Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1520 - Chương 2206 - Ta Có Chỗ Nào Có Lỗi Với Ngươi

Chương 2206 - Ta có chỗ nào có lỗi với ngươi
Chương 2206 - Ta có chỗ nào có lỗi với ngươi

Hắn đi qua đi lại trong phòng, rất nhanh từ trong giá sách lấy xuống một cái hộp, từ trong hộp lấy ra ngọc phù hình chữ nhật bên trong.

Hắn rót chân khí vào trong ngọc phù hình chữ nhật, ngọc phù lập tức tỏa ra bạch quang mông lung.

Hắn kiên nhẫn chờ, trong ngọc phù hình chữ nhật rất nhanh liền truyền ra giọng nữ trầm thấp.

Vương Hải Đông nói muốn tìm thiếu chủ, sau đó kiên nhẫn đợi.

- Lão Vương, có phải chỗ Chu huynh xảy ra chuyện gì không?

Trong ngọc phù truyền ra thanh âm của Lý Cửu Nguyệt.

- Thiếu chủ, Chu công tử vừa để lại một phong thư.

Vương Hải Đông vội vàng nói.

- Thư gì? Đọc nghe thử đi.

Lý Cửu Nguyệt tò mò hỏi.

- Ngươi thay ta hỏi Trùng Nương một chút, nữ nhi thân mang bệnh nan y, nàng có biết không? Nếu biết, nàng lại không thể cứu nữ nhi, chắc nàng sẽ nói cho ta biết.

Vương Hải Đông đọc nội dung trên tin.

Bên kia trầm mặc một hồi lâu, mới kinh ngạc nói:

- Sao có thể như vậy được? Mộng Mộng rất khỏe mạnh, sao lại có bệnh nan y, còn nữa Chu huynh là làm thế nào mà biết là nữ nhi?

- Thiếu chủ, cái này ta cũng không rõ, có cần ta tìm hắn hỏi thử không?

Vương Hải Đông rụt rè nói.

- Thế này đúng là quá kỳ quái...

Lý Cửu Nguyệt vẫn kinh ngạc không thôi,

- Đừng hỏi vội, ta muốn đi xem Mộng Mộng, tìm người kiểm tra thân thể cho nàng, lão Vương, ngươi đừng đi đâu, ta rất nhanh sẽ trở lại.

Sau khi Vương Hải Đông đáp ứng, quang mang của ngọc phù trở nên ảm đạm, trên mặt hắn lộ ra vẻ lo lắng, tiểu thiếu chủ chính là hi vọng của thiếu chủ, ngàn vạn lần không thể xảy ra chuyện gì.

Chỉ là tiểu thiếu chủ từ lúc được sinh ra đến bây giờ, đều được chiếu cố cẩn thận, sao thân thể lại có vấn đề mà không biết?

Nếu không phải Chu Phàm ở trong thư chỉ rõ giới tính của hài tử, nói không chừng bọn họ còn tưởng rằng Chu Phàm là đang thử lừa bọn họ.

Qua khoảng nửa canh giờ, quang mang của ngọc phù hình chữ nhật mới lại sáng lên, Vương Hải Đông vội hỏi:

- Thiếu chủ, thế nào?

- Hài tử rất khỏe, không có vấn đề gì.

Lý Cửu Nguyệt nói:

- Chỉ là lão Vương, Chu huynh đã nói như vậy, ta thủy chung không yên lòng, Chu huynh không giống đang nói lung tung, ngươi thử liên hệ với hắn một chút, hỏi xem là thế nào?

- Hắn đã biết tới sự tồn tại của Mộng Mộng, vậy có giấu nữa cũng không có tác dụng lớn, có điều đừng để hắn biết chúng ta ở đâu...

- Vâng, thiếu chủ, ta hiểu rồi.

Vương Hải Đông gật đầu nói.

...

Chu Phàm về nhà đợi một lúc, người của Nguyệt Nha Thương Hào tới mời hắn, nói đại chưởng quỹ vừa trở lại.

Chu Phàm lại tới Nguyệt Nha Thương Hào, ở trong một thiên thính nhìn thấy Vương Hải Đông.

- Không phải Vương chưởng quỹ đã đi xa rồi à?

Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ châm biếm hỏi.

Vương Hải Đông cười gượng một tiếng nói:

- Chu đại nhân, nói đến cũng khéo, ta lâm thời vòng về, người của thương hào không biết, ta vừa về nhận được thư của Chu đại nhân, liền vội vàng mời Chu đại nhân tới đây.

- Vậy ngươi đã xem thư chưa?

Chu Phàm hỏi.

- Xem rồi.

Vương Hải Đông gật đầu nói, sắc mặt của hắn dần dần trở nên nghiêm túc,

- Chu đại nhân, vì sao ngươi ở trong thư nói hài tử thân mang bệnh nan y?

- Đây là ai bao giờ ngươi hỏi?

Chu Phàm nghiêm mặt nói.

Vương Hải Đông trầm mặc một chút vẫn thẳng thắn nói:

- Là thiếu gia và tiểu thư bảo ta hỏi.

- Vậy bọn họ nói sao?

Chu Phàm lại nói, hắn không muốn truy cứu chuyện Vương Hải Đông lúc trước cố ý lừa gạt.

- Bọn họ nói hài tử luôn rất khỏe mạnh.

Vương Hải Đông trả lời.

- Nói như vậy, ngươi có biện pháp đối thoại trực tiếp với bọn họ đúng không?

Chu Phàm xụ mặt nói:

- Bảo Trùng Nương hoặc là Lý Cửu Nguyệt nói chuyện riêng với ta, ta không tin được ngươi.

- Cái này...

Vương Hải Đông do dự một chút nói:

- Thiếu gia và tiểu thư tạm thời không thể nói chuyện với ngươi.

- Bọn họ là không dám nói chuyện với ta à?

Chu Phàm cả giận nói:

- Chỉ là nói chuyện mà thôi, bọn họ cũng không ở trước mặt ta, ta muốn làm gì bọn họ cũng không được, chuyện liên quan tới hài tử, chuyện giữa ta và bọn họ có thể tạm thời gác lại.

- Có chuyện gì ta có thể truyền lời thay.

- Ta đã nói ta không tin ngươi.

Chu Phàm lạnh lùng nói.

Hắn không biết Vương Hải Đông này ở bên Trùng Nương và Lý Cửu Nguyệt có vị trí gì, chuyện nữ nhi có thể là ba thiên phú quyệt nhân, không thể nói với bất kỳ ai.

Trán Vương Hải Đông toát mồ hôi, Chu Phàm không tin hắn, chuyện này có thể thật sự không nhỏ.

- Ta phải đi xin chỉ thị một chút.

Vương Hải Đông nói.

- Được, ta ở đây chờ ngươi.

Chu Phàm thản nhiên nói.

Vương Hải Đông đứng lên rời đi, không bao lâu sau, hắn quay về nói:

- Thiếu gia đã đáp ứng, ở đây nói chuyện không tiện, mời theo ta.

Chu Phàm theo Vương Hải Đông rời khỏi thiên thính.

Vương Hải Đông nói thiếu gia đáp ứng, vậy nói chuyện với hắn là Cửu Nguyệt à... Tâm tình hắn có chút phức tạp nghĩ.
Bình Luận (0)
Comment