Chương 2265 - Tham ô
Chuyện Tuyết Liên Thành, Lôi Thiên Dương cũng không nói với năm người này, đương nhiên có lẽ năm người này đã lờ mờ đoán được gì đó, nhưng cũng không hỏi, mà là bảo trì hẹn ngầm tương ứng.
Năm người ấp úng, sắc mặt Lôi Thiên Dương lạnh xuống, Triều phó đô hộ mới nói:
- Đại khái, thiếu năm trăm vạn huyền tệ.
- Năm trăm vạn huyền tệ!
Sắc mặt Lôi Thiên Dương lập tức biến thành khó coi,
- Năm người các ngươi đều có phần à?
Năm người đều cười khổ gật đầu.
- Các ngươi đúng là to gan.
Lôi Thiên Dương nổi giận nói:
- Dựa theo pháp lệnh của Đại Ngụy, tham ô mười vạn huyền tệ trở lên, đủ để giết hết các ngươi rồi, đã dám tham ô, vì sao không làm chuyện này sạch sẽ một chút?
- Đại nhân bớt giận, chúng ta đương nhiên làm rất sạch sẽ, nghe nói Chu Phàm đó bảo người của bọn họ kiểm toán, chắc không thể dễ dàng điều tra ra.
Triển phó đô hộ vội nói.
- Ngu xuẩn.
Lôi Thiên Dương tức đến toàn thân run rẩy,
- Hắn có thể nghĩ đến kiểm toán, các ngươi đừng ôm hi vọng xa vời như vậy, vì sao muốn lưu lại sổ sách?
- Đại nhân, không phải chúng ta muốn lưu lại hay không?
Mã đô hộ mặt như đưa đám nói:
- Chuyện ghi sổ là do đám quan văn Tiền Phi Phi phụ trách, chúng ta muốn không ghi, vẫn chỉ có một biện pháp, đó chính là giết chết toàn bộ tất cả người của trướng phòng cùng với đám người biết chuyện Tiền Phi Phi.
Chỉ là tham ô tiền, giết người thì bọn họ chưa từng nghĩ tới.
- Vậy mấy trướng phòng tiên sinh đó có tham ô không? Tiền Phi Phi thì sao?
Lôi Thiên Dương nghiêm mặt hỏi.
Vương phó đô hộ nói:
- Năm trướng phòng tiên sinh đều cầm một số tiền, chắc bọn họ không dám bán đứng chúng ta, về phần Tiền Phi Phi thì hắn không lấy, nhưng chúng ta nghĩ hắn chắc biết một số nội tình.
Đoạn thời gian không có Đại Đô Hộ, Đại Đô Hộ Phủ do bọn họ làm chủ, đám quan văn Tiền Phi Phi nào dám làm trái ý năm người bọn họ?
- Vậy thì xong rồi.
Lôi Thiên Dương thở dài một tiếng,
- Chỉ cần Chu Phàm kiểm tra ra sổ sách có vấn đề, các ngươi nghĩ năm trướng phòng tiên sinh đó có thể tử thủ bí mật cho các ngươi sao?
Năm vị Phó đô hộ đều hơi ngẩn ra, sau đó rất nhanh liền hiểu, Lôi Thiên Dương nói rất đúng, nếu bọn họ ký thác hi vọng lên năm trướng phòng tiên sinh đó, vậy thì quá ngu.
- Đại nhân, ngươi nhất định phải giúp chúng ta.
- Đại nhân, nếu phải nghĩ biện pháp...
Trên mặt năm người lộ ra vẻ hoang mang cầu cứu, Lôi Thiên Dương trợn mắt, nếu có thể, hắn thật sự muốn phủi đít bỏ đi, năm tên ngu xuẩn này đã làm hỏng hết một ván cờ tốt của hắn.
Lôi Thiên Dương sầm mặt, sắc mặt rất đáng sợ, hắn lạnh lùng nói:
- Hiện tại chỉ có biện pháp duy nhất...
...
Kiểm toán chỉ tra tới một nửa, Chu Phàm đã cầm một quyển sổ đã kiểm tra xong ném xuống đất, ném tới trước mặt năm trướng phòng tiên sinh đang quỳ.
Năm người cầm lấy một quyển sổ mở ra nhìn, sắc mặt trắng bệch, mùa đông lạnh giá mà bọn họ lại đầu đầy mồ hôi, khoản mục rõ ràng, ghi chép giả bọn họ làm trước đó đều bị moi ra.
- Đại nhân, đủ rồi, không cần tra nữa.
Trướng phòng tiên sinh tuổi tác lớn nhất trong đó không chống đỡ được, hắn dập đầu đầu tiên, nói:
- Ta khai hết, chỉ cầu đại nhân tha cho ta một mạng.
Bốn người còn lại thấy có người nhảy ra trước, bọn họ cũng vội vàng dập đầu xin tha.
Đầu gối Tiền Phi Phi cũng mềm nhũn, hắn thở dài cũng quỳ xuống, sổ sách có vấn đề, hắn làm chủ quan cũng không thoát khỏi bị truy trách, hắn đoán chắc phải rời khỏi Đại Đô Hộ Phủ.
Chu Phàm lạnh lùng nói:
- Nói đi, các ngươi tham ô bao nhiêu tiền, đương nhiên các ngươi muốn ôm tất cả mọi chuyện, vậy cũng không thành vấn đề, nhưng đừng trách không nói trước với các ngươi, mức độ quá lớn, các ngươi có gánh được tội không?
- Đại nhân, năm người chúng ta chỉ bị bức phải cầm mấy trăm huyền tệ, đều là bọn Vương đại nhân bức chúng ta cầm...
Một trướng phòng tiên sinh trong đó vẻ mặt đau khổ nói.
Bốn trướng phòng tiên sinh còn lại nhao nhao hưởng ứng.
Chu Phàm chỉ nghiêm mặt lắng nghe, khi nghe thấy thiếu năm trăm vạn huyền tệ, hắn chỉ cười lạnh một tiếng nói:
- Đúng là lòng tham không đáy, năm người bọn họ đều có phần đúng không? Có điều các ngươi có chứng cớ không? Chỉ dựa vào lời nói phiến diện của các ngươi, thực sự rất ít ỏi.
Năm trướng phòng tiên sinh ngơ ngác nhìn nhau, năm người bọn họ đều cắn răng, từ trong lòng lấy ra sổ nhỏ, nộp cho Chu Phàm.
Chu Phàm cầm sổ nhỏ tùy tiện lật xem mấy trang, trong lòng mừng rỡ, năm người này ngầm ghi lại, đều là tiền mà năm vị Phó đô hộ dùng các loại danh mục không hợp lý từ trong kho bạc lấy đi, hắn biết lần này ổn rồi.
Năm vị Phó đô hộ đó xong rồi.
Chu Phàm muốn kiểm toán, vốn cũng chỉ là muốn thử một chút, bởi vì hắn cảm thấy Hắc Thủy Đô Hộ Phủ không có Đại Đô Hộ nửa năm trời, năm vị Phó đô hộ phụ trách việc vận chuyển của Hắc Thủy Đô Hộ Phủ, có lẽ làm việc không sạch sẽ, sẽ lưu lại một chút nhược điểm hắn có thể tìm ra.