Chương 2272 - Một người là đủ (2)
- Ta đi.
Chu Phàm đưa ra đáp án.
Đám người Đỗ Nê ngơ ngác nhìn nhau, Ôn Hiểu nói:
- Đại nhân, ngươi nên tọa trấn Hắc Thủy Thành mới đúng.
- Ta không đi không được.
Chu Phàm nói:
- Ta đi rồi, các ngươi trông coi tốt Hắc Thủy Thành.
Chỉ có Chu Phàm mới chính thức hiểu tính nguy hiểm của chuyến này, nếu đây đúng là cạm bẫy Lôi Thiên Dương, Tuyết Liên Thành bày ra, vậy cho dù là hắn phái Trứu Thâm Thâm đã tiến vào Phù Chủng Cảnh đi, chỉ sợ cũng chỉ là chịu chết mà thôi.
Đối phương có lòng tin dụ hắn tới để giết hắn, vậy chứng tỏ bọn Tuyết Liên Thành có lòng tin đầy đủ để hoàn thành việc này.
Nhất là dưới tình huống sau khi tu sĩ Đan Kiếp Cảnh đó bị hắn giết chết.
Nhưng hắn lại không thể không đi, bởi vì nếu để Tuyết Liên Thành không ngừng đồ sát các thôn, mà hắn lại không làm gì, vậy chức Đại Đô Hộ này hắn cũng làm đến cuối rồi.
Cho nên hắn ít nhất phải đi xem tình huống, nếu thật sự không địch lại, vậy lại nghĩ biện pháp khác.
Nhìn thấy Chu Phàm ý đã quyết, bọn Đỗ Nê không lên tiếng phản đối nữa.
Chu Phàm sau khi giao ngọc phù có thể mở đại trận trong thành cho đám Phó đô hộ bọn Đỗ Nê này thì lập tức thu dọn đồ đạc, lặng lẽ rời khỏi Hắc Thủy Thành.
Nhưng cho dù lặng lẽ rời khỏi, Lôi Thiên Dương có chức trách giám sát, dưới nghiêm lệnh của Chu Phàm, hắn không thể can thiệp vào chuyện trong phủ, lại không ai có thể ngăn hắn đi lại ở Đại Đô Hộ Phủ, cho nên hắn đi dạo một vòng, sau khi không phát hiện Chu Phàm, trong lòng hiểu được đã phát sinh chuyện gì.
Trong lòng hắn vui mừng không thôi, cũng lập tức truyền tin tức ra, đồng thời cũng lặng lẽ rời khỏi Hắc Thủy Thành.
...
Chu Phàm một người cũng không dẫn theo, chỉ mang theo Tiểu Muội và Mặc Mặc.
Trước khi xuất phát, bọn Đỗ Nê cực lực khuyên bảo, bảo hắn dẫn theo họ, nhưng Chu Phàm cự tuyệt.
Bởi vì nếu có thể đi, một mình hắn đi là đủ rồi, nếu không được, vậy có mang nhiều người tới mấy cũng vô ích.
Sắc mặt hắn ngưng trọng hành tẩu trong băng thiên tuyết địa.
Hắn không biết lai lịch của Tuyết Liên Thành, càng không biết liên hệ giữa tử địch Chu gia và bọn Hoa Phi Hoa chặt chẽ cỡ nào, nếu là rất chặt chẽ, vậy lần bố cục này, đối phương sẽ tới hoặc là mấy tu sĩ Đan Kiếp Cảnh hoặc là tu sĩ Kim Đan Cảnh!
Tu sĩ Kim Đan Cảnh!
Trong lời đồn hắn từng nghe, Thất Đại Đạo Chủ hiện tại lúc ban đầu khi trở thành người đứng đầu một đạo chính là Kim Đan Cảnh mà thôi, đương nhiên có chuẩn xác hay không thì hắn không biết, hơn nữa trải qua nhiều năm như vậy, Thất Đại Đạo Chủ chưa chắc vẫn là Kim Đan Cảnh.
Chẳng lẽ là Hoa Phi Hoa tự mình tới?
Nghĩ đến Hoa Phi Hoa tự mình tới, tâm tình của Chu Phàm như sắt nặng chìm vào đáy hồ, Hoa Phi Hoa tốt xấu gì cũng là người đứng đầu một đạo, trong cùng cảnh giới, cũng tuyệt đối là tồn tại đỉnh cấp.
Với tu vi Kim Thân hậu kỳ hiện tại của hắn, có thể thắng Đan Kiếp Cảnh đã rất khó, càng đừng nói là tu sĩ như Hoa Phi Hoa.
Có điều Hàn Bắc Đạo Thành không thể không có Hoa Phi Hoa, Hoa Phi Hoa chắc không thể tùy tiện lén lút chạy tới đối phó hắn.
Dẫu sao việc này có quá nhiều phiêu lưu, một khi bị người ta phát hiện người đứng đầu một đạo muốn giết hại Đại Đô Hộ hắn, thư viện, quan gia khẳng định không tha cho Hoa Phi Hoa.
Khả năng Hoa Phi Hoa tới là rất nhỏ, nhưng hắn cũng phải làm chuẩn bị đối thủ lần này của mình là tồn tại cấp Đạo Chủ.
Phía trước gió tuyết dần to, thân ảnh của Chu Phàm biến mất trong gió tuyết mờ mịt bát ngát.
Lộ trình năm ngày, Chu Phàm chỉ mất hai ngày đã tới Mộc Hoa Huyện, cho dù là ở trên đường, nhưng liên hệ của hắn và bọn Đỗ Nê ở Hắc Thủy Thành vẫn không gián đoạn.
Hai ngày này không ngừng có tin tức xấu truyền đến, sau khi thôn thứ nhất của Ô Lý Hương bị đồ sát, sau đó lại xuất hiện hai thôn bị đồ sát, hơn nữa mỗi lần đều lưu lại một số người sống, để người ta biết, đây là đại đạo Tuyết Liên Thành làm.
Sắc mặt Chu Phàm gặp đứng trong rừng cây tích đầy tuyết trắng, Tiểu Muội nằm hắn dưới chân hắn, Mặc Mặc ngồi trên đầu chó ngẩng đầu nhìn Chu Phàm.
Những người đó không khỏi quá độc ác, chỉ là để dụ hắn tới, liên tiếp đồ sát mấy ngàn bách tính vô tội.
Hắn thông qua khí cụ truyền tin nói với bên Mộc Hoa Huyện, trợ giúp đã đến Ô Lý Hương, nói trợ giúp đang tìm kiếm tung tích của Tuyết Liên Thành, nhưng không nói có bao nhiêu người tới, dẫu sao nếu Mộc Hoa Huyện biết chỉ có một người, vậy không khỏi khiến bọn họ nghĩ nhiều.
Hắn liên hệ với Mộc Hoa Huyện, là muốn biết Mộc Hoa Huyện có bắt giữ được vị trí của Tuyết Liên Thành không.
Nếu Tuyết Liên Thành muốn dụ hắn ra, tung tích sẽ không biến thành quá bí ẩn, mà là nên lộ ra một số manh mối, để hắn có thể tìm được mới đúng.
Nếu không Ô Lý Hương cũng không nhỏ, muốn từ trong đó tìm được tung tích của một đội tuyết đạo, là rất khó.