Chương 2252 - Gặp cướp
Chu Phàm lấy ra bản đồ kiểm tra một chút, mới mặt mày tươi cười nói:
- Chúng ta chắc là dã tiến vào Hàn Bắc Đạo.
Mọi người cũng mặt lộ vẻ vui mừng, lữ đồ dài đằng đẵng, xuyên qua toàn bộ Thương Đông Đạo, bọn họ cuối cùng cũng tiến vào Hàn Bắc Đạo.
Quốc thổ Đại Ngụy rộng lớn, người thường cả đời ngay cả một huyện cũng không thể bước ra, võ giả bình thường, cũng rất ít có thể ra khỏi khu vực của một đạo, nhưng bọn họ vượt qua một đạo, tiến vào Hàn Bắc Đạo, đây là quãng đường xa mà rất nhiều người ở Đại Ngụy cả đời cũng không đi qua được.
- Vậy thì có gì đáng để cao hứng?
Áo công công vốn cũng đang cười, nhưng rất nhanh hắn lại xụ mặt nói:
- Hàn Bắc Đạo là nơi gian khổ cằn cỗi nhất của Đại Ngụy, tới đây hoàn toàn là chịu khổ.
- Đúng vậy, Hàn Bắc Đạo cả năm đổ tuyết, rất lạnh, thế cục lại không ổn định.
Trương Lý Tiểu Hồ cười nói:
- Nhưng vậy thì có sao, tới đây chỉ cần có thể thu hoạch thù lao phong phú là tốt rồi.
Không ít người hơi gật đầu, bọn họ đều được Chu Phàm hứa sẽ trả thù lao cao cùng với điều kiện khác mới tới.
Da mặt Chu Phàm run lên, trong lòng hắn có chút nhỏ máu, hắn chính là phải bỏ tiền, không được, nhất định phải nghĩ cách ép ra giá trị thặng dư lớn nhất của đám hỗn đản này.
Mọi người vui vẻ nói cười một lúc, mới tiếp tục đi tới phương hướng Hắc Thủy Đô Hộ Phủ.
…
Thiên địa trắng xoá.
Tuyết rơi lả tả, hoàn toàn không nhìn rõ đường ở đâu, chỉ có thể mơ hồ phân biệt ra đâu là cây tích đầy tuyết trắng, sơn lĩnh xa xa cũng trắng xóa, giống như khảm một sợi dây bạc trên mây đen.
Trên mặt tuyết dày tới vài thước, có một đám người đang chạy vội về phía trước, tốc độ của bọn họ không tính là nhanh.
Trong thế giới tuyết trắng nguy hiểm này, phần lớn là quái quyệt am hiểu ẩn nấp trong mặt tuyết, có đôi khi cho dù đến gần cũng khó có thể phát hiện ra sự tồn tại của chúng.
Nhưng khi chúng ngửi được huyết nhục sẽ giống như cuồng thú lao về phía đội ngũ không tới mười người này, chúng cũng sẽ bị nhanh chóng phát hiện giết chết.
Cho đến buổi trưa, đám người mới dừng lại nghỉ ngơi, chính là bọn Chu Phàm.
Bọn họ đã không còn loại hưng phấn vì tiến vào Hàn Bắc Đạo mấy ngày trước, thay vào đó là chết lặng.
- Thời tiết chim này.
Áo công công mắng:
- Ngay cả phòng ngự chân khí cũng cảm thấy lạnh.
- Ngươi không có chim, đừng ồn ào.
Hùng Phi Tú khoác áo da thú, giống như một cái bánh chưng, trên đường đi nàng thường xuyên đấu võ mồm với Áo công công mà mình nhìn không vừa mặt, đã trở thành thói quen rồi.
- Ngươi cũng không có chim.
Áo công công giậm chân mắng:
- Tên giả nam nhân này.
- Hoạn quan chết bầm ngươi.
Hùng Phi Tú cả giận nói.
Mọi người nhìn hai người cách không mắng nhau, không nói gì, bọn họ cũng đã quen rồi.
Nếu nói mấy ngày trước còn có thể thỉnh thoảng nhìn thấy cảnh trí như núi đen cỏ xanh, nhưng bọn họ hiện tại đã không nhìn thấy bất kỳ màu sắc gì, toàn là tuyết màu trắng.
Hắc Thủy Đô Hộ Phủ là một trong hai nơi cực bắc của Hàn Bắc Đạo, tất nhiên cũng là địa phương lạnh nhất Đại Ngụy.
- Chúng ta chắc đi một ngày nữa là có thể đến Hắc Thủy Thành.
Đỗ Nê nói, trong miệng hắn thở ra sương trắng mờ mịt.
Hắc Thủy Thành chính là thành trung tâm của Hắc Thủy Đô Hộ Phủ, cũng là mục đích chân chính của chuyến đi này.
- Ta nghe nói khi nơi này lạnh nhất, hắt nước ra cũng đóng thành băng, hơi thở ra thành vụn băng.
Trương Lý Tiểu Hồ cười nói, hắn là người ăn mặc ít nhất trong mấy người, chỉ mặc một bộ quần áo đơn bạc, đó là bởi vì thiên phú quyệt nhân Hồ Diễm của hắn dẫn tới, hắn không quá sợ thời tiết rét lạnh.
- Hắt nước thành băng, thở ra thành vụn băng, cũng không biết Tây Lương Quốc ở tái bắc là sống thế nào?
Sầu Hầu có chút ngỡ ngàng nhìn về phía bắc nói.
Đỗ Nê cười khẽ:
- Sầu Hầu, có thể ngươi hiểu lầm rồi, Hàn Bắc Đạo quả thật ở giáp giới Tây Lương, nhưng Tây Lương không phải tất cả lãnh thổ đều ở phương bắc của chúng ta, lãnh thổ của chúng là từ phía tây lan đi, nhưng ở giữa cách một Tây Đoạn Sơn, Tây Đoạn Sơn là nhanh cực kỳ nguy hiểm, võ giả bình thường căn bản không thể vượt qua từ nơi đó, cho nên nếu Tây Lương khởi binh thì chỉ từ Hàn Bắc Đạo mới có thể tiến vào Đại Ngụy chúng ta.
Sầu Hầu ồ một tiếng, hắn hiếu kỳ nói:
- Đỗ đại ca, vậy Tây Lương có thể xâm nhập Đại Ngụy chúng ta không?
- Cái này thì không ai nói rõ được.
Đỗ Nê lắc đầu,
- Đại Ngụy dựng triều ba ngàn năm qua, Tây Lương chỉ khởi binh với chúng ta hai lần, nhưng hai lần này niên đại quá xa xôi, cũng không biết bọn họ nổi điên gì, dám khởi binh qua với Đại Ngụy, có điều bọn họ cũng phải trả giá rất lớn, bên Tây Lương trước kia cũng không phải gọi là Tây Lương, bọn họ đã thay đổi triều đại hơn mười lần rồi....