đây là chuyện bất đắc dĩ.
- Vậy mổ ra xem.
Sắc mặt Hoàng phù sư bình tĩnh nói.
Chu Phàm rút ra một thanh chủy thủ nói:
- Vậy để ta làm cho.
Ba người Hoàng phù sư đều không lên tiếng phản đối.
Chu Phàm đi tới hai cỗ thi thể đó, trên người hắn hiện tại đã dán Cấm Tà Phù, đối với thi thể tự nhiên không quá sợ hãi như lúc trước.