Chương 2235 - Đại ung
Chu Phàm làm bộ như nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Không tồi không tồi, rất hay rất hay.
Vẻ mặt Đỗ Nê lập tức suy sụp, hắn thở dài:
- Vậy chính là không hay.
Chu Phàm:
- ...
Chu Phàm đang muốn nói mấy câu an ủi Đỗ Nê một chút, nhưng Sầu Hầu lại ồ lên một tiếng nói:
- Các ngươi mau nhìn bên trái kìa.
Một số người trong đội được phân phối nhiệm vụ cảnh giới, Sầu Hầu chính là phụ trách bên trái.
Mọi người không nói chuyện phiếm nữa, vội vàng nhìn sang bên trái.
Bọn họ nhìn thấy một cái hũ to.
Dưới Hoàng Tốt Tử Thụ, là một hũ to xanh đen cao bằng một người.
Bên trên hũ đồng tròn đáy to miệng nhỏ không có bất kỳ hoa văn gì, hòa cùng Hoàng Tốt Tử Thụ nhìn giống như một cảnh sắc rất tầm thường.
Nhưng nơi này là hoang sơn dã lĩnh, tại sao lại có hũ to?
Hũ to hấp dẫn sự chú ý của bọn Chu Phàm.
Bọn Chu Phàm cũng không biết vì sao, chỉ một mực nhìn hũ to này, qua một hồi lâu, bọn họ mới phát hiện sự thực tâm thần của bọn họ đã bị hút lấy.
- Đừng nhìn chằm chằm nó.
Chu Phàm thấp giọng quát.
Mọi người nhao nhao quay đi, không nhìn hũ to đó nữa.
- Đi.
Ôn Hiểu nói.
Bất kể hũ to này là gì, bọn họ chỉ cần rời khỏi là được.
Nhưng rất nhanh bọn họ liền phát hiện, bất kể tốc độ của bọn họ nhanh bao nhiêu, hũ to thủy chung vẫn xuất hiện ở bên trái bọn họ.
Chu Phàm nhìn hũ to, nhanh chóng quay đầu lại hỏi:
- Có ai từng thấy thứ này chưa?
Không ai biết hũ to này là gì.
Ở ngoài hoang dã tùy tiện công kích một thứ không biết, là một chuyện vô cùng nguy hiểm.
- Đừng để ý tới nó.
Chu Phàm nói.
Trước khi không thể xác nhận, không tới gần không công kích là cách làm tốt nhất.
Bởi vì hũ to ở một bên, tốc độ của bọn Chu Phàm không thể không chậm lại, bọn họ phải đề phòng công kích hữu hình hoặc là vô hình tùy thời đều có khả năng ập tới.
Rất nhanh bọn họ lại phát hiện một sự thực kinh người, nơi bọn họ đi qua không nhìn thấy bóng dáng của một quái quyệt.
Dường như sau khi hũ to xuất hiện, tất cả quái quyệt đều biến mất.
- Chẳng lẽ những quái quyệt đó là sợ hũ to này sao?
Sắc mặt Đỗ Nê nghiêm lại hỏi.
- Thật sự muốn một cung bắn vỡ cái thứ đáng ghét này.
Hùng Phi Tú có chút bực mình nói, đương nhiên nàng chỉ là nói mà thôi.
- Tiểu Trứu, lát nữa nếu thực sự có nguy hiểm gì, đừng xông lên trước, để bọn họ đối phó, nếu tình thế không đúng, chúng ta mau chóng bỏ trốn.
Áo công công thấp giọng lầm bầm.
- Thái giám chết bầm này.
Hùng Phi Tú tức giận lườm Áo công công một cái.
- Tiểu hài chết bầm ngươi.
Áo công công rít lên, nổi giận nói.
- Ngậm miệng.
Sắc mặt Chu Phàm lạnh lùng, đây đâu phải là lúc cãi nhau?
Lúc này Áo công công mới và Hùng Phi Tú mới quay đầu lại không để ý tới đối phương nữa.
Lục thức của Chu Phàm một mực mở ra, hắn bỗng nhiên hơi biến sắc nói:
- Không đúng, mau dừng lại.
Chu Phàm dừng lại, tất cả người cũng dừng lại theo.
Sau đó hũ to cũng dừng lại.
- Đã xảy ra chuyện gì? Vì sao phải dừng lại?
Áo công công sợ hãi hỏi, hắn cảm thấy một năm gần đây của hắn đúng là năm hạn bất lợi, vận xui quấn thân, đi tới đâu cũng gặp chuyện không may.
Không ai trả lời Áo công công, sau đó Áo công công cũng phát hiện, quái quyệt nhiều chi chít xuyên qua từ trong từng gốc Hoàng Tốt Tử Thụ.
Quái quyệt hình thái khác nhau và cấp bậc không đồng nhất quây thành một vòng tròn, bao vây bọn họ.
Từng tầng quái quyệt, không đếm rõ được rốt cuộc có bao nhiêu quái quyệt ở đây, sợ rằng quái quyệt của toàn bộ Hoàng Tốt Tử Sơn thậm chí là xung quanh đều tới đây.
Bọn Chu Phàm đều lấy ra binh khí của mình, sắc mặt trầm trọng nhìn chằm chằm những quái quyệt này.
Sắc mặt Áo công công trắng bệch, nhiều quái quyệt như vậy, một khi xông tới bọn họ, hắn vỗ vỗ túi trữ vật của mình, một đạo ngân quang lấp lánh, trong tay hắn có thêm một ngọc cầu (quả cầu bằng ngọc) màu xanh, nếu thật sự không được, hắn sẽ thôi động ngọc cầu, đưa hắn và tiểu Trứu đi.
Vì sao lại có nhiều quái quyệt như vậy tới đây?
Chu Phàm tay cầm song đao, hắn bình tĩnh nghĩ, nếu chỉ có một mình hắn, dựa vào nhục thân cường hoành Kim Thân Cảnh tu luyện ra, cho dù không thể giết chết tất cả quái quyệt, nhưng muốn giết ra khỏi vòng vây tuyệt đối không có vấn đề, nhưng hiện tại bên cạnh hắn có đám người Đỗ Nê, hắn không thể không cân nhắc nhiều hơn.
Hắn hướng tầm mắt tới hũ to yên lặng bất động, hắn cảm thấy tới nhiều quái quyệt như vậy, rất có thể có liên quan rất lớn tới hũ to xanh đen này.
Hũ to vẫn không nhìn ra bất kỳ biến hóa gì, lúc trước nó di động chính là một thoáng một thoáng, chỉ là không ai trước giờ từng thấy hoặc từng nghe về quái quyệt đặc thù như vậy.
Đàn quái quyệt vây quanh bọn họ chậm chạp không động, bọn Chu Phàm cũng không dám vọng động.
Chỉ độc có gió núi thổi quá lá cây Hoàng Tốt Tử phát ra tiếng xào xạc.