Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1559 - Chương 2245 - Ma Thể

Chương 2245 - Ma thể
Chương 2245 - Ma thể

Thân ảnh của hắn lay động với tốc độ cao, bùm bùm bùm, chính là mấy chục huyết ảnh sừng trâu nhỏ bị tách rời.

Huyết ảnh sừng trâu nhỏ không biết thế nào là sợ hãi, chúng vẫn giống như phát điên tấn công tới Chu Phàm.

Chỉ là tốc độ của Chu Phàm đang tăng mạnh, song đao một lớn một nhỏ bắn ra từng đạo Tịch Diệt Đao Cương màu xám nhạt.

Đao cương bá đạo cường đại hơn lúc trước, mỗi một đạo đao cương hạ xuống đều là mấy huyết ảnh sừng trâu nhỏ bị xé rách giết chết.

Cho dù có huyết ảnh sừng trâu nhỏ may mắn theo kịp tốc độ của Chu Phàm, nhưng công kích của chúng thậm chí không thể cắt đứt được vảy xanh thẫm trên người hắn, bất kỳ công kích nào cũng không có hiệu quả.

Đây quả thực là một hồi chém giết đơn phương, đúng là quá khủng bố, tốc độ của huyết ảnh sừng trâu nhỏ đang giảm xuống cực nhanh.

Sau hai mươi hơi thở, mấy ngàn huyết ảnh sừng trâu nhỏ toàn bộ đều bị giết chết.

Chu Phàm trong nháy mắt một đao đánh chết huyết ảnh sừng trâu nhỏ cuối cùng, hắn cấp tốc giải trừ Hỗn Độn Cựu Ma Thể, sau khi giải trừ, gương mặt hắn vô cùng lạnh lùng, hai mắt tròng trắng mắt hiện ra một tầng tia máu, ánh mắt hờ hững mà vô tình.

Huyết ảnh sừng trâu nhỏ đã bị giết chết toàn bộ, mấy vạn hắc ảnh sừng trâu nhỏ còn lại đánh tới Chu Phàm.

Chu Phàm vung song đao, tiếp tục chém giết với chúng, ánh mắt hắn biến thành rét lạnh, nhưng lại phủ lên vẻ điên cuồng của giết chóc.

Chỉ là mấy vạn hắc ảnh sừng trâu nhỏ rất nhanh đã bị tàn sát hết.

Sau khi hắc ảnh sừng trâu nhỏ không còn lại tới một con, hắn vẫn đứng ở trung tâm hố đá, ngẩng đầu nhìn lên phía trên.

Thú đen sáu chân kéo xe trượt tuyết sắt đen bước chậm đến mép hố.

Hắn và nữ nhân bóng xám cùng với hai tiểu hài bóng xám nhìn nhau, thân thể hắn tràn ngập sát khí.

Trầm mặc nhìn nhau một lúc, nữ nhân bóng xám vươn tay trái, trên mặt đất dâng lên một hắc tuyến ùa về phía lòng bàn tay nàng.

Hắc tuyến nhiều chi chít, trong những hắc tuyến này còn có mấy ngàn huyết tuyến.

Những hắc tuyến huyết tuyến này cuối cùng dung hợp cùng một chỗ, hóa thành một sợi kim tuyến dài bằng hai ngón tay, kim tuyến nhỏ như sợi tóc.

Nữ nhân bóng xám nắm kim tuyến, nàng hơi nghiêng đầu chăm chú nhìn một lúc, rồi lại buông kim tuyến ra.

Kim tuyến nhẹ nhàng bay xuống hố, tới trước người Chu Phàm, Chu Phàm không tránh, bởi vì hắn không thể tránh, chỉ có thể trơ mắt nhìn kim tuyến này đâm vào trong mi tâm, biến mất.

Hắn vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm Quỷ Táng Quan.

Thú đen sáu chân kéo xe trượt tuyết sắt đen bước đi, trên bầu trời hiện lên một khe nứt đen xì to lớn, Quỷ Táng Quan tiến vào trong khe nứt, biến mất.

Sau khi Quỷ Táng Quan biến mất, Chu Phàm mới ngã xuống đất.

Nhân hồn, chân nguyên, nhục thân của hắn sớm đã đạt tới cực hạn, nếu không vừa rồi hắn đã không để mặc đạo kim tuyến đó xuyên vào mi tâm của mình.

...

Cũng không biết ngủ bao lâu, khi Chu Phàm mở mắt, cơ nhục toàn thân hắn căng ra, khi chân nguyên trong cơ thể vận chuyển, hắn nghe thấy thanh âm.

- A Phàm, A Phàm, ngươi tỉnh rồi.

Đây là thanh âm của Sầu Hầu.

- Ta đã sớm nói hắn không sao mà.

Đỗ Nê cười nói.

Sau đó là tiếng nói chuyện của đám người Dạ Lai Thiên Hương, toàn bộ xen lẫn với nhau, khiến hắn cảm thấy đầu hơi đau.

Khi hai mắt hắn từ mơ hồ trở nên rõ ràng, hắn nhìn thấy ánh nắng chiều đang chiếu xuống người hắn.

Mặt trời đỏ sẫm, điều này khiến hắn không khỏi thở phào.

Đám người vẫn vây quanh hắn, nhìn hắn với vẻ thăm dò.

Chu Phàm đột nhiên ngồi dậy, đám người Đỗ Nê vây quanh hắn chỉ có thể đứng thẳng dậy.

- A Phàm, ngươi đừng dậy vội.

Sầu Hầu nói:

- Ngươi vừa tỉnh, tốt nhất cứ nằm một chút.

- Ta không sao.

Chu Phàm xác nhận chân nguyên có thể vận chuyển tự nhiên, mặt hắn lộ vẻ ngỡ ngàng hỏi:

- Chúng ta ra rồi à?

- Ra rồi, ngươi nhìn bên kia chính là Hoàng Tốt Tử Sơn.

Đỗ Nê chỉ vào dãy núi màu da cam đó.

Chu Phàm thuận theo phương hướng Đỗ Nê chỉ nhìn lại, hắn nhìn thấy dãy núi trải đầy Hoàng Tốt Tử Thụ, lục thức mở ra, sau khi cẩn thận xác nhận bọn Đỗ Nê chắc không phải ảo tượng, hắn thở phào nói:

- Chúng ta là ra thế nào vậy?

Chỉ là bọn Đỗ Nê ngơ ngác nhìn nhau, Trương Lý Tiểu Hồ nói:

- Chúng ta cũng không biết quá rõ, lúc ấy ngươi dẫn theo đám hắc ảnh sừng trâu nhỏ đó chạy đi, chúng ta đuổi theo ngươi, nhưng ngươi và đám hắc ảnh sừng trâu nhỏ đó đều chạy rất nhanh, chúng ta đang đuổi thì mất đi tung tích của ngươi.

Chu Phàm hơi trầm mặc, lúc ấy hắn toàn lực thi triển thân pháp cấp thuấn di, không phải chạy theo một phương hướng, cho nên Trương Lý Tiểu Hồ mất dấu cũng không kỳ quái.

- Về sau cũng là con chó béo nhà ngươi không ngừng dùng mũi ngửi, dẫn chúng ta chạy, khi chúng ta nhìn thấy phía trước có hố to, chúng ta còn chưa kịp thương lượng có nên xuống xem thử không, mặt trời lam xám trên trời nứt ra, toàn bộ thế giới đều giống như trời sụp đất nứt vậy.
Bình Luận (0)
Comment