Chương 2211 - Trái cây kỳ ảo
Chu Phàm bình tĩnh nói:
- Lúc trước quy tắc người phụ tá xuất hiện biến hóa mới, đều do thuyền báo cho người dẫn dắt, lại từ người dẫn dắt nói với người lên thuyền, người dẫn dắt không thể không nói, đây là quy củ của thuyền.
- Ta nghĩ nếu thật sự có quy tắc mới của người phụ tá, vậy thuyền chắc đã nói với ngươi, ngươi phải không ràng buộc nói lại cho ta.
Lúc trước Triệu Nhã Chi và Chu Tiểu Miêu chính là như vậy.
- Xem ra ngươi biết rồi.
Anh Cửu nói:
- Vậy chỉ có thể miễn phí nói với ngươi, thuyền gia tăng một quy tắc mới cho người phụ tá, đó chính là ngươi có thể khiến người phụ tá truyền tống đến cạnh ngươi để giúp ngươi, về phần cự ly thì... Cái này thuyền không nói.
Chu Phàm hơi ngẩn ra, đây là nói hắn có thể khiến người phụ tá truyền tống đến bên cạnh hắn, hắn hơi nhướng mày nói:
- Vậy sau chuyện người phụ tá còn có thể trở về không?
- Có thể...
Anh Cửu giải thích:
- Thuyền nói đây là một truyền tống qua lại, có điều chỉ hạn chế trong vòng một ngày, nếu một ngày người phụ tá không trở về, vậy không thể thông qua thuyền trở lại chỗ trước đó, chỉ có thể tự mình nghĩ cách quay về.
Nói đến đây, Anh Cửu ờ một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên.
- Làm sao vậy?
Chu Phàm hỏi.
- Ta cảm thấy rất kỳ quái, vì sao nó đưa ra thời gian hạn chế một ngày, giống như người dẫn dắt chúng ta, có năng lực mang theo người bay qua bay lại gian vực, vậy lúc nào cũng có thể.
Anh Cửu giải thích:
- Trừ khi cái thuyền sử dụng không phải biện pháp qua lại trong gian vực, nhưng nếu không qua lại trong gian vực, nó là dùng biện pháp gì để di động vượt qua không gian cự ly xa.
Loại vấn đề này, Chu Phàm cũng không giải thích được, hắn chỉ hỏi:
- Vậy ta có thể truyền tống đến bên cạnh người phụ tá không?
Nếu có thể, vậy hắn có thể tùy thời trở lại bên cạnh Thực Phù, thăm cha mẹ, đây là một năng lực rất hữu dụng.
- Cái này thì không thể.
Anh Cửu lắc đầu nói:
- Thuyền nói chỉ truyền tống người phụ tá, chứ không phải truyền tống người lên thuyền.
- Truyền tống có hạn chế số lần không?
Chu Phàm hỏi.
- Một người phụ tá một ngày chỉ hạn chế một lần, nhưng nếu ngươi có bao nhiêu người phụ tá, vậy cũng có thể một lần gọi hết bọn họ tới.
Anh Cửu trả lời.
- Biện pháp truyền tống thì sao?
Chu Phàm lại hỏi.
- Cái này rất đơn giản, chỉ cần ngươi ở trong lòng đọc thầm bảo thuyền giúp ngươi truyền tống người phụ tá tới, nó sẽ hưởng ứng ngươi.
Anh Cửu trả lời:
- Không cần bất kỳ phù khí cụ thuật pháp gì, thấy không, rất tiện.
Chu Phàm khẽ nhướng mày, trở nên suy tư, vậy truyền tống đối với người phụ tá, đúng là truyền tống tới phụ tá hắn.
Hiện tại hắn có ba người phụ tá, Thực Phù, Mặc Mặc, Mộng Mộng.
Mặc Mặc ở ngay bên cạnh hắn, hắn cũng có thể thông qua năng lực này cướp Mộng Mộng về, nhưng cho dù không cân nhắc tới tâm tình của Lý Cửu Nguyệt, cũng phải cân nhắc tới Trùng Nương, lúc này bức cho Trùng Nương điên, loại chuyện này hắn thật sự không làm được.
Vả lại hiện tại hắn buổi tối mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Mộng Mộng, cũng không cần thiết phải làm như vậy.
Vậy người duy nhất có thể truyền tống chính là tiểu nha đầu Thực Phù, nhưng Thực Phù phải xử lý chuyện Hủ Cốt Chiểu Trạch còn phải trông coi Phất Liễu Khưu, không tới lúc cần thiết, vẫn không thể truyền tống nàng tới đây lung tung.
Hơn nữa thật sự gặp phải chiến đấu nguy hiểm, thực lực của tiểu nha đầu còn không bằng hắn, truyền tống tới cũng không mang tới được nhiều tác dụng, hắn không nỡ để tiểu nha đầu lâm vào trong nguy hiểm.
Cho nên chỗ hữu dụng duy nhất trước mắt của truyền tống này là nếu tiểu nha đầu muốn gặp hắn, vậy sẽ không gian nan như trước kia nữa.
Nếu hắn có thể truyền tống ngược lại, vậy thì tốt... Hắn có chút bất đắc dĩ lắc đầu, cảm thấy hiện tại năng lực truyền tống người phụ tá này có chút gân gà.
Chu Phàm lại hỏi mấy vấn đề về quy tắc mới của người phụ tá, sau khi xác nhận không bỏ sót gì, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Đêm qua ngươi nói Mộng Mộng có ba thiên phú quyệt nhân đúng không?
- À!
Anh Cửu thở dài một tiếng:
- Ta còn tưởng rằng ngươi không để ý tới việc này chứ, có điều...
Trên mặt Anh Cửu lộ ra nụ cười tà dị:
- Có lẽ là ta lừa ngươi thì sao? Ngàn vạn lần đừng tin bất kỳ lời nói nào của loại người như ta, nếu không ngươi có thể ngay cả chết như thế nào cũng không biết đó.
Ta đương nhiên không dám tùy tiện tin ngươi... Chu Phàm thầm nghĩ trong lòng, hắn nói khẽ:
- Ngươi nói cho ta biết điều này, ta nghĩ không thể là không có bất kỳ mục đích gì, nếu việc này là thật, ngươi thề với thuyền, lại nói ra mục đích của ngươi, nói không chừng ta sẽ đáp ứng ngươi.
- Nếu không ngươi bảo ta làm sao dám tin ngươi?
Trong lòng Chu Phàm nghĩ là, hiện tại hắn bức thiết nhất là cần chứng thực Mộng Mộng có ba thiên phú quyệt nhân hay không, cho nên mới nói ra như vậy, ý đồ quan sát xem lời Anh Cửu nói là thật hay giả.