Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1624 - Chương 2310 - Chúc Mừng Ngươi

Chương 2310 - Chúc mừng ngươi
Chương 2310 - Chúc mừng ngươi

Tâm Chu Phàm trầm xuống, hắn biết đây chỉ sợ là lúc trái cây đó phát tác độc tính, hắn chỉ có thể hi vọng mình có thể chống đỡ được.

- Hiện tại nói cho ta biết chắc không có vấn đề chứ? Ba mươi lăm người đã ăn trái cây này vào đều chết thế nào?

Chu Phàm hỏi.

- Kiểu chết của bọn họ không giống nhau, có người hóa thành một bãi huyết thủy, có người mỉm cười bình yên chết đi, có người thì trực tiếp biến mất trong không khí...

Anh Cửu nói:

- Đủ loại kiểu chết ly kỳ.

Da đầu Chu Phàm run lên:

- Ngươi là sống sót thế nào?

- Ta làm chuẩn bị trọn vẹn, nuốt vào cả quả, nhưng ta một mực dùng pháp tắc bọc lấy nó, khi phát hiện không đúng, ta dùng pháp tắc ngăn lại, phun nó ra.

Ánh mắt Anh Cửu sáng ngời nhìn Chu Phàm.

Chu Phàm cảm thấy tim của mình đập kịch liệt, hắn ngây ra một thoáng, không phải cảm thấy sợ mà dẫn tới tim đập mạnh, mà là tim đang tự đập mạnh.

Nguy rồi, trái cây đó đang có tác dụng, sắc mặt của hắn biến thành có chút khó coi.

- Có phải phát tác rồi không? Cảm giác gì?

Anh Cửu hỏi.

Cảm giác gì? Nhìn Anh Cửu tò mò giống như trẻ con, hắn cố nén xung động muốn há miệng chửi to, chỉ liều mạng vận chuyển chân khí, ý đồ phát hiện thân thể của mình đã xảy ra biến hóa không tốt gì.

Cho dù thuyền đã bảo đảm hắn sẽ không chết, nhưng chuyện tới trước mắt, Chu Phàm vẫn khó tránh khỏi cảm thấy sợ.

Hắn cảm thấy xương cốt toàn thân lờ mờ rung rung, dường như có gì thứ gì đó đáng sợ đang ấp ủ, chỉ là hắn điên cuồng vận chuyển chân khí, cũng không thể có bất kỳ phát hiện gì.

Những lực lượng như Long Thần Huyết cũng không mang tới bất kỳ tác dụng gì.

Hắn chẳng buồn nghĩ nhiều, huyễn hóa ra Hỗn Độn Cựu Ma Thể, muốn trốn vào trong Cựu Nhật Thời Quang, chỉ là hắn phát hiện ở trên thuyền căn bản không thể làm như vậy.

Anh Cửu nhìn Chu Phàm đang giãy giụa, nàng phát ra tiếng cười điên cuồng,

- Thuyền, ngươi mau xuất thủ cứu hắn đi, nếu không hắn sẽ bị ta hại chế đó.

Chu Phàm không để ý đến Anh Cửu, hắn chỉ bảo trì trạng thái Hỗn Độn Cựu Ma Thể, cho đến khi trạng thái Hỗn Độn Cựu Ma Thể đến cực hạn, hắn mới giải trừ Hỗn Độn Cựu Ma Thể, xương cốt và tim của hắn đều đang lờ mờ rung rung, nhưng ngoài ra thì dường như không có biến hóa quá lớn gì.

Tiếng cười của Anh Cửu dần dần ngừng lại, nàng nghi hoặc nhìn Chu Phàm, sao người này vẫn chưa chết?

Chu Phàm thấp thỏm bất an quan sát thân thể của mình, sợ đột nhiên xuất hiện dị biến khó có thể tưởng tượng nào đó.

Nụ cười trên mặt Anh Cửu sớm đã biến mất, hai mắt nàng nhìn chằm chằm Chu Phàm.

Trên thuyền chỉ có tiếng cười khanh khách của trẻ con vang vọng.

Tim và xương cốt cũng từ từ dừng rung, điều này khiến Chu Phàm hơi ngẩn ra, kết thúc rồi à?

Dường như... Cũng không nguy hiểm như Anh Cửu nói.

Chỉ là đã kết thúc hay chưa, Chu Phàm đối với điều này vẫn rất hoài nghi, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Anh Cửu, hi vọng có thể từ chỗ Anh Cửu biết đáp án.

Anh Cửu không nói gì, nàng chỉ xụ mặt, bởi vì kết quả khác với dự đoán của nàng, nàng dự đoán có lẽ Chu Phàm sẽ không chết, nhưng tiền đề là thuyền xuất thủ, nhưng hiện tại thuyền chưa xuất thủ, sao có thể kết thúc được?

Chu Phàm do do dự dự, vừa định mở miệng hỏi, sắc mặt hắn đột nhiên lại đại biến, bởi vì hắn không nhịn được mà trở nên run rẩy, tất cả lực lượng như huyết nhục, chân nguyên đều đang bị hấp thu, ùa về phía bụng.

Chỗ bụng hắn giống như sinh ra một vòng xoáy to lớn, đang không ngừng hấp thu tất cả của hắn.

Gương mặt Chu Phàm vặn vẹo, gào lên, đau đớn khó có thể tưởng tượng.

Anh Cửu mắt lộ tinh quang, thế mới đúng, cuối cùng cũng sắp bắt đầu rồi, thuyền, ngươi sẽ làm thế nào? Ngươi thật sự có biện pháp cứu hắn sao?

Chu Phàm dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy mà gầy yếu đi, hắn biến thành gầy như que củi.

Đây vốn là ở trên thuyền, theo lý mà nói, cho dù hắn chết ở trên thuyền, cũng sẽ không sao, nhưng trái cây đó giống như Thọ Quả hắn nuốt vào trước kia, là có thể ảnh hưởng đến thân thể ngoại giới của hắn.

Cho nên lần này nếu hắn chết ở trên thuyền, hắn ở ngoại giới cũng sẽ chết... Chu Phàm cố nén đau đớn không kêu đau nữa, nỗ lực khống chế lực lượng thân thể đang trôi đi, nhưng loại trôi đi này là không chịu sự khống chế của hắn, vẫn đang không ngừng tiếp diễn.

Có điều rất nhanh hắn phát hiện loại trôi đi này chậm lại, không đợi hắn kịp nghĩ nhiều, đã kết thúc rồi.

Chu Phàm hơi thở dốc, tình trạng thân thể hắn rất không thích hợp, rất nhiều lực lượng của hắn bị hấp thu, hiện tại hắn giống như chỉ còn lại một lớp da và xương, so với Sầu Hầu thì còn gầy hơn, nhãn cầu cũng lõm vào trong hốc mắt, nhìn thì giống như hốc mắt biến thành thâm xì vậy.

Hắn vội vàng khoanh chân ngồi xuống, xác nhận tình trạng thân thể mình, hắn phát hiện đại bộ phận huyết nhục cùng với chân nguyên đều đang bị hấp thu, những lực lượng không thể thiếu như Long Thần Huyết thì chỉ bị hấp thu một chút, huyết nhục và chân nguyên đều có thể khôi phục lại, nói cách khác lần hấp thu này không ảnh hưởng tới hắn quá lớn.
Bình Luận (0)
Comment