Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1501 - Chương 2187 - Sắp Sửa Rời Đi

Chương 2187 - Sắp sửa rời đi
Chương 2187 - Sắp sửa rời đi

- Lục hoàng tử điện hạ thân ái, chúc ngươi vạn thọ vô cương, sớm ngày đi lên hoàng tọa đen xì mà mình hằng mơ ước.

Chu Phàm vừa đọc xong câu mở đầu đã cả kinh, Lục hoàng tử điện hạ?

Đây chính là thứ của Diện Thủ Hội, sao lại liên quan tới Lục hoàng tử?

Hoàng tử chính là xưng hô mà con nối dõi của Hoàng đế mới có thể có, đương nhiên cũng không loại trừ là hoàng tử của hai nước láng giềng.

Nhưng cho dù là như vậy, sao hoàng tử của một quốc gia lại có liên hệ với tổ chức tà ác như Diện Thủ Hội?

Hắn tiếp tục đọc.

- Thân là diện thủ số 001 của ngươi, cũng là người yêu thân thiết của ngươi, cũng là tay trái của ngươi, mỗi lần ta đều cảm thấy áp lực rất lớn, sợ cô phụ sự kỳ vọng của ngươi đối với ta, ngươi từng nói, ngươi muốn có năm ngàn diện thủ, nhưng nam nhân yêu nhất thủy chung là ta, đối với ta mà nói, thế đã đủ rồi.

- May mà trong Diện Thủ Hội tất cả đều ổn, kế hoạch ngươi chế định, cũng đang được tiến hành thuận lợi, nhưng ta vẫn đêm không thể ngủ, không chỉ là sợ cô phụ kỳ vọng của ngươi, còn vô cùng nhớ ngươi, nhớ thể phách cường tráng đó của ngươi, nhớ cảm giác khi ngón tay ngươi lướt qua ngực ta.

- Ta thật sự rất nhớ ngươi, mỗi thời mỗi khắc đều muốn tới Kính Đô thăm ngươi, chỉ là ta không thể, bởi vì ta gánh vác trọng trách mà ngươi giao cho ta, vì giấc mộng của ngươi, vì tình yêu giữa chúng ta, ta sẽ ghìm chặt nỗi nhớ nhung này ở trong lòng, nỗ lực làm tốt tất cả mọi chuyện...

Chu Phàm vừa đọc thư, da gà nổi hết cả lên, tình yêu thì cũng thôi, đây còn là tình yêu giữa hai nam nhân.

Đương nhiên khiến hắn cảm thấy chấn động là thủ lĩnh của Diện Thủ Hội, thủ lĩnh được gọi là muốn năm ngàn diện thủ đó không ngờ là một vị hoàng tử.

Đương nhiên cũng không loại trừ khả năng Lục hoàng tử chỉ là một danh hiệu, nhưng khả năng này là rất thấp, bởi vì diện thủ 001 ở trong thư đã đề cập tới hoàng tọa và Kính Đô...

Chu Phàm cúi đầu đọc hai chữ Kính Đô trên thư, hắn hơi biến sắc, điều này chứng tỏ Lục hoàng tử này rất có thể không phải hoàng tử của hai nước láng giềng, mà là hoàng tử của hoàng thất Đại Ngụy.

Trừ khi hai nước láng giềng có hoàng tử lẻn vào Kính Đô, trù tính đại sự, chỉ là điều này không khỏi quá trùng hợp.

Có điều hắn vẫn có biện pháp chứng thực Lục hoàng tử được đề cập trong thư có phải Lục hoàng tử của hoàng thất Đại Ngụy hay không, bên trong thư nói là 'hoàng tọa đen xì', hoàng tọa Đại Ngụy có phải được gọi là hoàng tọa đen xì hay không thì hắn vẫn không rõ, nhưng điều này cũng không khó nghiệm chứng.

Hắn lại cố nén ghê tởm, đọc lại tin một lần, sau khi xác nhận không bỏ xót tin tức nào trong thư, bắt đầu suy nghĩ nên xử lý việc này thế nào.

Trầm tư một lúc, hắn phát hiện phương pháp xử lý tốt nhất chính là tạm thời giấu bí mật này ở trong lòng, đừng nói ra ngoài.

Bởi vì cho dù hắn đưa thư này cho Nghi Loan Ti hoặc là thư viện, rất có thể sẽ chỉ mang tới hiệu quả ngược.

Ai có thể dựa vào một phong thư để tin hắn?

Cho dù hắn có đủ chứng cớ cũng vô dụng.

Hoàng tử Đại Ngụy là thủ lĩnh của Diện Thủ Hội, đối với hoàng thất Đại Ngụy mà nói tuyệt đối là xì căng đan không thể công khai, thậm chí rất có thể sẽ thử xóa bỏ tất cả những người biết chuyện.

Một khi phong thư này được trình lên, hậu quả rất có thể là hắn không thể không bắt đầu kiếp sống đào vong của mình, mà dẫu sao Lục hoàng tử cũng là nhi tử của đương kim Thánh Thượng, cùng lắm chỉ là trách phạt một chút.

Chuyện có lợi, chỉ có hại thì tốt nhất là đừng làm, vị Lục hoàng tử đó thích nam nhân, là thủ lĩnh của tổ chức tà ác Diện Thủ Hội, những cái này không liên quan nhiều tới hắn.

Hắn gấp phong thư lại rồi cẩn thận cất đi, để tránh mình nghĩ nhầm, hắn vẫn bỏ ra thời gian để tra cứu điển tịch, muốn biết hoàng tọa của Đại Ngụy có phải thực sự được gọi là Tất Hắc Hoàng Tọa (hoàng tọa đen) không?

Hắn chưa từng tới Kính Cung, nhưng trong lịch sử vẫn có không ít người tiến vào Kính Cung, từng gặp Đại Ngụy Hoàng đế, những cái này đều có ghi chép nhất định trên sách sử.

Hoàng tọa đó nếu thực sự có đặc thù, khẳng định sẽ có một số người đề cập tới bộ dạng của hoàng tọa.

Không tốn bao nhiêu thời gian, hắn ở trong điển tịch tìm được ghi chép về hoàng tọa Đại Ngụy, hoàng tọa đó quả nhiên là đen xì, nghe nói là tồn tại từ lúc Đại Ngụy mới khai quốc, phần lớn cách nói là hoàng thất nhớ tình bạn cũ, hoàng tọa một mực không thay đổi, về sau cũng trở thành một loại tượng trưng cho hoàng thất Đại Ngụy.

Xem ra là không thể sai được, Lục hoàng tử trong thư nói chính là Lục hoàng tử Đại Ngụy.

Chu Phàm lại bỗng nhiên có một suy nghĩ, vì sao không trực tiếp truyền âm mà phải viết thư?

Cho dù cách ngoài vạn dặm, chỉ cần chịu chi, truyền âm không phải kín đáo tiện lợi hơn à?

Chẳng lẽ là vì cái gọi là tình thú... Chu Phàm cảm thấy có chút ghê tởm.
Bình Luận (0)
Comment