Chương 2264 - Phương pháp kiểm toán (2)
Tiền Phi Phi có chút ngạc nhiên nhìn một màn này, trong lòng hắn vốn đang nghĩ, Chu đại đô hộ cho dù muốn kiểm toán, cũng cần mượn trướng phòng tiên sinh trong phủ, nhưng không ngờ hắn lại thông qua người mình mang đến bắt đầu hạch toán.
Trong lòng Tiền Phi Phi có chút trở nên khẩn trương, nhưng vẫn cúi đầu nói:
- Đại nhân, nếu không có gì...
- Tiền tham mưu, nếu ngươi không bận, đừng ngại ở lại, ta nghĩ những sổ sách này chắc nửa ngày là có thể hoàn thành.
Chu Phàm đưa một quyển sổ cho Đỗ Nê.
- Vâng.
Tiền Phi Phi chỉ có thể gật đầu đáp ứng, Chu Phàm không cho hắn nhúng tay, hắn chỉ có thể đứng ở bên cạnh nhìn mọi người làm việc.
- May mà lần trước Tuyết Liên Thành tới, không đốt hủy sổ sách.
Chu Phàm nhìn Tiền Phi Phi ý vị thâm trường nói.
Sắc mặt Tiền Phi Phi biến thành có chút vi diệu, hắn há miệng muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói, kỳ thật những sổ sách này có thể bảo tồn, cùng là có liên quan rất lớn tới hắn.
Nếu sổ sách bị hủy, vậy tổng tham mưu này cũng khó làm nữa, cho nên lúc ấy hắn dẫn theo người liều chết bảo vệ sổ sách, đương nhiên cái này cũng liên quan tới bọn Tuyết Liên Thành dường như không quá coi trọng trướng phòng, nếu không bọn họ chưa chắc đã có thể bảo vệ được.
Bất kể có nói như thế nào, sổ sách quả thật là được bảo tồn hoàn hảo vô khuyết.
Không bao lâu sâu, Trương Lý Tiểu Hồ dừng bút, đi đến bên cạnh Chu Phàm nhẹ giọng nói vài câu.
Tiền Phi Phi có lòng muốn nghe, nhưng tu vi võ đạo của hắn bình thường, muốn nghe cũng nghe không rõ
Sau khi Chu Phàm nghe xong xoay người nhìn Tiền Phi Phi cười nói:
- Tiền tham mưu, đi mời năm vị trướng phòng tiên sinh trong phủ tới, nếu không ...
Chu Phàm tạm dừng một chút nói:
- Ta nghĩ bọn họ không thể không có mặt, đúng không?
Lưng Tiền Phi Phi toát mồ hôi, hắn lần đầu tiên cảm thấy áp lực khó có thể hình dung khi đối mặt với vị Đại Đô Hộ trẻ tuổi tới quá đáng này,
- Đại nhân, xin yên tâm, bọn họ sẽ có mặt.
Tiền Phi Phi xoay người đi tìm người, Trứu Thâm Thâm vô thanh vô tức đi theo phía sau hắn, vừa là giám thị cũng là bảo hộ hắn.
Về phần năm vị trướng phòng tiên sinh đó đều là người của Hắc Thủy Thành, có vợ con trong thành, có thể chạy đi đâu?
Đại Đô Hộ Phủ nhìn thì rất lớn, nhưng tin tức truyền tới cũng không chậm, nhất là vào tai người cố ý muốn tìm hiểu tình huống, Đại Đô Hộ mới tới nhiều ngày như vậy, hôm nay đột nhiên bắt đầu kiểm toán.
Trong phủ lập tức lòng người hoang mang.
Tin tức này lại giống như bay được truyền ra ngoài phủ, thông qua một đạo Tiêu Tức Phù, truyền vào trong một phủ đệ.
Bên ngoài trời lạnh đất rét, trong đại sảnh phủ đệ bố trí phù trận sưởi ấm, trong phòng đang ăn uống linh đình, tiếng cười đùa không dứt.
Ngồi ở chủ vị tiệc rượu chính là Hàn Bắc Đạo Đô Đốc Lôi Thiên Dương, mà thứ tịch trừ năm vị Phó đô hộ ra, còn có sáu ca cơ trang điểm đậm đà.
Sáu người nói là ra ngoài hoang dã tìm Tuyết Liên Thành, mấy ngày nay lại một mực mua vui trong phủ, hàng đêm sênh ca.
Trong tiệc rượu tiếng nói cười không dứt, các ca cơ khiến các vị kim chủ rất vui vẻ.
Chỉ là rất nhanh có người bước vào đại sảnh, thấp giọng nói một câu vào bên tai Triều phó đô hộ.
Triều phó đô hộ giật mình, hắn nhìn về phía mọi người đang nói cười, trầm giọng nói:
- Các ngươi ra ngoài trước.
Tiếng cười trên tiệc rượu đột nhiên dừng lại, các ca cơ đều cúi đầu, theo người vừa vào lui ra ngoài.
- Triều huynh đệ, xảy ra chuyện gì thế?
Mã phó đô hộ hơi nhíu mày:
- Có chuyện không thể để lát nữa hẵng nói à? Sao ngươi có thể thiện tác chủ trương quấy nhiễu nhã hứng của Lôi đại nhân?
- Lôi đại nhân, xin lỗi.
Trên mặt Triều phó đô hộ lộ ra vẻ lo lắng nói:
- Họ Chu đó hắn đang kiểm toán trong phủ.
Vương phó đô hộ, Mã phó đô hộ, Hàn phó đô hộ, Triển phó đô hộ đều ngây ra.
Lôi Thiên Dương bóp nát cái chén trong tay, hắn lạnh lùng nói:
- Thế thì sao? Sổ sách có vấn đề gì à?
Sổ sách có thể có vấn đề gì?
Đương nhiên là có vấn đề lớn!
Lôi Thiên Dương chỉ tới sớm hơn Chu Phàm một đoạn thời gian, cho dù năm vị Phó đô hộ Vương, Triều, Mã, Hàn, Triển đều đứng ở bên phía hắn, nhưng không có nghĩa là loại chuyện này Lôi Thiên Dương không hỏi, cũng sẽ không hề giữ lại nói với Lôi Thiên Dương.
Hiện tại Lôi Thiên Dương xụ mặt hỏi, năm người ngơ ngác nhìn nhau, Vương phó đô hộ hít sâu một hơi, nói:
- Kỳ thật cũng không phải vấn đề gì lớn, chỉ là đoạn thời gian trong phủ không có Đại Đô Hộ, năm người chúng ta quản lý công việc, ở phương diện dự chi khó tránh khỏi động chút tay chân...
- Rốt cuộc thiếu bao nhiêu?
Lôi Thiên Dương đối với loại chuyện này cũng nhìn quen rồi, vốn chính là nước quá trong ắt không có cá, có người nào tay nắm đại quyền lại không tham ô?
Chỉ là hắn không ngờ năm người này không nói với hắn, ngược lại bị Chu Phàm bắt được nhược điểm, nếu nói với hắn, những sổ sách đó đã sớm không tồn tại!