Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1503 - Chương 2189 - Tạ Lễ

Chương 2189 - Tạ lễ
Chương 2189 - Tạ lễ

- Ngươi có gì muốn đổi không?

Sắc mặt Chu Tiểu Miêu khôi phục bình tĩnh nói:

- Nếu hiện tại không đổi, ngươi sẽ không kịp.

- Chỗ ngươi có đan dược hoặc linh thực phụ trợ thích hợp với Kim Thân Cảnh không?

Chu Phàm nghĩ một chút rồi hỏi, hắn vốn muốn chờ củng cố tính vi rồi mới Chu Tiểu Miêu đòi tài nguyên như vậy, nhưng hiện tại Chu Tiểu Miêu sắp ngủ say, chỉ có thể đổi trước.

Nếu không chờ người dẫn dắt mới đến, muốn đối phó người dẫn dắt đó, cũng không biết phải lãng phí bao nhiêu thời gian.

Khác với trước kia, hiện tại hắn có nhiều sâu xám lớn, đương nhiên phải đổi trước thứ mình cần rồi tính.

- Ta có một loại đan dược đỉnh cấp là Hỗn Linh Đan, thích hợp dùng cho Kim Thân Cảnh, với tình huống của ngươi, cũng chỉ cần hai mươi viên là có thể giúp ngươi tiến vào Kim Thân Cảnh trung kỳ.

Chu Tiểu Miêu giải thích:

- Hỗn Linh Đan phục dụng một viên cần hai ngày mới có thể phục dụng tiếp...

Nói cách khác cần bốn mươi ngày, có thể tiến vào Kim Thân Cảnh trung kỳ, tốc độ như vậy có thể nói là rất nhanh... Chu Phàm hỏi:

- Giá thì sao?

- Năm vạn con sâu xám lớn một viên.

Chu Tiểu Miêu báo ra giá.

Hai mươi viên Hỗn Linh Đan sẽ là một trăm vạn con sâu xám lớn... Sắc mặt Chu Phàm hơi trầm xuống, thật sự quá đắt.

Chu Tiểu Miêu chú ý thấy biến hóa sắc mặt của Chu Phàm, nàng chậm rãi nói:

- Đây đan dược tốt nhất của Kim Thân Cảnh, một trăm vạn con sâu xám lớn không tính là đắt, nếu không phải cân nhắc đến vận khí của ngươi không tồi, ở ngoại giới đạt được Kim Khuẩn Anh, ta cũng không nguyện ý chỉ bán cho ngươi hai mươi viên Hỗn Linh Đan, ta bình thường là phải bán bốn mươi viên một lần.

Chu Tiểu Miêu biết Chu Phàm có Kim Khuẩn Anh, đó là bởi vì Chu Phàm từng hỏi Chu Tiểu Miêu về tác dụng của Kim Khuẩn Anh, cho nên nàng biết Chu Phàm chỉ cần tài nguyên tới Kim Thân Cảnh trung kỳ, không cần tài nguyên sau Kim Thân Cảnh trung kỳ.

- Cho dù là như vậy, cũng quá đắt rồi, ta tối đa chỉ trả năm mươi vạn con sâu xám lớn.

Chu Phàm cười khổ một tiếng nói.

Ở trong mắt hắn hai mươi viên Hỗn Linh Đan cùng lắm đáng giá năm mươi vạn con sâu xám lớn, đây không phải hắn ra giá bừa, mà là hắn đã tham khảo giá hàng trước.

Đương nhiên đây là suy nghĩ của hắn, nếu Chu Tiểu Miêu không chịu, vậy hắn cũng cần, nhưng hiện tại hắn chỉ có hơn một trăm vạn con sâu xám lớn, không thể bỏ ra toàn bộ để mua một bình đan dược Kim Thân Cảnh giá quá đắt được.

Chu Tiểu Miêu liếc xéo Chu Phàm một cái, nói:

- Thành giao.

Chu Tiểu Miêu Tối nay dễ nói chuyện một cách thần kỳ, nàng buông Mặc Mặc trong tay ra, để Mặc Mặc bay đến đứng trên vai mình, nàng vươn tay thò vào trong sương mù màu xám, từ bên trong bắt ra một bình sứ màu xanh, ném cho Chu Phàm.

Chu Phàm nhận đan dược, còn đang nghĩ Chu Tiểu Miêu đáp ứng nhanh như vậy, liệu có phải mình mua đắt không?

Nhưng hiện tại cho dù muốn đổi ý cũng vô dụng, bởi vì giao dịch đã thành lập, sau khi Chu Tiểu Miêu đưa đan dược cho Chu Phàm, nàng lại triệu hồi quả cầu lưu ly trong suốt ra, từ bên trong lấy đi năm mươi vạn con sâu xám lớn.

Chu Phàm chỉ có thể cất đan dược đi, hắn cảm thấy bỏ ra năm mươi vạn con sâu xám lớn mua được hai mươi viên Hỗn Linh Đan, có thế nào cũng không thiệt.

Mua được Hỗn Linh Đan, Chu Phàm tạm thời cũng không có thứ gì cần nữa, lần này khởi hành tới Hắc Thủy Đô Hộ Phủ, hắn đã chuẩn bị không ít đồ, cũng không cần đổi gì từ chỗ Chu Tiểu Miêu.

- Lần này sau khi ngủ say, chúng ta chắc sẽ không có lúc lại gặp mặt.

Chu Tiểu Miêu chậm rãi nói, nàng sớm đã quen rồi, mỗi lần tỉnh lại, đều sẽ nhìn thấy người lên thuyền mới.

- Ngươi có thể có lòng tin với ta cách không, nói không chừng ta có thể khiến thuyền đi tới bờ đối diện, cứu ra những người dẫn dắt các ngươi thì sao?

Chu Phàm cười nói:

- Dẫu sao trong nhiều người lên thuyền như vậy, ngươi đã bao giờ thấy một người lên thuyền được thuyền coi trọng như vậy chưa?

- Ta thừa nhận ngươi có chút đặc biệt, nhưng bờ đối diện...

Chu Tiểu Miêu cười khẩy nói:

- Ai biết rốt cuộc có tồn tại hay không, nói không chừng chỉ là một âm mưu của thuyền, ta ngay cả thuyền cũng không tin, càng sẽ không tin ngươi.

Chu Phàm trầm mặc một chút nói:

- Kỳ thật ta đối với cách nói bờ đối diện, cũng không quá tin.

Hắn chỉ là thấy một bước đi một bước mà thôi, ít nhất hắn không mất tự do như bọn Chu Tiểu Miêu, thậm chí có không ít người dẫn dắt, dấu vết từng sinh hoạt ở ngoại giới của bọn họ đều bị xóa đi, rất ít có sinh linh nào nhớ tới sự tồn tại của bọn họ.

- Đây mới là chuyện bình thường, nếu ngươi thực sự tin, vậy ta sẽ hoài nghi ngươi có phải không có đầu óc không?

Chu Tiểu Miêu cười lạnh nói.

- Nói cái này cũng không có ý nghĩa gì, nói chung ngươi sắp ngủ say đã là sự thực, ta cũng không thay đổi được.
Bình Luận (0)
Comment