Chương 2222 - Hai lần hộc máu
Áo công công lắc đầu nói:
- Trước khi đến, không phải ngươi đã thương lượng với ta rồi à? Thua, vậy không tới Kính Đô vội, cùng Chu Phàm tới Hắc Thủy Đô Hộ Phủ lịch luyện, tìm cơ hội đả bại hắn.
- Đại nhân, ta sẽ mau chóng đả bại Chu Phàm rồi tới Kính Đô tìm ngươi.
Trứu Thâm Thâm có chút cảm kích nói, Áo công công thật sự tốt tới không có gì phải bàn cãi với hắn.
- Cái gì mà tới Kính Đô tìm ta?
Áo công công ồ một tiếng nói:
- Tiểu Trứu, ta đương nhiên là cùng ngươi tới Hắc Thủy Đô Hộ Phủ, ngươi đi đâu ta đi đó, một mình ta về Kính Đô làm gì?
Trứu Thâm Thâm:
- ...
- Nhưng, đường xá xa xôi, hơn nữa bên Hắc Thủy Đô Hộ Phủ cũng không phải nơi thoải mái gì.
Trứu Thâm Thâm không nhịn được khuyên nhủ.
- Tiểu Trứu của ta ơi.
Áo công công cười nói:
- Hắc Thủy Đô Hộ Phủ đương nhiên không phải nơi thoải mái gì, nhưng có khổ tới mấy ta cũng không ngại, lát nữa ta đi tìm Tiểu Hòa Tử, bảo hắn viết một bức thư cho cha nuôi, giúp ta kiếm một chức vị tốt ở bên Hàn Bắc Đạo.
- Tuy ở Hắc Thủy Đô Hộ Phủ vất vả một chút, nhưng nơi đó chính là biên cảnh, có một đống công huân chờ chúng ta, chúng ta kiếm đủ công huân rồi bỏ lại Chu Phàm, quang vinh về Kính Đô.
Da mặt Trứu Thâm Thâm run lên, hắn không ngờ Áo công công nhanh như vậy đã quy hoạch đến một bước đó, không khuyên nữa, nói chung hắn tận lực bảo vệ tốt Áo công công là được rồi.
Hắn bắt đầu khoanh chân ngồi xuống, lấy ra đan dược để khôi phục chân nguyên thân thể.
Áo công công ngồi trên mặt đất khô cằn vẫn có chút nóng rát, hắn nhìn Trứu Thâm Thâm, hắn rất hài lòng với cảnh giới thực lực hiện tại của tiểu Trứu, trận này thua, cũng không trách tiểu Trứu, chỉ trách Chu Phàm quả thật có chút biến thái.
Cứ để Chu Phàm nhảy nhót một chút, tạm thời làm đá mài dao cho tiểu Trứu.
Hắn đang nghĩ, lại phát hiện mình bỏ sót một chuyện.
Tiểu Trứu thua, tuy ngoài mặt nhìn thì tiểu Trứu không sao, nhưng trong lòng khẳng định rất khó chịu, nhưng hắn không ngờ không an ủi tiểu Trứu!
Hắn thật sự quá không hợp cách!
Cha nuôi từng nói, thuộc hạ đánh thắng trận, nghĩ cách đừng để thuộc hạ kiêu ngạo, nhưng khi thuộc hạ đánh thua, nếu không phải thuộc hạ sai, vẫn phải nghĩ cách khiến thuộc hạ đừng nản chí ủ rũ.
Như vậy thuộc hạ mới có thể vĩnh viễn bảo trì tư thế thắng không kiêu bại không nản mà tiến tới, hơn nữa thuộc hạ đánh thua, an ủi thích hợp cũng là cơ hội tốt để kéo gần quan hệ với thuộc hạ.
Nghĩ đến đây, Áo công công hắng giọng gọi:
- Tiểu Trứu.
- Đại nhân.
Trứu Thâm Thâm mở mắt, nhìn Áo công công, hắn chỉ vận chuyển công pháp tiêu hóa dược lực, phân tâm cũng không phải đại sự gì.
- Tiểu Trứu à, cha nuôi ta từng nói, trên đời này người vĩnh viễn thắng lợi cơ hồ không tồn tại, chỉ cần không chết thì luôn sẽ có thể thắng lại.
Áo công công dùng ngữ khí dịu dàng nói.
- Đại nhân, ta hiểu, ngươi còn từng nói, người có thể thua, nhưng tuyệt đối không thể ngay cả ý chí chiến đấu cũng thua.
Trứu Thâm Thâm xụ mặt nói:
- Đại nhân, ta rất ổn, ngươi không cần an ủi ta.
Ngươi càng nói mình ổn, ta càng lo lắng... Áo công công nói thầm một tiếng ở trong lòng, hắn thở dài một tiếng nói:
- Ta biết lần này ngươi chuẩn bị lâu như vậy, lại vẫn thua Chu Phàm, trong lòng khẳng định rất khó chịu, đây cũng là chuyện thường tình của con người.
- ...
Trứu Thâm Thâm chỉ có thể ra vẻ kiên nhẫn lắng nghe.
- Có câu nam nhi có nước mắt không dễ rơi, chỉ là vì chưa tới lúc thương tâm.
Áo công công tiếp tục nói:
- Trước kia ta ở trong cung, lúc chưa phát tài, cũng từng cùng cha nuôi sống một đoạn ngày tháng rất khó khăn, những tiểu nhân thấy lợi quên nghĩa đó, cả ngày chỉ nghĩ tới bắt nạt ta và cha nuôi.
- Có lần ta bị bắt nạt rất thảm, đúng là triệt để không chịu nổi.
Áo công công hỏi:
- Tiểu Trứu, ngươi đoán ta là làm thế nào?
- Đại nhân, ta không đoán được.
Trên mặt Trứu Thâm Thâm lộ ra vẻ hiếu kỳ nói.
Áo công công nói:
- Ta không đánh lại bọn họ, lập tức chạy về trong phòng, đóng cửa lại, dựa vào gối khóc lớn một trận, gối cũng bị nước mắt khiến cho ướt nhẹp.
Trứu Thâm Thâm:
- ...
- Ài, sau khi ta khóc một trận, cảm thấy dễ chịu hơn, nếu không ta thực sự không chịu nổi, về sau ta giúp đỡ cha nuôi quan phục nguyên chức, những tiểu nhân trong cung đó đều bị ta thu thập từng người.
Trên mặt Áo công công lộ ra nụ cười nói:
- Tiểu Trứu, biết trong lòng ngươi đau khổ, ngươi muốn khóc thì cứ khóc ra đi, khóc rồi sẽ thoải mái hơn, ta và ngươi là quan hệ gì, tuyệt đối sẽ không cười ngươi.
Trứu Thâm Thâm trầm mặc một thoáng, phun ra một búng máu.
- Tiểu Trứu, ngươi bị thương ở chỗ nào vậy, sao lại hộc máu?
Áo công công giật nảy mình nói.
- Đại nhân, ta không sao, chỉ một chút máu tụ.
Trứu Thâm Thâm nói.
- Ồ, vậy thì tốt.
Áo công công thở phào một hơi nói.