Chương 2212 - Trái cây kỳ ảo (2)
- Không có bất kỳ mục đích gì, ta cũng sẽ không dễ dàng thề với thuyền.
Anh Cửu cười ha ha nói:
- Ngươi có thể coi như ta đang lừa ngươi, những cái này không liên quan gì tới ta, ta thích nhìn ngươi không ngừng giãy giụa trong hoài nghi, thống khổ không chịu nổi.
Sắc mặt Chu Phàm bình tĩnh:
- Vậy nếu ta nguyện ý trả một cái giá cực đắt thì sao? Chỉ cần ngươi nói là thật hay giả là được?
Hắn không thể không lui một bước, nếu trả một cái giá cực đắt, có thể giám định sự thật giả của việc này, vậy hắn vẫn nguyện ý.
Dẫu sao hiện tại hắn đã bước đầu chứng thực, Mộng Mộng là có khả năng có ba thiên phú quyệt nhân, vậy phải nghĩ cách chứng thực sự thật giả của việc này đã.
- Vậy phải xem ngươi nguyện ý trả giá gì?
Nụ cười Trên mặt Anh Cửu thu liễm, nói.
- Ngươi muốn gì?
Chu Phàm hỏi.
Anh Cửu búng ngón tay, một dòng sương mù hạ xuống trước bàn vuông, hóa thành một trái cây đen xì, trên trái cây có văn lộ cuộn sóng.
- Đây là trái cây đêm qua ngươi đã thấy.
Anh Cửu cười nói:
- Ngươi muốn biết đáp án của vấn đề, vậy ăn trái cây này đi, chỉ cần ăn vào, ta sẽ nói với ngươi đáp án của vấn đề.
Đây là trái cây đêm qua sao?
Chu Phàm hơi ngẩn ra,
- Đêm qua trái cây đó ta nhớ là màu vàng thoát khỏi tam giác, hình dạng và màu sắc này hình như không đúng.
- Đây là một đặc trưng của nó.
Trên mặt Anh Cửu lộ ra nụ cười thần bí:
- Nó cứ cách mỗi mười hai canh giờ sẽ biến ảo ra hình dạng khác nhau, ta thề với thuyền, trái cây này chính là trái cây đêm qua.
Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, trái cây này sẽ không ngừng biến ảo, vậy ăn nó vào rốt cuộc sẽ thế nào?
- Ngươi hay là đổi cái khác đi, ngươi biết ta sẽ không ăn mà.
Chu Phàm nói:
- Hay là ta cho ngươi năm vạn con sâu xám lớn, ngươi thấy sao?
- Không được.
Anh Cửu cười nói:
- Ngươi chỉ có ăn trái cây này, ta mới nói với ngươi đáp án, nếu ngươi không muốn, vậy thôi.
Một trái cây không rõ tác dụng, ăn vào không khác gì là cược mạng, sắc mặt Chu Phàm hơi trầm xuống, cúi đầu cúi đầu hỏi thuyền, hi vọng có thể từ chỗ thuyền có được đáp án.
Anh Cửu ngồi cạnh bàn vuông, vẻ mặt hứng thú nhìn Chu Phàm hỏi thuyền.
Chỉ đáng tiếc, thuyền không đáp lại Chu Phàm, nhưng Chu Phàm vẫn thần sắc như thường, hắn liếc Anh Cửu một cái, nói:
- Thuyền đã nói cho ta biết đáp án của vấn đề.
- Không đúng.
Anh Cửu phát ra một tiếng cười khẽ,
- Thuyền không nói với ngươi đáp án của vấn đề.
- Đó là vừa rồi ngươi thức tỉnh, không biết quan hệ của ta và thuyền tốt cỡ nào.
Chu Phàm nói.
Anh Cửu vẫn đang phát ra tiếng cười cực kỳ khó nghe đó,
- Ta không hoài nghi quan hệ của ngươi và thuyền rất tốt, có thể vượt xa người lên thuyền bình thường.
- Quan hệ của ta và thuyền tốt, chuyện ngươi có thể nhìn ra, nó không thể không nhìn ra.
Chu Phàm lại nhắc lại.
- Ngươi muốn lừa ta, vẫn kém lắm.
Anh Cửu nói:
- Sở dĩ ta biết ngươi đang nói dối, đó là bởi vì ngươi chậm chạp không nói ra đáp án của vấn đề là gì, điều này đủ để chứng minh, ngươi căn bản không từ chỗ thuyền có được đáp án của vấn đề.
- Đó là bởi vì ngươi một mực nói chuyện cắt ngang ta, ta không cơ hội nói mà thôi.
Chu Phàm bình tĩnh nói:
- Thuyền nói với ta, chuyện ba thiên phú quyệt nhân ngươi nói là thật.
Hắn một mực nhìn chằm chằm biểu cảm trên mặt Anh Cửu, ý đồ nhìn ra gì đó, chỉ là Anh Cửu nhẹ nhàng bâng quơ nói:
- Ồ, thế à? Vậy chúc mừng ngươi có được đáp án của vấn đề.
Chu Phàm thầm thở dài một tiếng, hắn biết bị Anh Cửu triệt để nhìn thấu rồi, muốn lừa loại đối thủ như Anh Cửu, đúng là quá khó khăn.
- Vậy ta thanh toán sâu xám lớn hỏi ngươi vấn đề.
Chu Phàm nghĩ một chút lại nói.
- Cái này đương nhiên không thành vấn đề, nhưng ngươi cũng biết, giới hạn chỉ ở thường thức.
Anh Cửu khẽ cười nói.
- vấn đề ta hỏi là về nhiều thiên phú quyệt nhân.
Chu Phàm chậm rãi nói.
Anh Cửu búng ngón tay, quả cầu lưu ly trong suốt hiện lên phía trên thuyền, nàng đã sớm biết Chu Phàm có bao nhiêu con sâu xám lớn, không cảm thấy bất ngờ, nàng vươn tay ra lấy đi một ngàn con sâu xám lớn, sau đó cười nói:
- Ngươi có thể hỏi rồi.
- Câu hỏi thứ nhất của ta là quyệt nhân có ba thiên phú quyệt nhân thật sự tồn tại sao?
Chu Phàm hỏi.
- Vấn đề đơn giản, quyệt nhân có ba thiên phú quyệt nhân trên lý thuyết đương nhiên là tồn tại, thậm chí là quyệt nhân có bốn thiên phú quyệt nhân cũng không phải không thể.
Anh Cửu trả lời.
- Ngươi từng thấy chưa?
Ánh mắt Chu Phàm sáng ngời hỏi, nếu Anh Cửu trả lời đã từng thấy, vậy có thể chính là chỉ Mộng Mộng.
- Cái này không ở trong phạm trù vấn đề thường thức.
Trên mặt Anh Cửu mang theo nụ cười quỷ dị.
Chu Phàm trầm mặc nhìn Anh Cửu, phát hiện thuyền quả nhiên không trừng phạt Anh Cửu, hắn lại nói:
- Điều kiện kế thừa ba thiên phú quyệt nhân là gì?