Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1550 - Chương 2236 - Đại Ung (2)

Chương 2236 - Đại ung (2)
Chương 2236 - Đại ung (2)

- Có chút không đúng.

Trương Lý Tiểu Hồ nói:

- Chúng đang đợi gì?

Trương Lý Tiểu Hồ vừa dứt lời, thân thể của những quái quyệt vây quanh bọn họ đột nhiên trở nên vặn vẹo, chúng lặng lẽ bắn ra ánh sáng hoặc sương mù màu sắc khác nhau.

Ánh sáng và sương mù đỏ cam xanh, lam, tím di động một cách quái dị, sau đó dung hợp thành quang vụ (sương ánh sáng) bảy màu.

Những quang vụ này toàn bộ đều ùa về phía hũ to, hũ to giống như cá voi hút nước, nuốt vào tất cả quang vụ, bên trong nó giống như là vô hạn, ánh sáng và sương mù kỳ quái cũng không có một chút tràn ra.

Tất cả quái quyệt, mang tới áp lực to lớn cho bọn Chu Phàm đều không còn.

Chuyện này phát sinh trong nháy mắt ngắn ngủi.

Sau khi nuốt vào một lượng lớn quang vụ, hũ to lờ mờ chấn động, miệng hũ phun ra tia giống như mực, tia mực điên cuồng quấn lấy nhau, chen chúc từ miệng hũ chui ra.

Càng lúc càng nhiều tia mực rơi xuống đất, chúng đan vào nhau, quấn thành càng lúc càng cao, đang thành hình.

Bọn Chu Phàm không dám nhìn nữa, cảm thấy ra ngoài núi như bay.

Chỉ là tia mực vấn vít lại cùng một chỗ phân ra một bộ phận nhỏ, bắn nhanh về phía bọn Chu Phàm.

Tia mực bắn tới tốc độ cực nhanh, trong giây lát đã tới.

Bọn Chu Phàm bị bức phải ngừng lại, vừa xoay người, tránh những tia mực đó.

Tia mực xuyên qua mấy chục gốc Hoàng Tốt Tử Thụ, để lại những lỗ kim chi chít.

Lần bọn Chu Phàm mới phát hiện, tia mực từ miệng hũ phun ra đã đan vào thành hình, hiện ra trong mắt bọn họ là một cự nhân tia mực cao một trượng, hình thái của cự nhân rất không ổn định, những tia mực đó vẫn đang không ngừng điên cuồng vặn vẹo.

Cự nhân không có mắt, nhưng nó đang nhìn chằm chằm bọn Chu Phàm, trên người nó phun ra tia mực giống như sợi tóc nhiều tới đếm không hết, vòng vèo đâm tới.

Thảm thực vật lấy Hoàng Tốt Tử Thụ làm chủ đều bị đâm thành cái sàng.

Nhìn tia mực đang nhanh chóng đâm tới, bọn Chu Phàm nhao nhao phân tán ra xung quanh, tránh né công kích của tia mực.

- Giết nó.

Chu Phàm quát lớn.

Trong bọn họ có người tốc độ không tốt, muốn đào thoát trong cự nhân tia mực này, sợ rằng rất khó, hiện tại biện pháp duy nhất chính là giết chết quái quyệt không biết tên xuất hiện một cách quỷ dị này.

Đám người Đỗ Nê đều vừa né tránh công kích của tia mực, vừa đồng ý.

Sầu Hầu, Áo công công và Tiểu Muội tránh về phía sau, đây là chuyện lúc trước bọn họ đã thương lượng, nếu có quái quyệt quá lợi hại, bọn họ chỉ cần bảo hộ mình.

Mà bọn Chu Phàm thì nghênh đón cự nhân tia mực.

Dạ Lai Thiên Hương cất tiếng ca, Thiên Lại Chi Âm mỹ diệu khuếch tán, hóa thành từng vầng ánh sáng màu xanh bao phủ lấy bọn Chu Phàm.

Tiếng ca thứ hai lại biến thành có chút trầm thấp, thân thể của cự nhân tia mực to lớn hơi tạm dừng.

Nhân một thoáng tạm dừng này.

Song đao của Chu Phàm chém ra đao cương nhiều tới đếm không hết, Ô Kim Cung trong tay Hùng Phi Tú kéo ra, bắn ra một viên đạn màu vàng, viên đạn hóa thành một đoàn quang mang màu vàng bắn nhanh tới đầu cự nhân tia mực.

Hai tay Đỗ Nê hóa thành dạng bùn nhầy nhụa, từng quả cầu bùn bắn ra.

Băng vải quấn trên người Ôn Hiểu đã được cởi bỏ, trùng tử màu lam đen ong ong bay ra, hóa thành từng đạo băng tuyến.

Trứu Thâm Thâm chém xuống một kiếm, chính là kiếm châm nhỏ nhiều không đếm được.

Thân thể Trương Lý Tiểu Hồ hóa thành hỏa diễm đỏ thẫm, hắn vươn tay ra kéo một cây hỏa diễm đại cung, mũi tên lửa đỏ thẫm bắn nhanh ra.

Bảy người so với lúc đại khảo ở Cao Tượng Thư Viện thì đều có tiến bộ không nhỏ.

Đủ loại công kích nhao nhao hạ xuống trên người cự nhân tia mực.

Tiếng nổ mạnh vang lên từng đợt, tia mực trên thân thể cự nhân bị chặt đứt, nổ tung, nhưng lại không ngừng nối lại.

Nhưng đồng thời thân thể của nó cũng bắt đầu không ngừng thu nhỏ.

Bọn Chu Phàm thấy công kích mang tới tác dụng, công kích càng nhanh mạnh hơn.

Cự nhân tia mực bị vây công phát ra tiếng rít chói tai, nhưng nó đang phải đối mặt chính là thiên tài trẻ tuổi xuất sắc của Đại Ngụy, tia mực trên thân thể nó bị tiêu hao rất kịch liệt.

Thân thể của cự nhân tia mực không ngừng bị công kích của bọn Chu Phàm xé rách, nhưng lại dung hợp lại, nó thử phát ra tia mực để công kích bọn Chu Phàm, nhưng bọn Chu Phàm căn bản không dễ dàng tiếp xúc với những tia mực này, chỉ vừa né tránh vừa sử dụng các loại biện pháp viễn công.

Chỉ kéo dài một lúc, cự nhân tia mực ầm ầm ngã xuống đất, thân thể của nó rách bươm, những tia mực tan tành đó hóa thành khói đen tản đi.

- Chết rồi à?

Đỗ Nê theo mọi người ngừng tay hỏi.

- Chắc là chết rồi.

Thân thể của Trương Lý Tiểu Hồ lại khôi phục hình thái bình thường.

Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ cảnh giác nhìn về phía hũ to, bởi vì sợ hũ to tồn tại vấn đề, cho nên vừa rồi Chu Phàm nhắc nhở những người khác đừng công kích nó.
Bình Luận (0)
Comment