Chương 2274 - Đồ sát bắt đầu
Ngay cả ở Thiên Lương Lý cũng có thể nhìn thấy nhánh của Ngụy Thương Giang.
Hắn từ chỗ Bí Mật Các biết được, ở Hàn Bắc Đạo có đầu nguồn của Ngụy Thương Giang, mà ở đầu nguồn có một vị Hàn đại nhân thần bí, ngay cả Bí Mật Các cũng không biết lai lịch của vị Hàn đại nhân đó.
Mà quan hệ của Hàn đại nhân và quan gia, cũng khó bề phân biệt, cho dù Chu Phàm thân là Đại Đô Hộ của Hắc Thủy Đô Hộ Phủ tạm thời cũng không tra được bất kỳ tin tức gì về Hàn đại nhân.
Có lẽ Hoa Phi Hoa thân là Hàn Bắc Đạo Chủ sẽ biết.
Chu Phàm quan sát con sông màu băng lam, trong lòng nhớ lại việc này, tầm mắt của hắn tiếp tục nhìn về phía chỗ xa hơn.
Lục thức của hắn một mực mở ra, rất nhanh hai mắt hắn thắt lại, bởi vì hắn phát hiện một số chỗ xa hơn của con sông, dâng lên khói bếp đen xì, khói bếp rất nhỏ, lại dưới sự che giấu của gió tuyết, nếu không đứng ở chỗ cao nhìn kỹ, căn bản khó có thể phát hiện.
Hắn lộ ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ, hắn mơ hồ biết được vì sao Mễ Vinh Chi lại hẹn ở đây rồi.
Trên vách núi, có một người nhảy lên, chính là Mễ Vinh Chi, ánh mắt hắn cảnh giác nhìn quét xung quanh.
Chu Phàm đang ẩn thân quay đầu lại, quan sát biểu cảm của Mễ Vinh Chi, xác nhận biểu cảm này không có quá nhiều chỗ dị thường, hắn không vội hiện thân, mà là lao xuống vách núi, thi triển thân pháp cấp thuấn di nhìn chung quanh, sau khi không phát hiện bất kỳ người nào theo dõi, hắn mới giải trừ trạng thái ẩn thân, đi đến vách núi, thực sự gặp mặt Mễ Vinh Chi.
Mễ Vinh Chi nhìn thấy Chu Phàm từ dưới núi chậm rãi đi tới, sắc mặt hắn phức tạp, có điều rất nhanh liền chắp tay cung kính nói:
- Đại nhân.
- Ngươi là từ chỗ Tuyết Liên Thành ra, đúng không?
Chu Phàm hỏi.
Hắn chưa xác nhận được Mễ Vinh Chi đã thật sự gia nhập nhóm tuyết đạo Tuyết Liên Thành này hay chưa.
- Đúng vậy.
Mễ Vinh Chi gật đầu, hắn dùng ngon chỉ vào con sông dưới vách đá Chu Phàm từng quan sát, thanh âm trầm thấp nói:
- Đại nhân, bọn Tuyết Liên Thành trốn ở đó.
- Ngươi ra có ai biết không?
Chu Phàm lại hỏi.
- Không ai biết, nhưng ta cần chạy về thật nhanh, nếu không thời gian lâu rồi, khẳng định sẽ có người phát hiện.
Mễ Vinh Chi trả lời.
- Có bao nhiêu tuyết đạo ở đó?
Chu Phàm hỏi.
- Không nhiều lắm, cho tới hiện tại, chỉ có hơn một ngàn tuyết đạo.
Mễ Vinh Chi nhìn phía dưới vách đá, nói.
Hơn một ngàn tuyết đạo quả thật không nhiều lắm, dẫu sao đây chính là Thập tứ đại đạo đại danh lừng lẫy, nghe đồn dưới trướng đại đạo lợi hại có hơn vạn tuyết đạo.
- Bọn họ chỉ ở Hắc Thủy Đô Hộ Phủ, cho nên nhân thủ có thể mời chào không nhiều lắm, chỉ có người quen thuộc giới thiệu, mới có thể gia nhập.
Mễ Vinh Chi tiếp tục nói:
- Ta cũng là tìm người quen, mới có thể gia nhập tuyết đạo đoàn, có điều một khi gia nhập, không thể tùy ý rời khỏi, một khi bị phát hiện, sẽ lập tức bị xử tử.
- Hơn nữa bọn họ rất tỉnh táo, không có sào huyệt cố định, tối đa không đến mười ngày, sẽ đổi một vị trí, đây cũng là nguyên nhân ta không thể thông tri cho đại nhân...
Chu Phàm nghe mà hơi nhướng mày nói:
- Không có sào huyệt cố định, vậy các ngươi giải quyết vấn đề lương thực thế nào?
Sào huyệt cố định mới có thể tích trữ lương thực, không có sào huyệt cố định, vậy có thể sẽ xuất hiện nguy hiểm cạn lương thực, đây là đội ngũ hơn một ngàn người, người ăn ngựa ăn, tiêu hao cũng không nhỏ.
- Chúng ta không thiếu lương thực, cứ cách một đoạn thời gian, sẽ có lương thực từ ngoài không ngừng vận đến, về phần người vận lương thực là ai, ta cũng không biết, trong tuyết đạo, không cho phép hỏi thăm việc này, ta sợ bị hoài nghi, cho nên cũng không dám hỏi.
Trên mặt Mễ Vinh Chi lộ ra vẻ mê man nói:
- Nhưng ta đoán, có thương đội cố định hợp tác với Tuyết Liên Thành, nếu không thì chuyện này thật sự là khó nói thông.
Chu Phàm không hỏi thăm hắn về chuyện phương diện này, sau đó hắn nói:
- Tuyết Liên Thành đâu? Ngươi có từng thấy hắn không?
- Ta đã thấy Tuyết Liên Thành hai lần, nhưng hắn mặc hắc áo choàng rộng, trên mặt đeo diện cụ tuyết quỷ, chỉ biết hắn rất cao, nhưng hắn rốt cuộc là nam hay nữ cũng không rõ.
Mễ Vinh Chi nghiêm túc trả lời:
- Khi ta vừa gia nhập tuyết đạo đoàn của hắn, địa vị không cao, thật sự không thể tới quá gần để quan sát.
- Mỗi lần khi hắn xuất hiện, bên cạnh có người nào đặc thù không?
Chu Phàm nhíu mày hỏi.
- Đều là một số người ta không nhận ra, nhìn thì cũng ăn mặc như tuyết đạo, không cảm thấy có gì đặc biệt.
Mễ Vinh Chi lắc đầu nói:
- Chúng ta được chia làm mười tiểu đội, đội trưởng của mỗi một đội đều là võ giả Khí Khiếu Đoạn trở lên, tiếp xúc tối đa cũng là đội trưởng, đạo thủ như Tuyết Liên Thành thì chúng ta đúng là rất khó tiếp cận.
- Mỗi khi tới một nơi, hắn đều sẽ ở trong lều trại phù lục, cũng rất ít ra ngoài đi lại, thân tín của hắn cũng ra ra vào vào...