Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1560 - Chương 2246 - Không Tăng Bao Nhiêu

Chương 2246 - Không tăng bao nhiêu
Chương 2246 - Không tăng bao nhiêu

- Chúng ta từ thế giới cổ quái đó rơi ra, xuất hiện trên Hoàng Tốt Tử Sơn, sau khi ra, con chó béo nhà ngươi không ngừng sủa dẫn đường, chúng ta phát hiện ngươi đang ngã dưới đất bất tỉnh nhân sự ở cách đó không xa.

Trương Lý Tiểu Hồ kể lại đơn giản cả sự kiện.

Kỳ thật ta ở ngay trong cái hố đó... Chu Phàm nghe xong lời nói của Trương Lý Tiểu Hồ, khóe miệng giật giật, nếu bọn họ tới nhanh hơn một chút có thể nhìn thấy hắn ở trong hố.

- Sau khi ngươi dẫn đám hắc ảnh sừng trâu nhỏ đó đã phát sinh chuyện gì?

Đỗ Nê hỏi.

Chu Phàm trầm mặc một chút, nói:

- Cũng không phát sinh chuyện gì quá lớn, ta bị chúng một mực đuổi cho chạy, về sau thật sự không chạy nổi nữa thì hôn mê bất tỉnh, khi tỉnh lại thì thấy các ngươi.

Nếu hắn nói một mình hắn giết lớn toàn bộ hắc ảnh sừng trâu nhỏ, bọn Đỗ Nê khẳng định sẽ không tin, vả lại như vậy sẽ bại lộ quá nhiều bí mật của hắn, cho nên hắn không nói kỹ.

- Kỳ quái.

Ôn Hiểu nói:

- Vậy vì sao chúng ta lại vô duyên vô cớ ra được?

- Việc này vốn rất ly kỳ, đoàn người bình an vô sự là tốt rồi.

Đỗ Nê bất đắc dĩ cười nói.

Chuyện thiên kì bách quái trên hoang dã mỗi ngày đều phát sinh, có thể sống sót đã rất không tồi, có một số việc hoàn toàn không thể đào sâu nghiên cứu.

Mọi người thương nghị một lúc, không thương nghị ra gì, không nói việc này nữa.

Lúc này trời đã tối, lại bởi vì hũ to đột nhiên xuất hiện cùng với bị cuốn vào thế giới đặc biệt giày vò một ngày, mọi người cảm thấy mỏi mệt, bọn họ dứt khoát bố trí phù trận nghỉ ngơi ở phụ cận.

Chân nguyên của Chu Phàm đang cấp tốc khôi phục, nhưng hắn vẫn cảm thấy toàn thân có chút đau nhức, giống như bị người ta đánh một trận vậy, hắn không dám lơ là, lấy ra một số đan dược chữa thương nuốt vào.

Ngoài ra, hắn cũng cảm thấy trên tinh thần rất mệt mỏi, chỉ muốn ngủ thêm một lúc.

Hắn bất đắc dĩ cười khổ, biết chắc là di chứng trận chiến đó dẫn phát.

Hiện tại hắn nhớ tới vẫn thấy sợ, đặc biệt lần đầu tiên hắn bảo trì loại trạng thái Hỗn Độn Cựu Ma Thể này trong thời gian dài như vậy, lúc ấy khi hắn thoát ra khỏi Hỗn Độn Cựu Ma Thể, trong lòng có một loại cảm giác bảo trì giết chóc điên cuồng, hắn có lý trí rõ ràng, nhưng lại không thể khống chế, cái này nhìn thì hoàn toàn không giống là hắn.

Đây là chuyện khiến hắn cảm thấy sợ hãi, dẫu sao đây cũng là một loại ma thể, sau này tận lực rút ngắn thời gian mới được, nếu không thật sự không cẩn thận vượt quá cực hạn mà ma hóa, vậy sẽ không ai cứu được hắn.

Sau khi Chu Phàm cố xốc lại tinh thần, ăn một chút lương khô, nói chuyện một lúc với bọn Đỗ Nê, tỏ ý mình thật sự không có chuyện gì lớn.

Trong lòng hắn cảm thấy buồn cười, kỳ thật bọn Đỗ Nê có chút lo lắng hắn trúng nguyền rủa không biết, đồng thời vẫn đang lờ mờ đề phòng hắn.

Có điều đây cũng không phải chuyện kỳ quái gì, nếu đổi lại là hắn, cũng sẽ làm như vậy.

Hắn vốn rất mệt, không nói nhiều với bọn Đỗ Nê, chỉ xoa đầu Tiểu Muội, thấp giọng dặn dò vài câu rồi nằm xuống ngủ.

Trong nháy mắt Chu Phàm xuất hiện ở trên thuyền, hắn nhìn lướt xung quanh, không phát hiện Anh Cửu, chỉ phát hiện Mộng Mộng được đặt trong nôi trên bàn.

Hắn ôm lấy Mộng Mộng, chơi một lúc với nàng, lại nói chuyện một lúc với Thực Phù, kể lại chuyện nguy hiểm phát sinh hôm nay.

Sau khi cắt đứt trò chuyện với Thực Phù, hắn mới gọi khẽ:

- Anh Cửu tiền bối, ngươi ở đâu?

- Ngươi tìm ta à?

Anh Cửu cười hỏi.

Chu Phàm quay đầu lại nhìn, mới phát hiện Anh Cửu đứng bên cạnh đang nhìn hắn, trên mặt mang nụ cười tà dị.

Chu Phàm bị Anh Cửu đột nhiên núi ra khiến cho sợ tới mức khóe mắt giật giật, sao người này thường xuyên xuất quỷ nhập thần như vậy, không biết làm thế có thể hù chết người sao?

- Ừ.

Chu Phàm khôi phục bình tĩnh nói.

- Ta biết vì sao ngươi tìm ta.

Anh Cửu nhìn chằm chằm mi tâm của Chu Phàm, lộ ra nụ cười thần bí:

- Ngươi gặp Đại Ung Chử Ảnh, lại vẫn còn sống, nhưng đáng tiếc mạng đã không còn lâu.

Sắc mặt Chu Phàm hơi thay đổi, hắn vốn một mực lo lắng đạo kim mà nữ nhân bóng xám trên Quỷ Táng Quan tinh luyện ra để vào mi tâm của hắn sẽ có vấn đề lớn, cho nên mới gọi Anh Cửu ra, hi vọng Anh Cửu xem giúp hắn.

Hiện tại Anh Cửu không chỉ một lời chỉ ra tên của quái quyệt hắn gặp phải, Đại Ung Chử Ảnh, đây hũ to đó quái quyệt hũ to đó, còn nói mạng hắn không còn lâu, sao có thể khiến hắn không lo lắng?

Anh Cửu nhìn biến hóa sắc mặt của Chu Phàm, nàng bỗng nhiên cười ha ha, loại tiếng cười điên cuồng này vô cùng chói tai.

- Ngươi đang cười gì?

Chu Phàm nghe tiếng cười của Anh Cửu, hắn hơi nhíu mày hỏi.

- Ta chỉ là cười ngươi vận khí không tồi.

Nụ cười của Anh Cửu hơi thu liễm,

- Ngươi gặp được ta, ta có thể giúp ngươi lấy ra kim tuyến trong Nhân Hồn Hải của ngươi, cứu ngươi một mạng, nhưng để trả giá, ngươi cho ta kim tuyến đó cùng với mười vạn con sâu xám lớn.
Bình Luận (0)
Comment