Chương 2322 - Đao Phong đại tướng quân (2)
Là quái quyệt, rất nhiều quái quyệt rất khủng bố chưa từng xuất hiện.
Không ít man yêu đều bỏ chạy, bắt đầu dẫn theo tộc nhân thoát đi.
Chúa tể ở ngoài hoang dã trước giờ chỉ có thể là quái quyệt, bộ tộc man yêu có nhận thức sâu sắc đối với điều này hơn cả Nhân tộc, bởi vì chúng cũng xem như là sinh hoạt ở ngoài hoang dã.
Đàn quái quyệt số lượng khổng lồ như vậy, cho dù chỉ là quái quyệt cấp thấp, cũng không phải bộ tộc man yêu có thể chống cự.
Huống hồ nhìn tạo hình khủng bố của những quái quyệt đó, cấp bậc sợ rằng không thấp.
Bộ tộc man yêu ở khu vực tầng ngoài bắt đầu rời đi, tốc độ của chúng là rất nhanh, đã có bộ tộc man yêu rời xa khu vực này.
Bộ tộc man yêu ở khu vực tầng giữa cũng bị dọa sợ, chúng đoán được nguyên nhân, những quái quyệt này khẳng định là nhằm vào gốc Nhân Đầu Quả Thụ to lớn đó mà đến, nếu không cũng sẽ không đúng dịp như vậy.
Nhưng bộ tộc man yêu ở khu vực tầng giữa là cường đại hơn bộ tộc man yêu ở khu vực tầng ngoài, chúng không dám tùy tiện bay lên, mà là rụt rè phát ra công kích, thử thăm dò đàn quái quyệt đen đỏ này.
Chỉ là rất nhanh chúng liền hoảng sợ phát hiện, công kích của chúng giống như đá chìm đáy biển, căn bản không làm bắn lên nổi một chút bọt sóng, công kích của chúng giống như đánh vào trong không khí vậy, không có quái quyệt đen đỏ nào bị chúng đánh rơi.
Nói thừa, công kích của các ngươi vốn chính là đánh vào không khí... Chu Phàm cười thầm trong lòng, cự ly quá xa, quái quyệt đen đỏ quá dày đặc, công kích của những bộ tộc đó vô dụng, cũng không thể phát hiện là đánh vào không khí, chỉ cho rằng quái quyệt đen đỏ dẫn tới.
...
- Đó là gì thế?
Trương Lý Tiểu Hồ đang dùng khí cụ nhìn xa quan vọng tầng mây đen đỏ, hắn cũng bị dọa.
Quái quyệt đen đỏ dữ tợn tầng tầng lớp lớp đó, đúng là khiến người ta cảm thấy da đầu ngứa ran.
Đám người Áo công công cũng được gọi ra, bọn họ nhìn thấy quái quyệt đen đỏ to lớn đó.
Sắc mặt Áo công công tái nhợt, hắn rít lên:
- Chúng ta mau chóng đi thôi, nhiều quái quyệt như vậy, nếu xông tới bên chúng ta, vậy thật sự là xong đời rồi.
Chắc không phải là vận xui của ta lại phát tác chứ? Áo công công có chút nghi thần nghi quỷ nghĩ, hắn phát hiện mình hơn một năm qua đặc biệt xui xẻo, luôn gặp phải đủ loại chuyện kỳ quái.
Những quái quyệt đen đỏ đó nhìn bộ dạng là rất đáng sợ.
- Nhiều quái quyệt như vậy, nếu nhằm vào Hắc Thủy Đô Hộ Phủ, vậy thì phiền rồi.
Ôn Hiểu buông khí cụ nhìn xa, sắc mặt trầm trọng ngươi.
Ngay cả Trứu Thâm Thâm hiếu chiến cũng không dám nói muốn toàn diệt những quái quyệt đen đỏ này, bởi vì số lượng thật sự quá khổng lồ, hơn nữa còn không biết chúng mạnh yếu thế nào, hắn là hiếu chiến, nhưng không ngu.
- Đúng là gặp quỷ rồi.
Hùng Phi Tú giậm chân mắng to:
- Sao phụ cận lại đột nhiên xuất hiện nhiều quái quyệt như vậy mà không phát hiện ra, những Thám Quyệt Viên này đều là đang ngủ không làm việc à?
- A Phàm, mau trở lại đi.
Mặt Sầu Hầu lộ vẻ sợ hãi nói.
- Đừng chờ Chu Phàm, chúng ta rời khỏi trước đã rồi tính.
Áo công công gân cổ hét to,
- Tiểu Trứu, nếu bọn họ không đi, ta và ngươi đi trước, ở lại nơi này để chờ chết à?
- Đừng gấp.
Trương Lý Tiểu Hồ không buông khí cụ nhìn xa, hắn trầm giọng nói:
- Những quái quyệt đó là hướng về phía Nhân Đầu Quả Thụ, ít nhất chúng hiện tại sẽ không nhắm vào bên chúng ta.
- Trước khi Chu đại nhân chưa có tin tức, chúng ta không thể tùy ý rời khỏi.
Sắc mặt Ôn Hiểu nghiêm túc nói:
- Chúng ta phải quan sát những quái quyệt đen đỏ này, tương lai chúng có thể sẽ tiến vào Hắc Thủy Đô Hộ Phủ, đây là kẻ địch mà tương lai chúng ta phải đối mặt.
...
Bọn Trương Lý Tiểu Hồ đang thương lượng, Chu Phàm ở trên bầu trời mang theo ảo tượng khổng lồ do mình chế tạo ra, chậm rãi bay về phía trước.
Bộ tộc man yêu ở tầng ngoài đã rời khỏi toàn bộ, bộ tộc man yêu ở tầng giữa đã có một số rời đi, nhưng có không ít bộ tộc vẫn ở lại quan vọng.
Nhân Đầu Quả chính là linh tài hiếm có, nếu chỉ có một số, chúng sẽ không chút do dự rời đi, nhưng cây Nhân Đầu Quả Thụ trước mắt chính là kết ra mấy vạn Nhân Đầu Quả, bảo chúng cứ vậy từ bỏ rời đi, chúng đương nhiên sẽ không cam tâm.
Kế hoạch của Chu Phàm vốn là có thể hù dọa cho tất cả bộ tộc man yêu đều rời đi thì đúng là không còn gì tốt hơn, nhưng đây chỉ là cục diện lý tưởng nhất, cho nên hiện tại có bộ tộc man yêu không chịu rời đi, cũng không phải chuyện khó có thể dự đoán.
Dẫu sao những cái này chỉ là ảo tượng, Chu Phàm cũng không thể khiến ảo tượng làm ra công kích kinh thiên động địa gì, hiệu quả hù dọa khó tránh khỏi sẽ kém đi một chút.
Đàn quái quyệt đen đỏ đã tiếp cận tầng trong, Chu Phàm trốn trong đàn quái quyệt nhìn thấy năm bộ tộc của tầng trong chưa rời đi, mà là toàn bộ tụ tập lại cùng một chỗ, đang lạnh lùng nhìn chằm chằm đàn quái quyệt to lớn trên bầu trời.