Chương 2282 - Sôi trào
- Đừng bận tâm nhiều như vậy, đuổi kịp đã rồi tính.
Lữ Cao Can trầm giọng nói:
- Hắn ở dưới mí mắt chúng ta, cho dù muốn ẩn thân, ta cũng có thể tìm ra hắn.
Chu Phàm không ẩn thân nữa, bởi vì hắn bảo trì chạy nhanh toàn tốc lực, muốn không phát ra bất kỳ động tĩnh gì để ẩn thân căn bản là không thể, ẩn thân như vậy luôn sẽ lộ ra dấu vết, không có ý nghĩa.
- Không được, tốc độ của tiểu tử này quá nhanh.
Lữ Cao Can không kiên nhẫn nói:
- nghĩ cách khiến hắn dừng lại.
Lữ Cao Can vỗ túi trữ vật bên hông, quang mang màu lam lóe lên, trong tay hắn có thêm một vòng ngọc màu lam.
Hắn vừa rót chân nguyên vào vòng ngọc, vừa lẩm bẩm trong miệng.
Vòng ngọc đột nhiên bốc cháy, biến mất trong tay Lữ Cao Can.
Vù!
Lam diễm quang khuyên (vòng ánh sáng lửa màu lam) đột nhiên xuất hiện ở trước mắt Chu Phàm đang thuấn di hạ bước, ập tới đầu hắn.
Lam diễm quang khuyên gào thét mà đến, trên nó có Hỏa Diễm Phù Văn bốc cháy.
Nó xuất hiện quá đột nhiên, xuất hiện quá nhanh, nhanh tới mức khiến người ta khó có thể phòng bị.
Chu Phàm cũng không thể làm ra phản ứng né tránh lồng ánh sáng lam diễm quang khuyên, hắn chỉ kịp phát ra một âm tiết huyền ảo, lam diễm quang khuyên đang chuyển động cấp tốc dừng lại.
Chu Phàm vào nháy mắt này, thân thể nhấp nhoáng lách sang trái, tránh được lam diễm quang khuyên này.
Chỉ là hắn có thể làm dừng lam diễm quang khuyên đột nhiên xuất hiện, khi né tránh, vẫn khó tránh khỏi tạm dừng một chút.
Đối với Lữ Cao Can, Tuyết Liên Thành, tu sĩ họ Quỷ đang từ phía sau lao tới mà nói, một thoáng dừng lại này của Chu Phàm, đã khiến bọn họ kéo gần được một đoạn cự ly lớn, ba người lập tức phát động công kích vận sức từ trước.
Chưởng cương màu băng lam, lôi quang đen xì và quỷ dịch màu đen cùng đánh về phía Chu Phàm, thân ảnh của Chu Phàm trở nên mơ hồ.
Trong một tiếng nổ mạnh, trên mặt tuyết bị nổ ra một hố tuyết lớn.
Lữ Cao Can giống như lôi điện bắn ra, hạ xuống một chỗ đất trống, lúc này thân ảnh của Chu Phàm vừa hiện lên, lôi điện đen xì nhiều chi chít lấy Lữ Cao Can làm trung tâm, toàn bộ khuếch tán ra.
Chu Phàm từ trong lôi điện hỗn loạn lao ra, hắn ho ra một ngụm máu, cho dù hắn là Kim Thân Cảnh, nhưng phù chủng kèm theo kiếp lực này của Lữ Cao Can, nếu không phải hắn, sợ rằng Kim Thân Cảnh khác đã chết rồi.
Cho dù là như vậy, toàn thân hắn vẫn da tróc thịt bong, truyền đến mùi cháy khét khó ngửi, chỉ có điều những vết thương này lập tức bắt đầu khép lại, lớp da bị đốt cháy rơi xuống.
Chu Phàm không dừng lại, hắn tiếp tục thuấn di về một phương hướng, tránh được công kích của Tuyết Liên Thành và tu sĩ họ Quỷ đó.
Chỉ là cự ly dẫu sao đã bị kéo gần, Chu Phàm cực kỳ nguy hiểm tránh được công kích, vẫn mấy lần bị đánh trúng, nhưng hắn dựa vào nhục thân cường hoành cùng với năng lực tự lành của Minh Tức Nghịch Luân Thể, mỗi lần bị thương đều giống như không sao cả.
Trên mặt Tuyết Liên Thành lộ ra vẻ cả kinh, người tên là Chu Phàm ở phía trước đúng là quái thai, Chu Phàm hiện tại đã giải trừ tử kim giáp trụ, hắn đương nhiên lập tức nhận ra chính là Chu Phàm lúc trước đã xem qua bức họa.
Có thể trúng nhiều đòn của Quỷ tiền bối và Lữ tiền bối như vậy vẫn không chết, loại tu sĩ gì mới có thể làm được?
Nếu là Kim Thân Cảnh như hắn, sợ rằng ngay cả một chiêu cũng không cản được, vừa nghĩ đến đây, thân thể vốn gió tuyết bất xâm của hắn lờ mờ biến thành rét lạnh.
Quái vật, đây tuyệt đối là quái vật.
- Vì sao hắn vẫn chưa chết?
Tu sĩ họ Quỷ cũng hơi kinh ngạc nói.
- Đừng quên thiên phú quyệt nhân của Chu gia, người của Chu gia vốn khó giết.
Lữ Cao Can trầm giọng nói:
- Dư nghiệt Chu gia này không phải là vấn đề, phải cẩn thận đề phòng phía trước có cao thủ hoặc cạm bẫy chờ chúng ta không.
Ba người bọn họ vẫn lưu lại hậu thủ cường đại, chính là để chuẩn bị cho cao thủ sau lưng Chu Phàm.
Gió tuyết kêu vù vù, bọn họ không ngừng xuất thủ thử công kích Chu Phàm.
Thiên địa rộng lớn nổ ra một chùm bông tuyết, để lại từng hố tuyết lớn nhỏ không đồng nhất.
Chém giết ba đuổi một chạy vẫn đang tiếp tục.
Tốc độ của Chu Phàm có chút chậm lại, hắn rút đao liên tiếp chém ra vô số đao cương, mượn điều này để làm chậm bước chân của ba người Lữ Cao Can.
Ba người Lữ Cao Can lúc ban đầu, vẫn có chút cảnh giác những đao cương này, nhưng Tuyết Liên Thành tu vi kém nhất trong bọn họ cũng đã đạt tới Kim Thân Cảnh, cẩn thận một chút, tác dụng những đao cương này có thể mang tới cực kỳ bé nhỏ.
Không chỉ là đao cương, Chu Phàm lại ném ra mấy đạo phù lục hoặc khí cụ, đối mặt với những phù lục khí cụ được ném ra này, ba người Lữ Cao Can rất cẩn thận, có thể tránh thì tránh, không thể tránh thì dùng thủ đoạn cương khí phá hủy trước, không để những phù lục khí cụ này tiếp cận.