Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 151 - Chương 151. Giải Phẫu (2)

Chương 151. Giải phẫu (2) Chương 151. Giải phẫu (2)

Chu Phàm nhìn hai cỗ thi thể, sau đó hắn hơi dùng sức rút trường thương đâm vào trong thi thể ra.

Trường thương có đầu nhọn sắc bén, không phải quá khó rút.

Trường thương được rút đi, hai cỗ thi thể tách ra.

Thi thể được đặt nằm thẳng trên mặt đất, Chu Phàm tùy ý chọn một cỗ thi thể, đai lưng của thi thể được cởi bỏ, hắn kéo trường y màu máu của thi thể ra, lập tức thi thể chỉ còn quần cộc.

Thân thể lõa lồ của thi thể có tới hơn mười vết máu, đáng sợ nhất là, lỗ thương trí mạng đó, máu đỏ và thịt xen lẫn một chỗ, có thể lờ mờ nhìn thấy thứ bên trong bụng.

Chu Phàm đã quá quen với thi thể rồi, hắn dùng chủy thủ rạch một cái, quyết định bắt đầu rạch da từ chính giữa cổ thi thể, rồi dọc theo cổ, chính giữa ngực vòng tới bên trái rốn rồi tới dưới bụng.

Đây là cách cắt thẳng tắp của giải phẫu học.

Chu Phàm từng thấy không ít pháp y giải phẫu thi thể, những cái này đương nhiên không làm khó được hắn.

Sau khi nghĩ xong mũi đao sắc bén rạch da người trên cổ, khi đến bụng thì rạch mỡ dưới lớp da dày.

Đường máu rạch ra đó mở ra một khe máu nhỏ, tất cả những thứ máu chảy đầm đìa bên trong lấp đầy tầm nhìn của Chu Phàm, nhưng hắn lại không nhăn mày một chút nào.

Chủy thủ đã triệt để bị nhuộm đỏ, trên mũi dao có một giọt máu sắp rơi lại không rơi.

Sau khi làm xong những cái này, Chu Phàm dùng chuôi đao của trực đao chống lấy nhân thể, quan sát, Lỗ Khôi và hai vị Phù Sư cũng vây tới.

Ngũ tạng lục phủ, ruột già ruột non, xương cốt bên trong cơ thể của Thi thể đều rất bình thường.

- Xem ra thật sự không phải phụ thân, mổ đầu hắn ra đi.

Hoàng phù sư mở miệng nói.

Phàm là người thường xuyên tiếp xúc với quái quyệt sớm đã nhìn quen thi thể rồi, sắc mặt ba người Hoàng phù sư đều không có biến hóa quá lớn.

Chu Phàm lại dùng chủy thủ tách đầu thi thể.

Xương sọ rất cứng, nhưng đối với võ giả có khí lực to lớn mà nói, đây căn bản không phải là vấn đề, hắn rất nhanh đã mổ đầu của đội viên này ra.

Đầu tách ra, khiến người ta hoảng sợ biến sắc là, đại não vốn nên là đầy dây thần kinh đã biến thành một đống dịch nhão trắng bóng.

Nhìn não đã biến thành một đống nhão nhoét, sắc mặt của bốn người Chu Phàm đều biến đổi.

Sở dĩ Hoàng phù sư nói muốn mổ đầu ra kiểm tra, là để kiểm tra có bị phụ thân hay không, cũng bởi vì nếu là công kích tâm thần để đạt được khống chế, não người khó tránh khỏi có dị thường.

Về điểm này, Chu Phàm và Lỗ Khôi chưa hiểu rõ, nhưng Hoàng phù sư và Mao phù sư thì lại biết rất rõ.

Bọn họ nhìn nhau, trong ánh mắt đều mang theo một tia kinh hãi, bọn họ đã lờ mờ đoán được đây là thứ gì, chính bởi vì đoán được, mới cảm thấy rất khó giải quyết.

- Hai vị lão đại nhân...

Lỗ Khôi nhìn bọn họ, há miệng muốn hỏi.

Mao phù sư nói:

- Chúng ta trước tiên lui về cự ly an toàn đã rồi tính.

Nói xong, bốn người Chu Phàm bắt đầu lui về phía sau.

Mọi người trở lại một cự ly an toàn, Lỗ Khôi nói:

- Có phải hai vị lão đại nhân đã nhìn ra gì rồi không? Chẳng lẽ là quái quyệt mà ngay cả Cấm Tà Phù cũng không thể ngăn cản nó à?

Mao phù sư trợn mắt nói:

- Cấm Tà Phù có thể ngăn cản quái quyệt, nhưng một khi Cấm Tà Phù bốc cháy, vậy sẽ bị hủy, chúng ta đương nhiên phải lui về trước, không phải lúc tất yếu thì không cần phải lãng phí phù quý giá như vậy, người có đền được cho ta không.

Lỗ Khôi cười khan một tiếng.

Chu Phàm nói:

- Hai vị lão đại nhân, các ngươi đã biết là quái quyệt gì rồi à?

Hoàng phù sư trầm mặc một chút nói:

- Kỳ thật trước khi chưa giải phẫu, ta và Mao huynh cũng có chút suy đoán, hiện tại giải phẫu thi thể, loại trừ khả năng phụ thân, lại mổ đầu thi thể, óc nhão nhoét lại kết hợp với hoàn cảnh của ruộng lúa, ta nghĩ đã đúng tám chín phần mười rồi, phải không, Mao huynh?

Mao phù sư thở dài nói:

- Là Huyết Du Câu Hồn Điểu, nó thích ăn thóc, lại có thể phát ra tiếng chim hót mà con người không nghe được, tiếng này nếu không có thủ đoạn phòng hộ như Cấm Tà Phù, sẽ xâm nhập vào đầu óc người ta, khiến tâm thần người ta mất khống chế, thậm chí là bị nó khống chế.

- Tựa như Chu Phàm nói vậy, nó có ý thức lãnh địa rất mạnh, đây là nó đã coi ruộng lúa của chúng ta là lãnh địa của nó rồi.

Là Huyết Du Câu Hồn Điểu.

Lời nói của Mao phù sư xem như đã ấn chứng suy đoán trong lòng Hoàng phù sư, vẻ mặt hắn chua chát nói:

- Lần này phiền rồi.

Lỗ Khôi nhíu mày, hắn chưa từng nghe qua tên của quái quyệt này, có điều hắn trầm giọng nói:

- Huyết Du thì có lẽ chúng ta không đối phó được, chẳng lẽ hai vị lão đại nhân cũng không được sao?

Bình Luận (0)
Comment