Chương 2218 - Người đến đầu tiên (2)
- Ba biện pháp này nghe thì có thể làm được, nhưng giống như Chu huynh nói, ba loại thiên phú quyệt nhân trong cơ thể Mộng Mộng quá mạnh, muốn làm được cũng không đơn giản...
Lý Cửu Nguyệt cúi đầu suy tư.
- Về biện pháp giải quyết, bên ta đã có một chút manh mối, nhưng vẫn chưa thể xác nhận.
Chu Phàm lại nói:
- Từ hôm nay trở đi, bên các ngươi phải lưu ý chặt chẽ biến hóa thân thể của Mộng Mộng, nếu thân thể nàng giác tỉnh loại thiên phú quyệt nhân đầu tiên, vậy đại biểu cho thời gian của chúng ta thật sự không còn nhiều, ngươi phải ngay lập tức nói cho ta biết.
Nếu chờ loại thiên phú quyệt nhân loại thứ hai bộc phát ra, vậy thì muộn rồi.
- Ta biết rồi, Chu huynh.
Lý Cửu Nguyệt nhẹ giọng đáp:
- Bên ta cũng sẽ nghĩ biện pháp, nếu ngươi có chuyện gì cần ta hỗ trợ thì cứ nói, ta sẽ tận lực nghĩ biện pháp đi làm.
- Cám ơn ngươi, Lý huynh.
Chu Phàm không nhịn được lên tiếng cám ơn, dẫu sao đây là hài tử của hắn, việc này vốn không có nhiều liên quan tới Lý Cửu Nguyệt.
- Không cần khách khí, dù sao ta cũng là cha của hài tử.
Lý Cửu Nguyệt cười khẽ một tiếng nói.
Chu Phàm:
- ...
Chu Phàm thu hồi ngọc phù hình chữ nhật, hắn cau mày, chuyện Mộng Mộng còn gấp hơn hắn nghĩ, trước mắt mà nói hi vọng duy nhất là ở trên người Anh Cửu.
Chỉ là Anh Cửu muốn hắn trái cây đó, mới nguyện ý xuất thủ cứu Mộng Mộng, trái cây không biết đó sẽ mang tới hiệu quả gì.
Hiện tại hắn chỉ có thể nghĩ cách mau chóng tìm ra nhược điểm của Anh Cửu, dùng cái giá nhỏ nhất để mời Anh Cửu xuất thủ.
Nhưng Anh Cửu này chính là kẻ điên, tâm tư mơ hồ bất định, khó có thể nắm bắt.
Trong giây lát đã lại trôi qua hai ngày, trong thời gian hai ngày này, hắn trừ tu luyện ra, chính là đang quan sát Anh Cửu, thử nói chuyện với nàng, thăm dò tính tình của nàng, chỉ là vẫn không có thu hoạch quá lớn.
Cho đến buổi trưa ngày thứ ba, hắn đang luyện tập đao pháp trong viện, người của Nghi Loan Ti tới gọi hắn, nói có người tới tìm hắn, đang chờ hắn ở Nghi Loan Ti Phủ.
Là bọn Đỗ Nê đến à?
Chỉ nếu là bọn Đỗ Nê tới, trực tiếp thông qua Tiêu Tức Phù tìm hắn hoặc là ở thư viện chờ hắn, sao phải thông qua Nghi Loan Ti Phủ để tìm hắn?
Hắn hỏi người đó vài câu, người đó nói cũng không rõ, Chu Phàm không hỏi nhiều, theo người đó đến Nghi Loan Ti Phủ.
Sau khi đến Nghi Loan Ti Phủ, Chu Phàm nhìn thấy là Hòa công công, bên cạnh Hòa công công là Áo công công và Trứu Thâm Thâm.
Rất nhanh hắn liền hiểu được, Áo công công ở đây, khẳng định là thông qua Nghi Loan Ti Phủ để tìm hắn, hắn sớm đã lờ mờ đoán được Áo công công trong giới thái giám có lẽ có nhân mạch rất rộng, nếu không lúc trước cũng không thể đến Cao Tượng Huyện làm đặc sứ.
- Áo công công, Trứu huynh.
Chu Phàm cười chào hỏi.
- Chu Phàm, đúng là đã lâu không gặp.
Trên mặt Áo công công lộ ra nụ cười nói.
- Chúng ta bắt đầu đi.
Trứu Thâm Thâm nghiêm mặt nói.
- Bắt đầu gì?
Chu Phàm hơi ngẩn ra nói.
- Chu Phàm, chúng ta ngàn dặm xa xôi tới đây, đương nhiên là để luận bàn, không phải ngươi đã đáp ứng tiểu Trứu sẽ luận bàn với hắn à? Luận bàn xong, ngươi bị tiểu Trứu đả bại, ta và tiểu Trứu tới Kính Đô.
Trên mặt Áo công công nở nụ cười nói.
Hắn có lòng tin tuyệt đối với tiểu Trứu, Chu Phàm này đúng là ngu xuẩn, hắn vĩnh viễn không biết tiểu Trứu đã trải qua gì, trưởng thành lại khủng bố tới mức nào, thực sự cho rằng trước kia từng thắng tiểu Trứu mấy lần thì có thể một mực thắng mãi à?
Hừ, ngu xuẩn!
Gấp như vậy à... Chu Phàm nhìn Trứu Thâm Thâm nói:
- Không vội nhất thời chứ?
- Sao không vội? Nếu không có truyền tin của ngươi, ta và tiểu Trứu phải khởi hành đến Kính Đô rồi.
Áo công công hừ một tiếng nói.
- Ta một mực đều chuẩn bị.
Trứu Thâm Thâm lạnh lùng nói:
- Nếu ngươi chưa chuẩn bị xong, ta có thể đợi ngươi thêm mấy ngày.
Chu Phàm nghĩ một chút rồi nói:
- Vậy cũng không cần.
- Thế mới đúng, làm việc sao có thể lề mà lề mề.
Áo công công cười tươi như hoa, hắn rất nóng lòng muốn thấy tiểu Trứu hành hung Chu Phàm này,
- Tiểu Hòa Tử, chuẩn bị cho bọn họ một lôi đài luận võ.
- Áo đại ca, ngươi yên tâm, ta lập tức chuẩn bị.
Hòa công công lập tức đáp.
-Đợi đã.
Chu Phàm lại đột nhiên nói:
- Trứu huynh, tình huống của ta khá đặc thù, không muốn bị chú ý quá nhiều, chúng ta tới hoang dã, ngươi thấy sao?
- Chu Phàm, ngươi là sợ thua sẽ mất mặt à?
Áo công công cười tủm tỉm hỏi.
Ta sợ thua mất mặt?
Da mặt Chu Phàm run lên, hắn không để ý đến sự khiêu khích của Áo công công, mà là nhìn về phía Trứu Thâm Thâm, hắn là không biết thực lực của Trứu Thâm Thâm thế nào, hắn không muốn ở chỗ người đông mắt lắm Nghi Loan Ti này bại lộ quá nhiều thực lực của mình, tử địch Chu gia có thể đang một mực ở chỗ tối nhìn trộm hắn.