Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1539 - Chương 2225 - Một Mình Lên Đường

Chương 2225 - Một mình lên đường
Chương 2225 - Một mình lên đường

Hơn nữa nếu Chu Phàm xảy ra chuyện gì ở Thương Đông Đạo Thành, Tống Tinh Thần cũng sẽ có phiền toái rất lớn.

Đến Thương Đông Đạo Thành hắn nhất định sẽ làm việc kín đáo, như vậy nhìn tổng hợp thì không có vấn đề gì.

- Đợi tới Thương Đông Đạo Thành, ta không vào ngày ước định đến hoặc ta xác nhận nguy hiểm chưa giải trừ, vậy chúng ta vẫn sẽ tách ra đi, cho đến Hắc Thủy Đô Hộ Phủ mới thôi...

Chu Phàm chậm rãi nói ra kế hoạch của mình.

Về phần bên Hậu Thập Tam Kiếm, cũng sẽ nói một tiếng.

Chu Phàm quyết định kế hoạch, bọn Đỗ Nê cũng không có ý kiến, chỉ là thảo luận với hắn về kế hoạch này.

Đợi cho thương nghị xong, Chu Phàm cuối cùng mới nói:

- Ta hi vọng các ngươi tận lực đừng để lộ ra chuyện ta vừa thương nghị với các ngươi.

Bọn Đỗ Nê đều đồng ý.

Kỳ thật cho dù để lộ ra, đối với Chu Phàm mà nói, cũng không có ảnh hưởng lớn, bởi vì xuất phát từ cẩn thận, hắn không nói lộ tuyến của mình với bọn Đỗ Nê.

Bọn Đỗ Nê cũng không hỏi, dẫu sao đây là lộ tuyến của Chu Phàm, đối với bọn họ mà nói không có bất kỳ ảnh hưởng gì.

- Nếu không còn chuyện gì, hôm nay ta sẽ xuất phát, các ngươi cũng phải mau chóng lên đường mới được.

Chu Phàm nói:

- Chúc các vị lên đường bình an.

- Chu huynh, ngươi cũng phải lên đường bình an, đừng nửa đường chết ngắc, nếu ngươi chết, vậy chúng ta trên đường đi coi như là mất toi công.

Đỗ Nê cười nói.

Đỗ Nê, cái miệng thối này của ngươi... Chân mày Chu Phàm giật giật.

Chu Phàm cáo từ bọn Đỗ Nê, trở về chỗ mình ở, thu thập xong hành lý, hắn không vội vã rời khỏi.

Thời gian xuất phát của hắn là đêm khuya.

Bởi vì tử địch Chu gia nói không chừng đang ở ngay bên ngoài chờ hắn giữa đường, nếu không phải quá cần thiết, căn bản không ai lại lựa chọn đêm khuya tiến vào hoang dã, hắn mới cố ý lựa chọn thời gian này.

Như vậy những người đó rất khó nghĩ tới hắn sẽ rời khỏi vào lúc này, trừ khi những người đó canh giữ một ngày mười hai canh giờ, chờ hắn xuất hiện.

Chu Phàm suy nghĩ một lượt kế hoạch của mình trong lòng, sau khi xác nhận không có vấn đề, vừa tu luyện vừa kiên nhẫn chờ đêm tối tới.

Sau khi màn đêm buông xuống không lâu, hắn nằm trên giường, nhắm hai mắt lại, đợi khi lại mở mắt, đã xuất hiện trên thuyền tràn ngập sương mù.

Anh Cửu cầm một cái chén dạ quang, nàng đang nhấm nháp rượu đỏ như máu trong chén.

- Ngươi nghĩ kỹ chưa?

Chu Phàm nhìn về phía Anh Cửu hỏi.

Hắn là hỏi Anh Cửu có nguyện ý phụ thân giúp hắn không, dẫu sao Anh Cửu cũng là người dẫn dắt, nếu Anh Cửu nguyện ý, đối với hắn mà nói, lại có thêm một tấm át chủ bài.

Lần trước hắn hỏi Anh Cửu, Anh Cửu nói cần cân nhắc một chút, hắn hứa chỉ cần Anh Cửu giúp hắn giải quyết phiền phức, thời gian phụ thân còn lại chính là của nàng, đương nhiên cũng phải thành lập chuyện không thể thương tổn tới hắn, chính là lời thề tương tự như Chu Tiểu Miêu, nếu không hắn thật sự không dám để Anh Cửu phụ thân.

Có thể ra ngoài đối với người dẫn dắt mà nói chắc là dụ hoặc rất lớn, đặc biệt là Anh Cửu này, Chu Phàm lại càng không dám khẳng định.

- Ta không có nhiều hứng thú với thế giới bên ngoài.

Anh Cửu dùng thanh âm khàn khàn chói tai chậm rãi nói.

- Ngươi là không đồng ý à?

Chu Phàm bình tĩnh hỏi, kỳ thật hắn hỏi Anh Cửu cũng là một lần thử, hắn muốn biết Anh Cửu có phải thực sự không có hứng thú đối với thế giới bên ngoài hay không, hay là nàng một mực đang nói lừa hắn?

Anh Cửu là thay đổi thất thường hơn bất kỳ một người dẫn dắt nào trước đó.

- Vậy cũng không phải.

Anh Cửu uống một ngụm rượu, nói:

- Đối thủ mà ngươi muốn ta giúp ngươi đối phó là cảnh giới gì?

Chẳng lẽ lúc trước nàng một mực đang nói dối à... Trong lòng Chu Phàm khẽ động nói:

- Cái này khó nói lắm, có điều ít nhất cũng là tu sĩ cấp độ Đan Kiếp Cảnh trở lên.

- Chỉ là Đan Kiếp Cảnh thôi à?

Trên mặt Anh Cửu lộ ra vẻ tiếc nuối,

- Thôi, nhìn trình độ của ngươi, cũng không thể trêu chọc được đối thủ quá lợi hại, có chút còn hơn không, ta đáp ứng ngươi.

- Vì sao ngươi lại nguyện ý?

Chu Phàm hỏi, hắn vốn không nên hỏi vấn đề này, vì nó có thể sẽ khiến Anh Cửu phản cảm, từ đó đổi ý không đồng ý nữa, nhưng hắn vẫn muốn biết đáp án của vấn đề.

Anh Cửu uống xong rượu trong chén, cười nói:

- Tuy ta không có hứng thú với thế giới bên ngoài, nhưng trước khi ta động thủ với thuyền, cũng có chút nhàm chán, đã có thể phụ thân, coi như ra ngoài giải sầu.

Giải sầu... Chu Phàm vẫn tồn tại hoài nghi đối với lý do này, nhưng Anh Cửu đã nói như vậy, hắn chỉ có thể tạm thời tin, hắn nghĩ một chút rồi nói:

- Ngươi có thể thề.

Nếu Anh Cửu không thề, hắn cũng không dám cứ vậy thả nàng ra ngoài, ai biết được nàng sẽ làm ra chuyện gì, nói không chừng sẽ chơi chết hắn.

Anh Cửu rất bất ngờ lại thuận theo, dựa theo yêu cầu của Chu Phàm, lập lời thề song trọng đối với thuyền và đạo tâm.
Bình Luận (0)
Comment