Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1553 - Chương 2239 - Khốn Cảnh (2)

Chương 2239 - Khốn cảnh (2)
Chương 2239 - Khốn cảnh (2)

- Nhưng chúng ta không ra được, lại không rõ đây là đâu, nếu thực sự không ở cùng Chu huynh, cuối cùng lỡ mất cơ hội ra ngoài thì sao?

Trên mặt Đỗ Nê lộ ra vẻ bất đắc dĩ nói:

- Cho nên ta nguyện ý mạo hiểm, đi cùng Chu huynh, giúp Chu huynh giải quyết vận rủi này, nói không chừng còn có cơ hội ra ngoài.

- Ta cũng tán thành.

Hùng Phi Tú lườm Áo công công một cái, nói:

- Đừng nói có thể ra ngoài hay không, ta không giống loại người vô tình vô nghĩa nào đó, vận rủi thì có là gì, cùng lắm thì cùng nhau gánh vác.

Áo công công hừ một tiếng, hắn nhìn về phía Trứu Thâm Thâm, muốn biết suy nghĩ của tiểu Trứu.

- Đại nhân, đừng ngại ở lại đã.

Trứu Thâm Thâm nói.

- Vậy ở lại xem kỹ rồi nói.

Áo công công bất đắc dĩ gật đầu đáp ứng.

- Ta cũng cảm thấy ở lại thích hợp hơn là rời khỏi.

Dạ Lai Thiên Hương dịu dàng nói.

Chu Phàm thấy bọn họ đều kiên trì lưu lại, hắn nghiêm túc suy nghĩ một chút nói:

- Vậy chúng ta đi cùng nhau, có điều để tránh bất ngờ, chúng ta có thể tách ra một đoạn cự ly, các ngươi ta xa một chút.

Nếu một khi có nguy hiểm gì hàng lâm, Chu Phàm có tự tin có thể tránh thoát, nhưng chưa chắc đã có thể cứu được tất cả mọi người.

- Chu Phàm nói rất có lý, chúng ta hay là kéo giãn một đoạn cự ly thì tốt hơn.

Mắt Áo công công đảo quanh, một khi phát hiện có nguy hiểm, vậy mau chóng đào tẩu.

Đối với đề nghị của Chu Phàm, mọi người thương nghị một chút, đều đáp ứng.

Chu Phàm đi trước, quả nhiên, thú đen sáu chân kéo xe trượt tuyết đi theo phía sau Chu Phàm, mà những người còn lại thì cách bên trái Chu Phàm ba trượng, yên lặng nhìn một màn này.

- Quỷ Táng Quan này, quả nhiên là vì Chu đại ca mà đến.

Sắc mặt Dạ Lai Thiên Hương nghiêm lại nói.

- Quả trứng xui xẻo Chu Phàm này.

Hùng Phi Tú vui sướng khi người khác gặp họa.

- Nằm trong quan tài đó nói không chừng là cừu gia bị Chu huynh giết, cho nên thê tử của cừu gia dẫn theo một đôi con cái tới đòi nợ.

Vẻ mặt Trương Lý Tiểu Hồ nghiêm túc nói:

- Dựa theo kinh nghiệm của ta cho thấy, loại nợ này có thể bùng thì bùng, nếu không khẳng định là sinh ý lỗ vốn.

- Chu huynh khẳng định là đời trước nghiệp chướng quá nhiều, nhân quả tuần hoàn, báo ứng xác đáng.

Đỗ Nê nói.

- Tên nghèo kiết hủ lậu ngươi, ngươi không phải người của thư viện à? Nói nghe cứ như kiểu Phật gia vậy?

Áo công công cười trêu.

- Ngươi sai rồi, thư viện chúng ta hữu giáo vô loại, chỉ cần là hữu dụng hợp lý thì sao lại không thể dùng?

Đỗ Nê cãi.

Cho dù là ở ngoài ba trượng, Chu Phàm cũng có thể nghe thấy tiếng nói chuyện của bọn Đỗ Nê, trong lòng hắn rất nghẹn lời, đám hỗn đản này!

Mọi người nói cười, chỉ là để giảm bớt áp lực trong thế giới xa lạ này.

Nhưng theo tiến về phía trước, mọi người vẫn ngừng nói chuyện phiếm, trở nên trầm mặc.

Thiên địa Rộng lớn dường như hoàn toàn không nhìn thấy cuối, trừ sương khói đỏ tươi lưu động ra, tất cả chung quanh tựa hồ là giống như ngưng kết.

Mặt trời lam xám trên trời cũng không hề dịch chuyển.

Trừ bọn họ và Quỷ Táng Quan đi sau lưng Chu Phàm ra, không nhìn thấy bất kỳ sinh linh và quái quyệt nào.

- Đây rốt cuộc là địa phương quỷ quái gì vậy? Cái gì cũng không có.

Sau khi đi được nửa nén hương, Hùng Phi Tú không nhịn được oán giận, trong lòng nàng lờ mờ cảm thấy có chút bực mình bất an, bọn họ chắc sẽ không vĩnh viễn bị nhốt trong thế giới đặc biệt không biết này chứ?

Chỉ là không ai có thể trả lời câu hỏi của nàng, Dạ Lai Thiên Hương nhẹ giọng an ủi.

Chu Phàm cũng hơi nhướng mày, không gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào như trong tưởng tượng, bọn họ thậm chí đã kiểm tra sương khói đỏ tươi đó, phát hiện loại sương khói này dường như không có quá nhiều chỗ đặc thù.

Trong lòng hắn cũng trở nên lo lắng, hắn sợ vận rủi lần này kỳ thật đã sớm bắt đầu, đó chính là bọn họ có thể vĩnh viễn không ra được, bị vây chết ở đây.

Nếu vận rủi chính là vây bọn họ trong thế giới đặc biệt buồn tẻ này, vậy chỉ có thể lẳng lặng đợi, đợi lương thực và nước của mình hao hết, sau đó chậm rãi chết đi, vậy kiểu chết này chắc chắn là một chuyện vô cùng đáng sợ.

Chu Phàm nhìn Tiểu Muội, vẫn không dám tùy tiện sử dụng Toái Không Cốt, cho dù thật sự muốn dùng, cũng có thể chờ tới buổi tối hỏi Anh Cửu một chút đã rồi tính, nói không chừng Anh Cửu biết chỗ bọn họ đang ở là đâu, hiện tại việc có thể làm chính là kiên nhẫn thăm dò một chút.

Hắn không tin không gian này là vô cùng vô tận.

Hũ to đó không biết đã đưa bọn họ đến dạng thế giới gì.

Chu Phàm không nói gì, người khác cũng không có ý ngừng lại, bởi vì dừng lại chính là chờ chết mà thôi, tiếp tục tiến về phía trước thăm dò, nói không chừng có thể tìm được đường ra.

- Chúng ta đẩy nhanh tốc độ.

Chu Phàm nhìn bọn Đỗ Nê cách đó không xa.
Bình Luận (0)
Comment