Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1531 - Chương 2217 - Người Đến Đầu Tiên

Chương 2217 - Người đến đầu tiên
Chương 2217 - Người đến đầu tiên

Anh Cửu nói:

- Đây chính là quyệt nhân có ba thiên phú quyệt nhân, ta trước giờ chưa từng thấy quyệt nhân như vậy, nếu cứ vậy bị bóc ra, vậy quá đáng tiếc, ta rất không thích, ta muốn nhìn nàng trưởng thành lên, ta muốn biết nàng có thể đi đến một bước nào?

- Đã như vậy, nếu ngươi không giúp nàng, nàng không thể sống đến loại trình độ đó.

Chu Phàm nói.

- Không.

Anh Cửu cười nói:

- Chỉ có ngươi ăn trái cây, ta mới giúp nữ nhi của ngươi, ngươi muốn ta miễn phí giúp nữ nhi của ngươi, đó là chuyện không thể, ta chỉ là không muốn tự tay phá hoại ba thiên phú quyệt nhân của nàng, nếu nàng không sống được, vậy không có bất kỳ liên quan gì tới ta.

Ả quái thai này... Chu Phàm tức tới hộc máu, thái độ của Anh Cửu này tráo trở, tâm ý không ngừng thay đổi, hắn chậm rãi nói:

- Ngươi không chịu thì thôi, nói chung vẫn còn thời gian, ta từ từ nghĩ biện pháp.

Hắn cảm thấy không cần quá lo lắng, cách lúc thiên phú quyệt nhân của Mộng Mộng giác tỉnh vẫn còn một đoạn thời gian rất dài, cùng lắm thì chậm rãi chờ, nói không chừng Anh Cửu này rất nhanh sẽ rời đi, chờ đổi một người dẫn dắt đầu óc bình thường hoặc là ở bên ngoài nghĩ được biện pháp giải quyết vấn đề này.

- Vẫn còn thời gian?

Anh Cửu ý vị thâm trường nói:

- Thời gian thường thường là không nhiều như ngươi nghĩ đâu.

- Đây là ngươi có ý gì?

Chu Phàm cảm thấy có chút không ổn hỏi.

- Thiên phú của nữ nhi này của ngươi rất tốt, cách thời gian ba thiên phú quyệt nhân của nàng giác tỉnh là nhanh hơn ngươi nghĩ, nàng không sống được quá một năm.

Anh Cửu ngữ xuất kinh nhân nói.

Một năm.

Sắc mặt Chu Phàm ngưng trọng nhìn Anh Cửu, sao có thể chỉ còn thời gian một năm?

Không phải không có quyệt nhân nào giác tỉnh thiên phú ở thời kì trẻ con, nhưng loại tình huống này rất ít, về phần một năm liên tục giác tỉnh ba loại thiên phú...

- Ngươi dường như không tin?

Anh Cửu cười hỏi:

- Nếu ngươi không tin, ta có thể thề với thuyền, ta không nói dối, tiểu Mộng Mộng trong một năm sẽ liên tục giác tỉnh ba loại thiên phú, về phần thời gian chuẩn xác thì ta cũng rất khó phán đoán ra...

Anh Cửu đã thề, giờ Chu Phàm tin rồi, xác suất Anh Cửu sẽ phán đoán sai lầm loại chuyện này là rất thấp, hắn nhìn về phía Mộng Mộng vẫn chỉ là đứa trẻ, hắn không ngờ chỉ còn thời gian một năm, đây là ít hơn hắn nghĩ rất nhiều.

- Đương nhiên nếu ngươi vẫn không tin, có thể chờ khi loại thiên phú đầu tiên của nàng giác tỉnh lại cân nhắc tới vấn đề cứu nàng.

Anh Cửu nói.

Chu Phàm hơi trầm mặc, hắn không nói gì nữa, mà là cần suy nghĩ một chút, dẫu sao có gấp cũng không gấp nhất thời.

Buổi sáng hôm sau tỉnh lại.

Chu Phàm lấy ra ngọc phù hình chữ nhật kích hoạt, kiên nhẫn chờ.

- Chu huynh, không ngờ ngươi nhanh như vậy đã liên hệ với ta rồi, ta vừa ngủ dậy.

Lý Cửu Nguyệt cười nói.

- Chuyện của Mộng Mộng đã xác nhận rồi.

Chu Phàm không có tâm tình hàn huyên, nói thẳng.

- Ngươi nói đi.

Thanh âm của Lý Cửu Nguyệt trở nên ngưng trọng nói.

- Chuyện ngày hôm qua ta nói với ngươi, ta đã chứng thực lời người đó là nói thật, Mộng Mộng quả thật là quyệt nhân có ba thiên phú quyệt nhân.

Chu Phàm trầm trọng nói.

- ...

Lý Cửu Nguyệt trầm mặc một chút nói:

- Chu huynh, nếu không phải người nói là ngươi, ta thật sự không thể tin được, Mộng Mộng lại có ba thiên phú quyệt nhân....

Bên kia, Lý Cửu Nguyệt không nói được nữa.

Chu Phàm bỗng nhiên cảm nhận được sự bi thương của Lý Cửu Nguyệt ở bên kia, Lý Cửu Nguyệt còn như vậy, Trùng Nương thì sao?

- Chu huynh, ngươi không cần lo lắng, bất kể như thế nào, chúng ta cũng sẽ nghĩ ra biện pháp.

Lý Cửu Nguyệt rất nhanh lại khôi phục bình tĩnh nói:

- Trước kia khi Trùng Nương là song thiên phú quyệt nhân, cũng không phải nói không biện pháp giải quyết à? Cuối cùng đã giải quyết rồi, ba thiên phú quyệt nhân khẳng định cũng có biện pháp.

- Trùng Nương là giải quyết thế nào?

Chu Phàm không nhịn được hỏi, hắn từ chỗ Anh Cửu biết được, song thiên phú quyệt nhân cũng không phải đơn giản.

- Cái này là không có tính tham khảo.

Lý Cửu Nguyệt hàm hồ nói.

Lý Cửu Nguyệt không muốn nói kỹ, Chu Phàm nói sang chuyện khác:

- Người đó còn nói Mộng Mộng chỉ còn thời gian một năm, ba thiên phú quyệt nhân sẽ liên tiếp giác tỉnh trong một năm này.

- Một năm...

Lý Cửu Nguyệt giật mình,

- Sao có thể nhanh như vậy được? Chu huynh, người đó thật sự lợi hại như vậy ư, hắn chưa gặp Mộng Mộng mà...

- Lý huynh, ta tin tưởng hắn, xin ngươi cũng phải tin ta.

Chu Phàm cắt ngang lời nói của Lý Cửu Nguyệt:

- Nếu chúng ta không thể tín nhiệm lẫn nhau, bệnh của Mộng Mộng rất khó.

- Ta tin Chu huynh, chỉ còn một năm.

Thanh âm của Lý Cửu Nguyệt trở nên trầm thấp,

- Đúng là quá ngắn, chúng ta nên làm như thế nào?

Chu Phàm lại kể cho Lý Cửu Nguyệt ba loại biện pháp Anh Cửu đã nói với hắn.
Bình Luận (0)
Comment