Chương 2220 - Trứu và Chu (2)
Từng dòng kiếm cương nhỏ như sợi tóc phiêu tán, âm trầm như từng cái kim dài nhỏ.
Một đâm này chính là kiếm châm dày đặc hiện lên.
Chu Phàm có thể cảm thấy kiếm ý sắc bén đó, trước kia hắn đã từng thấy Trứu Thâm Thâm dùng chiêu này, đây là chiêu số Võ Thế và kiếm cương của Trứu Thâm Thâm kết hợp sử ra.
Kiếm châm Phổ thiên cái địa giống như đàn ong dày đặc đâm nhanh về phía hắn.
Chu Phàm đánh xuống một đao, tử kim quang mang hiện lên, trước người hắn xuất hiện một tử kim cự thuẫn.
Kiếm châm bắn lên trên tử kim cự thuẫn, tử kim cự thuẫn bắt đầu xuất hiện từng vết nứt.
Điều này khiến sắc mặt Chu Phàm khẽ động, đây chính là Tử Kim Đao Cương của Kim Thân Cảnh, không ngờ cũng chỉ miễn cưỡng ngăn cản được công kích của kiếm châm, chẳng lẽ Trứu Thâm Thâm đã...
Hắn không kịp nghĩ nhiều, bởi vì Trứu Thâm Thâm đã đến trước người hắn, kiếm thứ hai triển khai, kiếm khí màu xanh quét ra, giống như cuồng phong cắt lên tử kim cự thuẫn.
Rắc một tiếng, tử kim cự thuẫn nứt ra.
Đao kiếm va chạm, năng lượng to lớn hóa thành bão táp nổ tung, mặt đất lõm xuống từng tấc.
Áo công công ở xa xa giống như bay lui về phía sau, thực lực của hắn thấp tới đáng thương, nếu như bị vạ lây, vậy có thể sẽ chết.
Hắn híp mắt, nhìn đao cương và kiếm cương không ngừng va chạm phát ra tiếng nổ đì đùng, mà hai bóng người trong bão táp đã trở nên mơ hồ.
- Chu Phàm này có thể chịu được lâu như vậy vẫn chưa thua à?
Trong lòng Áo công công thầm kinh ngạc,
- Chẳng trách tiểu Trứu một mực coi trọng hắn như vậy.
Trong lòng vừa nghĩ, Áo công công lại vội vàng lui về phía sau, lúc này hắn mới cảm thấy, Chu Phàm đề nghị luận bàn ở ngoài hoang dã mới là lựa chọn tốt nhất, nếu lựa chọn lôi đài trong thành, cho dù có phù trận, cũng chưa chắc đã có thể triển khai hữu hiệu.
Mặt đất lõm xuống dã bắt đầu xuất hiện từng vết nứt, hai người đang giao chiến trong một lần va chạm kịch liệt, mới tách ra hai bên.
Áo công công vội vàng tập trung tinh thần nhìn lại, hắn phát hiện Chu Phàm vẫn nguyên vẹn không tổn hao, mà tiểu Trứu của hắn đương nhiên cũng không bị thương.
Sắc mặt Trứu Thâm Thâm bình tĩnh nhìn vai trái của mình,áo xanh ở đó đã rách, nhưng trên đầu vai không có bất kỳ vết thương nào.
Sắc mặt Chu Phàm nghiêm lại, Trứu Thâm Thâm vừa rồi bị đao cương của hắn đánh trúng, thân thể lại không làm sao, hiển nhiên đã sớm bước vào Kim Thân Cảnh.
- Xem ra ngươi đã tiến vào Kim Thân Cảnh.
Trứu Thâm Thâm cũng chậm rãi nói, trên mặt hắn không hề có vẻ kinh ngạc, bởi vì ở trong mắt hắn, đây mới là chuyện bình thường.
Áo công công cũng thong dong điềm tĩnh, loại chuyện Chu Phàm đã tiến vào Kim Thân Cảnh này ở trên đường tiểu Trứu đã từng thảo luận với hắn, bọn họ đã sớm có chuẩn bị tâm lý đối với điều này.
Cho dù là Kim Thân Cảnh thì sao?
Tiểu Trứu nhà hắn đã là Phù Chủng Cảnh.
Chu Phàm nhìn Trứu Thâm Thâm, hắn không phủ nhận thực lực của mình, dẫu sao một khi giao thủ, nếu thực lực của đối phương không kém, loại chuyện này là không giấu được người khác, trong lòng hắn cảm thấy có chút may mắn, quyết định không luận bàn với Trứu Thâm Thâm ở trong thành của hắn là đúng.
- Ta cũng không ngờ ngươi nhanh như vậy đã tiến vào Kim Thân Cảnh.
Chu Phàm có chút cảm khái nói.
Hắn có sự hỗ trợ của thuyền mới tiến bộ nhanh như vậy, tu vi của Trứu Thâm Thâm tiến cảnh cực nhanh không khỏi quá không hợp lẽ thường, sớm biết vậy lúc trước hắn cũng nương tựa phái công công cho rồi, nói không chừng hắn cũng có thể có tiến cảnh nhanh như vậy.
- Ngươi sai rồi.
Trứu Thâm Thâm lắc đầu nói:
- Ta không phải Kim Thân Cảnh.
Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, chẳng lẽ Trứu Thâm Thâm đã bước vào Phù Chủng Cảnh à?
- Nếu chỉ là Kim Thân Cảnh, lần này người thua sẽ chỉ là ta.
Ánh mắt Trứu Thâm Thâm sâu thẳm, hắn thở ra một hơi.
Một hơi này liền hóa thành một đạo tiểu kiếm đỏ thẫm nóng rực.
Có điều tiểu kiếm đỏ thẫm dài bằng hai ngón tay vừa hiện lên, đã có vô số hỏa diễm đỏ thẫm từ trong tiểu kiếm bắn ra, hóa thành từng đạo tiểu kiếm đỏ thẫm giống như người cá bay tới bay lui.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ ngạc nhiên, sự tiến bộ của Trứu Thâm Thâm là nhanh hơn hắn nghĩ, thậm chí cảnh giới đã sớm vượt qua hắn, tiến vào Phù Chủng Cảnh, tiểu kiếm đỏ thẫm đó là phù chủng của hắn biến ảo ra.
Tiến cảnh của Trứu Thâm Thâm này không khỏi quá yêu nghiệt rồi.
Chu Phàm cũng bắt đầu sinh ra hoài nghi rất sâu đối với thiên phú của mình.
Trứu Thâm Thâm cất trường kiếm trong tay vào vỏ, hắn nhẹ nhàng tóm lấy đạo tiểu kiếm đỏ thẫm lúc ban đầu.
Vù!
Vô số tiểu kiếm đỏ thẫm đâm về phía hắn, hóa thành từng dòng hỏa diễm, dung hợp lại cùng một chỗ, thân thể hắn càng lúc càng cao to, lên tới một trượng, trong tay cầm một thanh hỏa diễm cự kiếm đỏ thẫm.
- Chu Phàm.
Hỏa diễm cự nhân hô lên, hỏa diễm cự kiếm trong tay hắn xuống.