Chương 2312 - Tam thai
Chu Phàm nghe thấy những lời này mà rùng mình, xương mặt bởi vì gầy gò mà có thể nhìn thấy rõ ràng của hắn run lên,
- Vào lúc thế này, đùa như vậy không buồn cười chút nào.
- Ta không nói đùa.
Trên mặt Anh Cửu lộ ra cười cười quái đản,
- Ngươi thật sự mang thai rồi.
Sắc mặt Chu Phàm phức tạp nhìn cái bụng bởi vì gầy đi mà hoàn toàn co vào của mình,
- Bởi vì ba quả cầu nhỏ trong bụng ta à? Đây chẳng phải là nói ta mang tam thai.
Câu về sau của Chu Phàm mang theo ý trêu chọc rất đậm, hắn rõ ràng là không tin lời Anh Cửu nói, hoặc là lời nói của Anh Cửu có một tầng hàm nghĩa sâu hơn, hắn không thể thật sự mang thai giống như một phụ nữ được.
- Hiện tại ngươi có thể không tin.
Anh Cửu cười nói:
- Nhưng rất nhanh ngươi sẽ biết ta không nói đùa, ngươi mang đúng là tam ba bào thai, trái cây đó không còn thì không còn, ta trước giờ chưa từng thấy nam nhân mang thai, hơn nữa còn là tam bào thai, có thể kiến thức được loại chuyện này, đối với ta mà nói, cũng coi như đáng giá.
Chu Phàm:
- ...
Chu Phàm sợ rồi, hắn có chút há hốc miệng hỏi:
- Ý ngươi là nói hậu quả ta tiêu hóa trái cây đó là mang thai à?
- Không chết đã là tốt lắm rồi.
Anh Cửu chậc chậc bình luận:
- Ta cũng không rõ, vì sao ngươi có thể tiêu hóa được trái cây đó, nhiều người như vậy đều chết, khẳng định là thuyền đã động tay chân vào chỗ nào mà ta không nhìn thấy.
- Những phù văn màu đen vừa rồi ngươi vẽ ra là để làm gì?
Chu Phàm hỏi.
- Dùng để thôi diễn.
Trên mặt Anh Cửu lộ ra dị sắc nói:
- Nhưng không có gì để nói, bởi vì ta không suy tính được gì.
- Ngươi đang suy tính gì?
Chu Phàm truy hỏi.
Chỉ là Anh Cửu không trả lời, nàng vẫn nhìn Chu Phàm, giống như đang nhìn một vật thí nghiệm thú vị, trên thực tế Chu Phàm ở trong mắt nàng, chính là một vật thí nghiệm.
Chu Phàm thấy Anh Cửu không chịu trả lời vấn đề này, hắn lại sầm mặt nói:
- Ngươi nói ta là mang tam bào thai, vậy ta mang là quái thai gì?
- Cái này thì ta cũng không biết.
Anh Cửu lắc đầu thẳng thắn nói:
- Trái cây đó ta đến nay vẫn không biết nó là vật gì, ngươi cảm thấy ta có thể biết ngươi có thể tiêu hóa trái cây đó là mang quái thai gì à?
- Ngươi làm thế nào để xác nhận là ta mang thai?
Chu Phàm khó hiểu hỏi.
- Bởi vì ba đứa chúng có sinh mệnh, còn đang hấp thu dinh dưỡng trong thân thể ngươi để không ngừng trưởng thành, đây không phải mang thai thì là gì?
Anh Cửu cười nói.
- Đây là ký sinh.
Sắc mặt Chu Phàm đại biến, sửa đúng nói:
- Ký sinh kiểu khác.
Hắn nghe cả nửa ngày mới hiểu, Anh Cửu nói cái gì mà mang thai, hoàn toàn là nói hưu nói vượn, ký sinh mới là cách nói chính xác, nhưng hắn lại không thể nhận thấy ba quả cầu nhỏ đó đang hấp thu dinh dưỡng trong thân thể hắn, điều này khiến da đầu hắn run lên.
- Nói như vậy không đúng.
Anh Cửu hơi nhướng mày nói:
- Chúng chưa có quá nhiều ý thức, hiện tại cũng sẽ không làm thương tổn tới ngươi, đây là ngươi mang thai.
Khuôn mặt gầy chỉ thấy được xương của Chu Phàm lại run lên,
- Bất kể nó là ký sinh hay là mang thai, ngươi có biện pháp giúp ta thoát khỏi chúng không?
- Cho dù ta biết biện pháp cũng sẽ không giúp ngươi.
Anh Cửu cười nói:
- Càng đừng nói ta cũng không có biện pháp, theo vừa rồi ta kiểm tra cho ngươi, ba vật nhỏ trong bụng ngươi đã dung hợp thành một thể với thân thể của ngươi, nếu ngươi muốn giết chúng, ngươi sẽ chết, về phần chúng có như vậy mà chết hay không thì rất khó nói.
Nói cách khác cho dù ta muốn đồng quy vu tận với chúng cũng không làm được à... Mắt Chu Phàm co lại, hắn gấp giọng nói:
- Nếu không thể trừ bỏ chúng, vậy sẽ biến thành bộ dạng gì?
- Cái này thì ai có thể nói chuẩn được?
Nụ cười của Anh Cửu rất quỷ dị.
- Cái này phải xem chúng sẽ chuyển biến theo phương hướng nào, có điều ta đoán kết quả tốt nhất chính là, bụng của ngươi sẽ giống như phụ nữ có thai ngày một to ra, sau đó thì thuận lợi sinh nở ba tiểu gia hỏa.
Sinh nở... Chu Phàm không biết nên làm ra biểu cảm gì mới tốt, đây còn là kết quả tốt nhất?
- Kết quả xấu hơn một chút thì chúng sẽ đột nhiên sinh ra hoặc là đột nhiên cần một lượng lớn dinh dưỡng, trực tiếp giết chết ngươi, đây đều là chuyện có khả năng.
Anh Cửu lại bổ sung.
Chu Phàm không muốn nghe Anh Cửu nói tiếp, nói chung Anh Cửu không thể giải quyết vấn đề cho hắn, hắn cúi đầu nhìn giáp bản, nhờ thuyền giúp đỡ.
Lúc trước là thuyền nói hắn ăn trái cây sẽ không chết, hiện tại đúng là không chết, nhưng loại chuyện này hắn cũng không chấp nhận được.
Rất nhanh hắn có được đáp lại của thuyền, cũng vì vậy mà ngây ra như phỗng.
- Thuyền nói thế nào?
Anh Cửu một mực chú ý việc này mở miệng hỏi.
Chu Phàm ngơ ngác ngồi đó, Anh Cửu không thúc giục, chỉ kiên nhẫn chờ Chu Phàm hoàn hồn, nàng rất ít khi cảm thấy hiếu kỳ như hôm nay, giống như về tới thời thiếu nữ hồn nhiên.