Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1551 - Chương 2237 - Kỳ Giới

Chương 2237 - Kỳ giới
Chương 2237 - Kỳ giới

Cho dù công kích hũ to, rất có thể cự nhân tia mực này cũng không sống nổi, nhưng vạn nhất lại xuất hiện biến hóa không tốt gì đó, vậy thì nguy rồi.

Đương nhiên nếu cự nhân tia mực này quá khó đối phó, bọn họ tất nhiên sẽ thử công kích hũ to.

Cự nhân tia mực vừa chết, trên hũ to xuất hiện một vết nứt.

Điều này khiến bọn Chu Phàm thở phào, bọn họ đều thầm nghĩ trong lòng, cự nhân tia mực bị bọn họ kích sát, hũ to cũng bắt đầu sụp đổ.

Áo công công và Sầu Hầu mang theo Tiểu Muội chạy vội về.

Chỉ là theo hũ to triệt để vỡ vụn, mọi người rất nhanh liền mặt lộ vẻ hoảng sợ, dưới chân bọn họ đột nhiên dâng lên một đoàn khói đen.

Sương khói thổi quét lên trên, bọn Chu Phàm còn chưa kịp phản ứng, đã theo khói đen biến mất.

Không còn lại gì, chỉ còn lại dấu vết đại chiến lưu lại, tất cả cây cối chung quanh đều đổ ngã, đá núi gãy nứt.

Gió nhẹ thổi vù vu.

Cho đến một lát sau, mới có xe trượt tuyết sắt đen do thú đen sáu chân đầu mọc ba cái sừng cong giống như liêm đao chậm rãi đi tới, vó đen của nó to như thân thể một đứa trẻ lưu lại từng vết vó trên mặt đất đá núi, trong lỗ mũi thổi ra khói màu đen.

Ở một bên xe trượt tuyết vẫn có ba hắc ảnh tiểu thú đang chơi đùa.

Quan tài gỗ lim đặt trên xe trượt tuyết cùng với cái bóng màu xám của một nữ nhân hai tiểu hài cũng không có nhiều biến hóa.

Thú đen sáu chân đi đến chỗ bọn Chu Phàm biến mất, ngừng lại.

Hai tiểu hài bóng xám trèo lên quan tài gỗ lim to lớn, nhìn chằm chằm chỗ biến mất, chúng so với lần trước thì bóng xám dường như biến thành ngưng thực hơn một chút, chúng đang châu đầu ghé tai, sau đó nhìn về phía nữ nhân bóng xám.

Nữ nhân bóng xám đờ đẫn ngồi đó quay đầu nhìn về phía mảnh vỡ hũ to đã vỡ vụn, nàng vươn một ngón tay ra.

Mảnh vỡ hũ to bay về phía nàng.

Khi mấy trăm mảnh vỡ bay tới trước người nàng, lần lượt nổ tung, hóa thành từng tia mực đen xì.

Tia mực hóa thành một cánh cửa tia mực, cửa mở ra, phun ra quang mang giống như rặng mây đỏ.

Thú đen sáu chân kéo xe trượt tuyết sắt đen đi vào cửa, ba hắc ảnh tiểu thú vội vàng chạy chậm theo.

Đợi sau khi chúng vào hết, cửa tia mực cuộn lại triệt để tiêu tán trong không khí.

...

Bọn Chu Phàm liên tiếp rơi xuống mặt đất cứng rắn.

Trong nháy mắt rơi xuống đất, thân thể một mực cứng ngắc mới khôi phục khống chế.

Bọn họ lập tức từ dưới đất nhảy lên, rất nhanh trên mặt lộ vẻ kinh hãi, bởi vì bọn họ đang ở trong một thế giới hoàn toàn khác với Hoàng Tốt Tử Sơn.

Trên trời treo một mặt trời lam xám.

Từng đoàn sương khói màu đỏ nồng đậm chậm rãi lưu động ở độ cao cách mặt đất khoảng một thước.

Cát đen hoang sơ, hoàn toàn không nhìn thấy bất kỳ thảm thực vật nào, cũng không nhìn thấy bất kỳ vật kiến trúc nào, bọn họ đang đặt mình trong một đại địa đặc biệt.

- Bảo trì phòng ngự chân khí.

Chu Phàm có phản ứng đầu tiên, nhanh chóng dặn dò, ở loại địa phương xa lạ này, cái gì cũng có khả năng phát sinh, lồng phòng ngự chân khí có thể ngăn cách rất nhiều sự xâm nhiễm của độc tố nguyền rủa.

Trên thực tế cho dù Chu Phàm không nói, cũng không ai dám lơ là.

Chu Phàm vẫy tay, gọi Tiểu Muội tới, dán cho nó một đạo phù lục, phù lục tỏa ra màu vàng màu vàng, bao phủ cả Tiểu Muội và Mặc Mặc.

- Đây rốt cuộc là địa phương nào?

Ôn Hiểu trầm giọng hỏi.

Hắn trước giờ chưa từng thấy mặt trời lam xám, mặt trời lam xám dường như không tỏa ra sức nóng nên có, nhiệt độ nơi này rất thấp, nếu không phải thực lực bọn họ đều không tồi, đã sớm lạnh tới run lẩy bẩy rồi.

- Khẳng định là hũ to, cự nhân tia mực dường như là quái quyệt không thể giết, giết chết nó, sẽ khiến cho hũ to đó phát sinh biến hóa mới, chúng ta bị đưa đến đây, không thoát được liên quan tới hũ to.

Đỗ Nê nói.

Lục thức của Chu Phàm một mực bảo trì mở ra, hắn nhìn lướt qua mặt trời lam xám trên trời, không phát hiện ra chỗ đặc biệt gì, hắn không dám nhìn lâu, di dời tầm mắt.

Đối với suy đoán của Đỗ Nê, Chu Phàm rất đồng ý, bọn họ dường như bị dịch chuyển tới một thế giới hoàn toàn xa lạ.

Về phần nơi này là đâu? Chu Phàm cũng không biết, thậm chí Tiểu Muội có Toái Không Cốt, hắn cũng không dám dùng loạn, bởi vì đây chưa chắc đã là một không gian phong bế.

Mặt trời lam xám đó nhìn thì hoàn toàn khác với thế giới chỗ bọn họ.

Sương khói màu đỏ chậm rãi lưu động dưới thân, hắn vươn tay ra tóm một chút, thoải mái bắt được một đoàn, buông tay, sương khói màu đỏ chìm xuống chảy đi.

- Đừng nghiên cứu vì sao chúng ta lại vào đây.

Áo công công rít lên:

- Mau chóng nghĩ cách làm thế nào để thoát khỏi địa phương quỷ quái này đi.

-Vừa hay ngược lại.

Đỗ Nê phản bác nói:

- Chúng ta biết vào thế nào, có lẽ sẽ biết làm thế nào để thoát ra.

- Cho dù có liên quan tới hũ to, hũ to ở bên ngoài, chúng ta có thể làm gì nó?

Áo công công hừ một tiếng nói.
Bình Luận (0)
Comment