Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1587 - Chương 2273 - Ưng Đoạn Nhai

Chương 2273 - Ưng Đoạn Nhai
Chương 2273 - Ưng Đoạn Nhai

Nhưng kỳ quái là, bất kể là Mộc Hoa Huyện Nghi Loan Ti hay là Ô Lý Hương Nghi Loan Ti, hiện tại đều không có tin tức truyền đến, bọn họ chưa tìm được tung tích của Tuyết Liên Thành.

Chu Phàm rất nhanh liền nghĩ đến sở dĩ xuất hiện tình huống như vậy, là vì tuyết đạo đoàn của Tuyết Liên Thành không ngờ hắn am hiểu thân pháp cấp thuấn di, có thể đến nhanh như vậy, cho nên tuyết đạo đoàn không cần thiết phải bại lộ hành tung trước.

Dẫu sao bại lộ hành tung trước, bên Mộc Hoa Huyện nói không chừng sẽ tổ chức nhân thủ ý đồ giải quyết bọn họ, đối với bọn Tuyết Liên Thành mà nói, là một loại phiền phức, hơn nữa còn có khả năng bại lộ thực lực của bọn họ.

- Mục tiêu của bọn họ là ta, nếu bại lộ thực lực trước, bọn họ có thể sợ ta không dám tới, cho nên ta tới trước, quả nhiên là đúng.

- Hơn nữa ta cũng không chỉ là có thể dựa vào bên Mộc Hoa Huyện.

Tâm tư Chu Phàm chuyển động, đồng thời, hắn lấy ra một đạo Tiêu Tức Phù, phát ra tin tức.

Hắn kiên nhẫn đợi một lúc, trên Tiêu Tức Phù có chữ viết hiện ra.

Hắn nhìn tin tức, cất Tiêu Tức Phù đi, lấy ra bản đồ xem.

Sau khi xác nhận vị trí, hắn thi triển thân pháp cấp thuấn di rời khỏi nơi này.

Tin tức là tuyết đạo Mễ Vinh Chi đó phát đến, bởi vì lúc trước Tiêu Tức Phù Chu Phàm cho hắn chỉ là Tiêu Tức Phù rất bình thường, cho nên cách Hắc Thủy Thành quá xa, hắn một mực không thể liên hệ được với tuyết đạo này.

Vừa rồi hắn thử liên hệ một chút, phát hiện Mễ Vinh Chi này quả nhiên có một chút thủ đoạn, hắn xuất hiện ở Ô Lý Hương, chắc là đã gia nhập bọn Tuyết Liên Thành.

Mễ Vinh Chi phát tới một địa điểm cùng với thời gian chuẩn xác.

Chu Phàm hiểu đây là địa điểm gặp mặt.

Chu Phàm mất một chút thời gian, tìm được Ưng Đoạn Nhai mà Mễ Vinh Chi nói, hắn không vội vã đi lên, không phải hoài nghi Mễ Vinh Chi có thể vòng qua quỷ thệ phản bội hắn, mà là hắn lo lắng Mễ Vinh Chi sẽ để lộ hành tung, đã bị bọn Tuyết Liên Thành phát hiện là nội tuyến của hắn.

Hắn đứng cách đó không xa, mở ra nhãn thức nhìn Ưng Đoạn Nhai một lúc, không có bất kỳ phát hiện gì.

- Tiểu Quyển.

Chu Phàm gọi khẽ.

Tiểu Quyển nhanh chóng từ trên đầu trọc của Chu Phàm chui ra, toàn thân hắn mặc áo bông màu trắng to tóc huyễn hóa ra, cao hứng nói:

- Chủ nhân, ngươi tìm ta có chuyện gì? Tìm Tiểu Quyển làm việc là phải thanh toán đó.

Chu Phàm nhìn Tiểu Quyển giống như một cái bánh chưng, khóe miệng hắn giật giật nói:

- Ta đã thiếu chân gà chân vịt của ngươi lần nào chưa?

- Vậy thì chưa, nhưng ngươi sẽ tìm một số biện pháp để cắt xén chân vịt chân vịt thuộc về ta.

Tiểu Quyển ủy khuất nói.

- Đó là bởi vì ngươi càn quấy, ta mới trừ chân gà chân vịt của ngươi.

Chu Phàm đau đầu nói:

- Nếu ngươi không càn quấy, sao ta phải làm vậy? Được rồi, những cái này để sau hẵng nói, làm chính sự đã.

- Vâng.

Tiểu Quyển cũng khôi phục vẻ mặt đứng đắn.

- Bảo Tiểu Tiểu Quyển đi điều tra xung quanh.

Chu Phàm nói.

Tiểu Quyển lập tức phân liệt ra từng Tiểu Tiểu Quyển, mấy trăm Tiểu Tiểu Quyển đồng loạt đứng đó, giống như một đội quân hoàn chỉnh, những Tiểu Tiểu Quyển này được huấn luyện rất tốt.

Chu Phàm cũng không nhịn được có chút cảm thán.

- Tiến vào mô thức thám báo.

Tiểu Quyển phát ra mệnh lệnh.

Tóc dài của các Tiểu Tiểu Quyển lập tức quấn lấy thân thể bọn họ, hóa thành áo choàng liền mũ giống như tuyết trắng, thân thể nhỏ nhắn của bọn họ được bao phủ trong áo choàng tuyết trắng, triệt để hòa thành một thể với mặt tuyết.

Lại thêm thân thể nhỏ tới không khiến người ta chú ý của bọn họ, rất khó phát hiện ra bóng dáng.

Tiểu Tiểu Quyển nhận mệnh lệnh, phân tán bốn phía, có chạy tới vách núi có trực tiếp tìm kiếm dưới núi.

Chu Phàm tính toán thời gian một chút, phát hiện thời gian vẫn đủ, hắn trực tiếp khoanh chân tay trên mặt tuyết, kiên nhẫn chờ.

Sau khoảng nửa nén hương, các Tiểu Tiểu Quyển lục tục trở lại, dung hợp với Tiểu Quyển.

- Chủ nhân, theo các Tiểu Tiểu Quyển điều tra, Ưng Đoạn Nhai chỉ phát hiện một số quái quyệt, không phát hiện thân ảnh của bất kỳ ai, cũng không có cạm bẫy.

Tiểu Quyển trả lời Chu Phàm.

Lúc này Chu Phàm mới yên tâm, hắn bắt đầu tiến vào trạng thái ẩn thân, sau đó bảo bọn Tiểu Quyển ở lại nơi này, một mình hắn chạy tới lên Ưng Đoạn Nhai.

Không mất bao nhiêu thời gian, hắn đứng trên đỉnh núi.

Bông tuyết bay xuống mỗi một ngóc ngách của vách núi.

Bên kia vách núi là vách đá, hắn cúi đầu nhìn, không phát hiện bất kỳ điều gì dị thường, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía chỗ xa hơn, dưới vách núi có con sông màu lam uốn lượn chảy qua.

Dưới loại khí hậu cực hàn này, con sông đã sớm đóng băng mới đúng, nhưng con sông này lại không.

Đó là nhánh của Ngụy Thương Giang, đây là một con sông rất thần kỳ, ở Hàn Bắc Đạo vĩnh viễn sẽ không đóng băng, ở rất nhiều nơi của Đại Ngụy đều có thể nhìn thấy nhánh sông của nó, những nhánh sông đó có đôi khi sẽ bốc ra sương trắng.
Bình Luận (0)
Comment