Chương 2210 - Biến hóa mới của người phụ tá (2)
Nhưng hắn sẽ không tìm thương hào xin nhân, bởi vì không phải là tu sĩ Đạo cảnh thì không có tác dụng lớn với hắn, Nguyệt Nha Thương Hào muốn tìm tu sĩ cho hắn cũng không dễ, hơn nữa hắn chưa chắc có thể tin được một người lạ chưa từng gặp mặt, cho dù người này là Nguyệt Nha Thương Hào tìm tới.
Chu Phàm mang ngọc phù hình chữ nhật rời khỏi Nguyệt Nha Thương Hào, hắn trở lại nơi ở, nghĩ tới những lời Lý Cửu Nguyệt đã nói với hắn, trên mặt hắn lộ ra vẻ lo lắng, hài tử Mộng Mộng của hắn và Trùng Nương chắc không phải là thật sự ba thiên phú quyệt nhân chứ?
Vừa nghĩ tới hài tử mới sinh ra không lâu của mình sẽ mất sớm, tim hắn đau nhói, Trùng Nương khẳng định sẽ càng thương tâm hơn.
Không được, nhất định phải nghĩ biện pháp làm rõ việc này mới được!
Hắn tạm thời gác lại việc này, chuyên tâm tu luyện.
Một ngày thời gian nhanh chóng trôi qua, đến lúc đêm dài, hắn nằm xuống ngủ.
Sau cảm giác choáng váng Quen thuộc, Chu Phàm mở mắt, hắn nhìn thấy là gương mặt gần trong gang tấc đó của Anh Cửu.
Chóp mũi nàng kề sát chóp mũi hắn, môi hồng ở ngay trước mặt hắn.
Nhưng hắn không có một chút cảm giác hương Diễm nào, ngược lại cảm thấy sởn gai ốc.
- Ngươi đã đến rồi.
Anh Cửu hơi ngửa ra sau cười nói.
Thanh âm của nàng vẫn có thể khiến người nghe cảm thấy nổi da gà, nụ cười của nàng vẫn tà dị.
- Ngươi...
Chu Phàm vừa nói ra một chữ, trước mắt hắn hoa lên, Anh Cửu đã về tới cạnh bàn gỗ vuông.
Nàng ôm lấy đứa trẻ trong nôi, mặt lộ vẻ bi thương, dùng thanh âm chói tai nói:
- Hài tử đáng thương, sao cha ngươi lại nhẫn tâm như vậy, chỉ muốn nhìn ngươi chết đi, lại không chịu vươn tay ra cứu ngươi.
- Trả nàng lại cho ta.
Thân ảnh của Chu Phàm nhấp nhoáng, đến bên cạnh Anh Cửu, hắn thoải mái ôm lấy hài tử.
Anh Cửu cũng không có ý tranh cướp với Chu Phàm, khuôn mặt bi thương đó của nàng rất nhanh lại khôi phục như thường.
Chu Phàm cúi đầu nhìn hài tử của mình, Mộng Mộng đang cười với hắn.
Hắn không để ý đến Anh Cửu, mà là tóm lấy một dòng sương mù,
- Tiểu nha đầu có đó không?
- Có, Chu Phàm, ngươi đêm qua gặp loại người dẫn dắt gì?
Bên sương mù truyền đến thanh âm của Thực Phù, đêm qua Chu Phàm không liên hệ với nàng, nhưng nàng cũng biết Chu Phàm sẽ gặp phải người dẫn dắt mới, chuyện Chu Tiểu Miêu ngủ say nàng cũng biết.
- Ngươi khẳng định là Thực Phù, ta chính là Anh Cửu vừa tỉnh lại.
Anh Cửu cười nói.
Chu Phàm hừ lạnh một tiếng, hắn vung tay lên, che chắn Anh Cửu, đây là quyền lực thuyền cho hắn, hắn có thể trao đổi riêng với người phụ tá.
- Anh Cửu chính là người dẫn dắt mới à?
Thực Phù tò mò hỏi:
- Thanh âm của nàng rất khó nghe.
- Nàng không chỉ thanh âm khó nghe, còn là một kẻ điên.
Chu Phàm thở dài một tiếng, kể lại chi tiết chuyện phát sinh đêm qua cùng với hiện tại, ngay cả chuyện Mộng Mộng cũng không giấu giếm Thực Phù.
- Nói như vậy, ta lại có thêm một muội muội.
Sau khi Thực Phù nghe xong, không hỏi chuyện Anh Cửu, ngược lại là hỏi chuyện Mộng Mộng.
- Đúng vậy.
Khóe miệng Chu Phàm giật giật nói:
- Tiểu nha đầu, ngươi nghe ta nói, sự sinh ra của Mộng Mộng hoàn toàn là một bất ngờ...
Được rồi, ba nữ nhi của hắn kỳ thật đều là bất ngờ.
- Nhưng ngươi vẫn sẽ yếu nàng đúng không?
Thực Phù khẽ cười nói:
- Ngươi từng nói với ta, trên đời quan trọng nhất là người nhà, ta và đại phụ đại mẫu còn có Mặc Mặc, Tiểu Liễu đều là người nhà của Chu Phàm.
- Chu Phàm, ngươi không cần lo lắng, muội muội chính là muội muội, ta chính là tỷ tỷ, không thể ngay cả muội muội cũng không chấp nhận được, đúng rồi, có cần nói với bọn đại mẫu đại phụ không.
Thực Phù nói một tràng, trong lòng Chu Phàm trở nên ấm áp, chẳng trách có người nói nữ nhi là áo bông của phụ thân, đúng là quá tri kỷ.
- Hay là đừng nói với bọn họ vội, ta tìm cơ hội sẽ lại nói với bọn họ.
Chu Phàm đối với có thêm một nữ nhi phải ăn nói với cha mẹ thế nào, vẫn cảm thấy có chút da đầu ngứa ran, không phải sợ cha mẹ không chấp nhận được, mà là rất khó giải thích, không thể nói con trai của ngươi ở trong mộng bị nữ nhân chơi, sau đó nhị lão ngươi lại có thêm một tôn nữ...
Kết thúc nói chuyện với Thực Phù, hắn xua sương mù đi, Anh Cửu đang mang theo nụ cười tà dị nhìn hắn nói:
- Sao? Sợ ta làm hỏng nữ nhi của ngươi à? Nhất định phải ngăn cách ta, không cho ta nói chuyện với nàng, vốn ta muốn nói với ngươi một chút về biến hóa mới của người phụ tá, nhưng hiện tại ta không định nói với ngươi nữa.
Biến hóa mới của Người phụ tá? Biến hóa mới gì?
Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, có điều rất nhanh hắn lại khôi phục như thường,
- Nếu thật sự có, ngươi không thể không nói.
- Vì sao ta không thể không nói?
Anh Cửu cười nói:
- Ngươi cho rằng ngươi có thể uy hiếp ta sao?
- Không phải uy hiếp, mà là bởi vì thuyền.