Chương 2271 - Một người là đủ
Khi hắn chưa thu thập năm Phó đô hộ đó còn tưởng rằng Lôi Thiên Dương sẽ thu thập Tuyết Liên Thành, nhưng kết quả nằm ngoài dự đoán của hắn, Lôi Thiên Dương không mang về cái gọi là đầu của Tuyết Liên Thành.
Hắn ngoài đang đợi hậu chiêu của Lôi Thiên Dương, còn đợi một người, tuyết đạo Mễ Vinh Chi đó, ở trong mắt hắn, hậu chiêu của Lôi Thiên Dương sợ rằng không thoát được liên quan tới Tuyết Liên Thành, vậy tiêu diệt Tuyết Liên Thành mới là trọng yếu nhất.
Muốn tiêu diệt Tuyết Liên Thành, vậy chỉ cần tìm được sào huyệt của Tuyết Liên Thành.
Chỉ là Mễ Vinh Chi một mực không hiện thân, cũng không biết hắn còn sống hay đã chết.
Tới ngày thứ tám, khi Chu Phàm đang thương lượng một số sự vụ vụn vặt với bọn Đỗ Nê, Tiền Phi Phi bước nhanh vào, sắc mặt tái nhợt gấp giọng nói:
- Đại nhân, xảy ra chuyện rồi.
Chu Phàm ngẩng đầu nhìn Tiền Phi Phi thần sắc hốt hoảng, hai hàng lông mày hắn nhíu lại, cuối cùng cũng tới rồi à?
- Xảy ra chuyện gì?
Sắc mặt Chu Phàm bình tĩnh trầm ổn hỏi.
Hiện tại hắn là Hắc Thủy Đại Đô Hộ, bất kể phát sinh chuyện gì, cũng vẫn phải giữ khí độ trầm ổn.
Tiền Phi Phi thở hổn hển nói:
- Vừa truyền đến tin tức, nói tuyết đạo đoàn của Tuyết Liên Thành xuất hiện ở Ô Lý Hương của Mộc Hoa Huyện, đồ sát một thôn xóm, hơn một ngàn người trong thôn, người sống sót là ít ỏi không có mấy.
Sắc mặt đám người Đỗ Nê ở Trong phòng lập tức biến thành khó coi, đồ sát một thôn thì có ích lợi gì?
Thôn của Hắc Thủy Đô Hộ Phủ đều rất bần cùng, cho dù có tuyết đạo có chủ ý với bọn họ, cùng lắm cũng chính là vào thôn cướp đi một số lương thực, thôn một là không có ý nghĩa, thứ hai thế tất sẽ gặp phải sự trả thù điên cuồng của quan gia, không có tuyết đạo đoàn nào nguyện ý làm lớn chuyện.
- Mộc Hoa Huyện Nghi Loan Ti Phủ hiện tại đã phái ra Thám Quyệt Viên tỏa ra xung quanh điều tra tung tích của bọn Tuyết Liên Thành, nhưng thực lực của bọn họ có hạn, lo lắng bản thân không phải là đối thủ của Tuyết Liên Thành, cho nên hi vọng chúng ta có thể trợ giúp bọn họ.
Tiền Phi Phi tiếp tục nói.
Một đại đạo có thể xâm nhập Hắc Thủy Thành, tu vi đã sớm tiến vào Đạo cảnh, Mộc Hoa Huyện không phải không có tu sĩ Đạo cảnh, nhưng tu sĩ Đạo cảnh của Mộc Hoa Huyện một là không thể tùy tiện rời khỏi huyện thành, thứ hai cũng chưa chắc có thể thắng được Tuyết Liên Thành.
- Ngươi gởi thư nói với bọn họ, Đô Hộ Phủ sẽ lập tức phái người tới trợ giúp, bảo bọn họ chỉ cần điều tra rõ tung tích của bọn Tuyết Liên Thành, không cần lấy cứng chọi cứng.
Chu Phàm suy tư một lúc rồi nói.
Tiền Phi Phi khẽ gật đầu, xoay người rời đi an bài việc này.
Sau khi Tiền Phi Phi rời đi, Chu Phàm nhìn bọn Đỗ Nê hỏi:
- Việc này các ngươi thấy thế nào.
- Có chút không thích hợp.
Đỗ Nê lắc đầu nói:
- Ta nghĩ không thông vì sao bọn Tuyết Liên Thành muốn đồ thôn, hắn là một trong Thập tứ đại đạo của Hàn Bắc Đạo, chẳng lẽ lại để ý tới chút lương thực này à?
Lời này của Đỗ Nê, dẫn tới sự thảo luận của bọn Trương Lý Tiểu Hồ.
Chu Phàm không gia nhập vào trong thảo luận, mà là yên lặng suy nghĩ, nếu dựa theo suy nghĩ của hắn, bất kể là Lôi Thiên Dương hay là Tuyết Liên Thành, đều là nhằm vào hắn mà đến, vậy ý đồ đồ thôn cũng rất rõ ràng.
Đối phương là muốn dẫn hắn ra ngoài đối phó Tuyết Liên Thành!
Về phần vì sao muốn dụ hắn đối phó Tuyết Liên Thành?
Trong lòng hắn có hai suy đoán, thứ nhất chính là đây là kế dương đông kích tây, chỉ cần hắn rời khỏi Hắc Thủy Thành, Tuyết Liên Thành có thể quay lại đánh lén Hắc Thủy Thành, một khi Hắc Thủy Thành bị tập kích, hắn là Đại Đô Hộ khó thoát khỏi tội.
Thứ hai có thể chính là có thể chính là, bọn họ rất nắm chắc, sau khi dẫn hắn ra ngoài, có thể giết hắn, cho nên mới lợi dụng hành động đồ thôn này để dụ hắn tới Mộc Hoa Huyện.
Khả năng nào là có thể nhất?
Hắn cho rằng khả năng thứ hai lớn hơn một chút, vừa nghĩ đến đây, trên mặt hắn lộ ra vẻ cảnh giác, hắn không ngờ hắn đang tìm bọn Tuyết Liên Thành, bọn Tuyết Liên Thành cũng đang tìm hắn!
Thanh âm thảo luận dần dần lắng xuống, bởi vì bọn họ cũng thấy bộ dạng tâm sự trùng trùng của Chu Phàm.
- Đại nhân, hay là để ta tới Mộc Hoa Huyện một chuyến, xem Tuyết Liên Thành có ở đó không?
Sắc mặt Đỗ Nê nghiêm túc chắp tay nói.
Bọn họ đã thân có chức quan, lại là thuộc hạ của Chu Phàm, cho nên ở loại trường hợp chính thức này đều thay đổi xưng hô.
- thực lực của Tuyết Liên Thành không rõ, ta cũng đi, như vậy sẽ ổn thỏa hơn.
Ôn Hiểu cũng mở miệng nói.
- Không, một mình ta đi là đủ rồi.
Mắt Trứu Thâm Thâm lộ chiến ý nóng rực nói, hắn đã có một đoạn thời gian rất dài chưa được chiến đấu.
Chỉ là đối mặt với xin chiến của bọn họ, Chu Phàm chỉ lắc đầu nói:
- Không, các ngươi đều ở lại.
Đỗ Nê nhíu mày nói:
- Nhưng trừ chúng ta ra, ai có thể đối phó Tuyết Liên Thành?