Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1597 - Chương 2283 - Sôi Trào (2)

Chương 2283 - Sôi trào (2)
Chương 2283 - Sôi trào (2)

Chu Phàm vừa chạy vừa công kích, ba người Lữ Cao Can cũng vừa đuổi vừa công kích, bọn họ dần dần phát hiện những phù lục khí cụ đó uy lực bình thường.

- Lâu như vậy rồi vẫn chưa có ai xuất hiện cứu Chu Phàm này, xem ra là không có rồi.

Quỷ Dịch Nhân Ảnh cười lạnh nói, hắn cấp tốc kết một pháp ấn,

- Đừng lãng phí thời gian, giết hắn.

- Được, đã không xuất hiện, vậy không cần đợi thêm nữa.

Lữ Cao Can cũng khẽ gật đầu nói.

Bọn họ một mực lưu lại dư lực, đề phòng kẻ địch trong chỗ tối, nhưng hiện tại Chu Phàm này đã không thể chống đỡ, ném loạn phù lục khí cụ ý đồ ngăn cản bọn họ, thật sự nực cười.

Một khi hai tu sĩ Đan Kiếp Cảnh bọn họ toàn lực công kích, lại có một tập phù chỉ màu xanh được ném ra, ba người Lữ Cao Can đều theo bản năng né tránh, chỉ là phù chỉ màu xanh không gió tự cháy, trong tập phù chỉ này còn buộc một quyển sổ nhỏ, trên bìa sổ viết bốn chữ Yên Chi Tùy Bút.

Phù chỉ màu xanh nổ tung, Yên Chi Tùy Bút cũng bị cuốn vào trong đó, năng lượng to lớn từ trong Yên Chi Tùy Bút bộc phát ra.

Ầm một tiếng, khiến cho toàn bộ thiên địa đều chấn động.

Cho dù là các tuyết đạo của tuyết đạo đoàn ở cách rất xa cũng bị chấn cho đầu choáng mắt hoa, màng nhĩ đau nhói, bọn họ ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy hướng đông bắc bốc lên một đóa mây nấm hỏa diễm màu xanh lam.

Mây nấm hỏa diễm xanh lam tỏa ra gợn sóng xanh lam, khiến cho bông tuyết hóa thành giọt nước rơi xuống.

Giọt nước rơi xuống mặt bọn họ cùng với gió thổi qua mặt bọn họ đều mang theo khí tức nóng bức.

Vụ nổ uy lực cường đại khiến cho trong phạm vi trăm trượng giống như từ mùa đông biến thành mùa hè.

Các tuyết đạo đều cực kỳ sợ hãi, phương hướng đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Là bọn đạo thủ làm ra sao?

Trên mặt năm người Vương Triều Mã Hàn Triển cũng hiện lên vẻ sợ hãi, trong lòng bọn họ có một loại dự cảm xấu bốc lên, bên kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Hỏa diễm xanh lam phiêu tán theo gió, tuyết trắng sớm đã bốc hơi, đại địa cháy đen xuất hiện vết nứt to lớn nhiều không đếm được, ở trung tâm của vụ nổ còn có một hố đá lớn, tất cả giống như bị thiên thạch từ trên trời giáng xuống đập phải vậy, khiến người ta nhìn thấy mà sợ.

Địa vực phát nổ có bông tuyết chậm rãi bay xuống này, dường như đã không nhìn thấy bất kỳ một vật sống nào.

Đột nhiên, trong không khí hiện ra một khe nứt xanh thẫm, khe nứt vỡ ra, một bóng người xanh thẫm từ trong khe nứt ngã ra.

Chu Phàm Toàn thân bao phủ vảy xanh thẫm nhìn khe nứt khép lại, cả người hắn cũng giải trừ khỏi trạng thái Hỗn Độn Cựu Ma Thể, khôi phục bình thường.

Chỉ là sắc mặt của hắn tái nhợt, không chỉ là bởi vì chân nguyên tiêu hao bởi vì sử dụng pháp tắc của Hỗn Độn Cựu Ma Thể, trốn trong thời gian ngày trước chưa phát nổ mà dẫn tới, còn bởi vì bị dọa sợ.

- Yên Chi, con mẹ ngươi, ngươi có cần chơi vậy không?

Da mặt Chu Phàm run lên, không ngừng cười khổ.

Cho dù trong lòng đã sớm có chuẩn bị, nhưng hắn vẫn không ngờ uy lực phát nổ của Yên Chi Tùy Bút mà Yên Chi lưu lại khủng bố như vậy.

Nếu không phải hắn trong nháy mắt vụ nổ phát sinh, ngay lập tức chuyển hóa thành Hỗn Độn Cựu Ma Thể, dựa vào một chút Cựu Nhật Pháp Tắc nắm giữ được, trốn trong Cựu Nhật Thời Quang, chỉ sợ hắn cũng bị giết chết rồi.

Về phần ba người Tuyết Liên Thành, tu sĩ họ Quỷ, Lữ Cao Can, Chu Phàm chắc chắn một trăm phần trăm là bọn họ khẳng định đã chết, không thể sống nổi.

Vụ nổ đó chính là ẩn chứa Pháp tắc chi lực, cho dù là tu sĩ Đan Kiếp Cảnh cũng không thể may mắn thoát khỏi.

- Quá lãng phí.

Chu Phàm khôi phục lại một chút, sắc mặt khó coi nhảy lên, thấp giọng mắng một câu.

Nếu biết uy lực khủng bố như vậy, không nên dùng ở đây.

Trong lòng Chu Phàm hận tới ngứa răng, Yên Chi Tùy Bút quả thực là đại sát khí, nếu biết lớn như vậy, vậy nên đợi tìm được chỗ ở của tử địch Chu gia đó, đến lúc ấy ném vào trong nhà bọn họ, phát nổ như vậy mới là hoàn mỹ.

Nhưng hiện tại đại sát khí này đã bị hắn lãng phí như vậy, hắn vốn còn có thủ đoạn khác, hoàn toàn không cần thiết phải dùng Yên Chi Tùy Bút.

Có điều giết chết được hai tu sĩ hư hư thực thực là Đan Kiếp Cảnh cùng một tu sĩ Kim Thân Cảnh, không tính là quá thiệt, Chu Phàm chỉ có thể tự an ủi mình như vậy.

Hắn lại tìm kiếm xung quanh một chút, phát hiện ba người Lữ Cao Can quả nhiên đã tan thành mây khói, không còn lại gì.

Hắn lại thầm thở dài một tiếng, trên người hai tu sĩ Đan Kiếp Cảnh đó có thể sẽ mang theo khí cụ vô cùng quý giá, là dùng để đối phó tình huống bất ngờ, nhưng hiện tại cũng đã bị hủy trong vụ nổ.

Lần này thiệt to rồi, dùng một Thục Mệnh Tiền và Yên Chi Tùy Bút, chỉ giết được người lại không kiếm được gì.

Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ bất đắc dĩ, hắn cấp tốc rời khỏi nơi này, thuấn di về phía tuyết đạo đoàn.
Bình Luận (0)
Comment