Chương 2219 - Trứu và Chu
Về phần ra đến hoang dã, chỉ cần không rời châu phủ quá xa, vậy không cần lo lắng tử địch Chu gia dám xuất thủ với hắn, hoang dã mới là nơi chiến đấu thích hợp.
- Không thành vấn đề.
Trứu Thâm Thâm đáp ứng, đối với hắn mà nói, ở đâu cũng vậy, chỉ cần có thể được đánh với Chu Phàm một trận là tốt rồi.
Hắn chờ lúc này quá lâu rồi.
Trứu Thâm Thâm vừa đáp ứng, Áo công công không nhiều lời, trong mắt hắn lộ ra vẻ tiếc nuối, đáng tiếc, thật sự đáng tiếc.
Hôm nay hòn đá mài dao Chu Phàm này sẽ phế, hắn vốn đang muốn lợi dụng phế vật cuối cùng một chút, khiến Chu Phàm thua trong tầm mắt của người Tiêu Lôi Nghi Loan Ti Phủ, như vậy tiểu Trứu của hắn có thể đánh một trận là thành danh.
Hắn có lòng tin tuyệt đối đối với tiểu Trứu.
Trứu Thâm Thâm đáp ứng, Chu Phàm và Trứu Thâm Thâm, Áo công công rời khỏi Nghi Loan Ti Phủ, ngồi trên xe ngựa, đi ra ngoài thành.
Hòa công công không đi cùng, dẫu sao Chu Phàm đã tỏ rõ thái độ nói đây là một hồi luận bàn riêng, hắn đi cùng cũng không thích hợp, cho dù trong lòng hắn rất hiếu kỳ, Trứu Thâm Thâm mà Áo công công một mực vô cùng coi trọng thực lực thế nào?
Nghĩ đến đây, Hòa công công có chút khóc không ra nước mắt, tất cả tài nguyên của Long công công nhất hệ ở Tiêu Lôi Châu cơ hồ đều đổ lên trên người người tên là Trứu Thâm Thâm này.
Nhưng ai bảo Áo công công là con trai nuôi Long công công sủng ái nhất, Long công công đã nói cho phép Áo công công, hắn cũng không có biện pháp, nhưng may mà Trứu Thâm Thâm này cũng coi như rất khá, tốt xấu gì cũng thi vào được lớp chữ Giáp, chắc có kém cũng không thể quá kém được.
Chỉ là so với Chu Phàm của thư viện... Hòa công công trầm mặc một chút, hắn cảm thấy vẫn có chênh lệch.
Xe ngựa một đường chạy tới ngoài thành.
Bên trong xe, Trứu Thâm Thâm nhắm mắt dưỡng thần, không nói gì, Chu Phàm quan sát Trứu Thâm Thâm, hắn có thể cảm thấy được tiến bộ của Trứu Thâm Thâm chắc rất lớn.
Mấy tháng này hắn tiến bộ rất nhanh, nhưng xem ra người khác của lớp chữ Giáp cũng đang không ngừng tiến bộ, không phải nói chưa tới Tiêu Lôi Thư Viện tiến tu thì chưa tiến vào Đạo cảnh, dẫu sao có một số người của lớp chữ Giáp bối cảnh lai lịch cũng không thấp, có thể đã sớm ở chỗ thế lực của mình có được tri thức tương quan để tiến vào Đạo cảnh cùng với công pháp điển tịch.
Hắn càng lúc càng chờ mong được gặp mặt mấy người khác.
- Chu Phàm, hiện tại ngươi là cảnh giới gì?
Áo công công cười, hắn muốn trước khi chiến đấu tìm hiểu tu vi của Chu Phàm này một chút cho tiểu Trứu.
Chu Phàm chỉ cười không nói gì, rất nhanh liền chuyển hướng đề tài, nếu không bất đắc dĩ, hắn không muốn để người ta biết hắn đã tiến vào Kim Thân Cảnh, hiện tại đây chính là một át chủ bài để hắn đối phó tử địch Chu gia.
Tên gia hỏa giảo hoạt... Áo công công nói chuyện phiếm với Chu Phàm, hắn thầm châm chọc trong lòng, trước khi đến đã ở chỗ Hòa công công biết được Chu Phàm này đã tiến vào Nguyên Dịch Cảnh!
Ở tuổi này tiến vào Nguyên Dịch Cảnh, tuyệt đối xứng với danh xưng thiên tài, nhưng so với tiểu Trứu nhà hắn thì vẫn kém xa.
Hắn càng lúc càng muốn thấy bộ dang thất hồn lạc phách của Chu Phàm khi thua.
Chu Phàm nhìn vẻ vui sướng khi người khác gặp họa không thể che giấu được trên mặt Áo công công, trong lòng hắn có chút không biết phải nói gì, Áo công công, ngươi thế này cũng quá đáng rồi, ngươi khẳng định ta nhất định sẽ thua như vậy sao?
Xe ngựa đưa ba người bọn họ đến bên rìa ngoại trấn, ba người xuống xe, sau đó chạy tới hoang dã, cho đến khi Chu Phàm kêu dừng, ba người mới ngừng lại trên một bình địa.
Áo công công vốn đang nghĩ có nên nói vài câu trước cuộc chiến thay tiểu Trứu không am hiểu ăn nói không, nhưng hắn nhìn sắc mặt nghiêm túc đang nhìn chằm chằm Chu Phàm của tiểu Trứu, đành nuốt trở vào lời nói trong miệng.
Áo công công chạy ra cách mười trượng, mới dừng lại, lớn tiếng hô:
- Tiểu Trứu, cố lên, để hắn thấy sự lợi hại của ngươi.
Tiểu Muội chở Mặc Mặc đã thần ẩn, cũng đi đến cự ly an toàn, nó cũng không cam chịu yếu thế sủa gâu gâu, cổ vũ cho chủ nhân nhà mình.
- Ngươi còn sủa, ta làm thịt ngươi.
Áo công công bất mãn với tiếng sủa của Tiểu Muội, nói.
Tiểu Muội lập tức nhe răng trợn mắt với Áo công công, Áo công công sợ tới mức nhảy dựng, vội vàng ngậm miệng lại, hắn hơi sợ con chó béo này.
Chu Phàm và Trứu Thâm Thâm đều không để ý tới Áo công công.
Trứu Thâm Thâm rút kiếm của mình ra, hắn đã đổi một thanh kiếm mới, kiếm này óng ánh long lanh như tinh thạch màu lam, hiển nhiên không phải phàm phẩm.
Chu Phàm cũng rút Tinh Sương Đao ra, sắc mặt của hắn ngưng trọng, hắn sẽ không khinh thị đối thủ như Trứu Thâm Thâm.
Ánh mắt Trứu Thâm Thâm lạnh lùng,
- Chu Phàm, kỳ thật ngươi không gọi ta đến, qua không bao lâu nữa ta cũng tới tìm ngươi.
Lông mày Chu Phàm nhướng lên, hắn vừa định nói chuyện, trường kiếm của Trứu Thâm Thâm đã đâm ra.