Chương 2221 - Chúng ta đương nhiên là cùng nhau
Cùng với hỏa diễm cự kiếm hạ xuống là từng quả cầu lửa kéo theo vệt đuôi lửa đỏ, đất đá chung quanh bị đốt cho cháy đen.
Chu Phàm ở trong hỏa diễm cảm thấy lửa đôi trào đó đang đốt cháy hắn.
Hắn đã rơi vào trong Phù Chủng Lĩnh Vực của Trứu Thâm Thâm, muốn thi triển thân pháp thoát đi cũng không thể làm được.
Nhìn quả hỏa diễm cự kiếm nhìn thì chậm rãi hạ xuống thực tế lại cực nhanh này, Chu Phàm thét dài một tiếng, hắn không có ý định né tránh, mà là hai chân giậm một cái, trực tiếp bổ ra một đao.
Quy Nhất Đao Mang Màu xám và hỏa diễm cự kiếm đỏ thẫm va chạm với nhau.
Ầm!
Quy Nhất Đao Mang lập tức bị nghiền ép vỡ vụn, hỏa diễm cự kiếm đỏ thẫm vẫn dùng thế không thể ngăn cản bổ.
Nhưng Chu Phàm lao ra, đao trong tay hắn không ngừng chém ra từng đạo Quy Nhất Đao Mang, Quy Nhất Đao Mang bắn nhanh không chỉ hạ xuống hỏa diễm cự kiếm, còn hạ xuống người hỏa diễm cự nhân.
Vô số hỏa diễm đỏ thẫm bắn ra, lưu hỏa đốt cháy Chu Phàm, đây chính là lực lượng của phù chủng, tu sĩ Kim Thân tầm thường căn bản không thể ngăn cản được lực lượng như vậy.
Nhưng Chu Phàm không hề sợ hỏa diễm đốt cháy, hung hãn chiến đấu với hỏa diễm cự nhân.
Từng đoàn hỏa diễm rơi xuống đất, đốt cho mặt đất gồ ghề cháy đen, trên mặt đất đã thành quốc độ hỏa diễm bốc cháy.
Áo công công mồ hôi đầm đìa, tầm nhìn của hắn trở nên mơ hồ, không nhìn rõ sâu trong hỏa diễm đỏ thẫm đó xảy ra chuyện gì, nơi đó không ngừng có từng tiếng nổ mạnh truyền đến.
Tiểu Trứu đã dùng tới phù chủng, Chu Phàm này vẫn chưa thua sao?
Chiến đấu duy trì một thoáng, hỏa diễm đỏ thẫm đó bỗng nhiên nhanh chóng tắt, mặt đất đã gập ghềnh đã cháy thành than hồng.
Áo công công nhìn Trứu Thâm Thâm cầm kiếm đứng không nhúc nhích, hỏa diễm đỏ thẫm đã triệt để tản đi.
Mà Chu Phàm thì ngồi bệt dưới đất, hắn có chút chật vật, y phục trên người còn mang theo một số vết cháy.
Trên mặt Áo công công lộ ra vẻ vui mừng, hắn bước về phía trước, nhưng rất nhanh lại lui về, bởi vì mặt đất quá nóng, hắn vận chuyển chân khí bảo vệ hai chân chạy vội ra ngoài.
Tiểu Muội chậm rãi đi phía sau Áo công công.
Tiểu Trứu thắng rồi.
Trong lòng Áo công công vui mừng khôn xiết, cho dù không dễ, nhưng nhìn bộ dạng này, khẳng định là tiểu Trứu thắng!
Chỉ là hắn mới đi được mấy bước liền nhìn thấy Trứu Thâm Thâm ngã xuống đất.
Áo công công ngây ra một thoáng, chạy nhanh hơn, hắn hét to:
- Tiểu Trứu, tiểu Trứu.
Áo công công sợ hãi, hắn vội vàng đi tới ôm lấy Trứu Thâm Thâm, hét như xé tim rách phổi,
- Tiểu Trứu, ngươi đừng chết, ngươi rồi thì ta sẽ ra sao?
- Ngươi yên tâm, hắn không chết được.
Chu Phàm thở dốc, nói.
Chu Phàm vừa mở miệng nói chuyện, Áo công công lập tức có phản ứng, hắn ôm Trứu Thâm Thâm nhanh chóng lui về phía sau, ánh mắt cảnh giác nhìn Chu Phàm.
Theo Áo công công, tiểu Trứu hiện tại không còn chút năng lực chiến đấu, nếu Chu Phàm này lòng mang ác ý muốn hại tiểu Trứu và hắn thì sao?
Cha nuôi từng nói, tri nhân tri diện bất tri tâm, Chu Phàm này nhìn thì chính trực, nhưng chưa chắc đã chính là người tốt.
Áo công công, đây là ngươi dùng ánh mắt gì thế... Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ bất đắc dĩ, ngươi lại nghĩ đi đâu vậy?
Ngay khi Áo công công muốn mau chóng rời xa Chu Phàm nguy hiểm, Trứu Thâm Thâm phát ra một tiếng ư, từ từ tỉnh lại trong lòng Áo công công.
- Tiểu Trứu, ngươi cuối cùng cũng tỉnh rồi, ngươi không sao chứ?
Áo công công vui mừng nhìn Trứu Thâm Thâm.
- Đại nhân, ta không sao.
Trứu Thâm Thâm có chút không thoải mái giãy giụa trong lòng Áo công công, lắc lư đứng dậy.
- Ngươi nhìn ngươi kìa, đừng cố chống đỡ, mau ngồi xuống vận công nghỉ ngơi đi.
Áo công công có chút đau lòng nói.
Trứu Thâm Thâm không nói gì, hắn chỉ nhìn về phía Chu Phàm đang ngồi.
Chu Phàm nhìn thì chật vật, nhưng trên thực tế lại không có gì đáng ngại.
- Ta thua.
Trứu Thâm Thâm trầm mặc một chút nói.
Chu Phàm muốn nói là hòa nhau, nhưng trên thực tế hắn lưu lại dư lực, loại lời nói này vẫn không nói ra được, nếu không chính là bất kính đối với Trứu Thâm Thâm, nhưng hắn cũng rất bội phục Trứu Thâm Thâm, thực lực của Trứu Thâm Thâm so với lão giả họ Tiêu đó lúc trước hắn từng gặp thì mạnh hơn rất nhiều.
- Là ngươi thua.
Chu Phàm đứng lên.
- Ta sẽ hết lòng tuân thủ lời hứa.
Trứu Thâm Thâm thản nhiên nói:
- Ta về trước.
Chu Phàm biết Trứu Thâm Thâm này hiếu thắng như vậy, thua khẳng định là khó chịu, hắn không nói gì, mang theo Tiểu Muội xoay người rời đi.
Sau khi Chu Phàm rời đi, Trứu Thâm Thâm chậm rãi nhắm hai mắt lại, sắc mặt hắn có chút tái nhợt.
- Tiểu Trứu, ngươi thực sự không sao chứ?
Áo công công quan tâm hỏi.
- Ta không sao, đại nhân, chỉ là chân nguyên trong cơ thể tiêu hao quá lợi hại mà thôi.
Trứu Thâm Thâm thở dài một tiếng nói:
- Đại nhân, xin lỗi, ta không thể cùng ngươi tới Kính Đô.
- Vậy thì có sao?