Chương 2323 - Cho các ngươi một cơ hội
Khả năng duy nhất khiến năm bộ tộc man yêu này liên hợp lại chính là để đối phó quái quyệt cường đại.
Đàn quái quyệt đen đỏ di động như đám mây to lớn ngừng lại ở vị trí tầng trong.
Áp lực to lớn khó có thể hình dung từ trên trời ép xuống, bao phủ năm bộ tộc man yêu lớn.
Đàn quái quyệt đen đỏ khổng lồ giống như một tầng mây đen đỏ bao phủ đại địa, khiến nơi đó trở thành một bóng râm to lớn.
Cho dù năm bộ tộc lớn không muốn rời khỏi, nhưng bọn họ cũng không dám lập tức động thủ, sợ một khi mình động thủ, sẽ giống như đâm tổ ong vò vẽ, những quái quyệt đen đỏ đó toàn bộ sẽ hàng lâm.
Như vậy cho dù bọn họ có thể thắng, chỉ sợ cũng phải trả giá rất lớn.
Đừng nhìn bọn họ liên hợp lại, nhưng những quái quyệt đen đỏ này quá mạnh, bọn họ sẽ không chút do dự rời khỏi, các man yêu dũng mãnh thiện chiến, trước nay chưa từng đối địch với quái quyệt, nếu không bọn họ cũng không thể sinh tồn ở Man Yêu Băng Vực nguy hiểm trong năm tháng dài như vậy.
Nhưng muốn bọn họ không làm gì, mà là yên lặng rời khỏi, vậy cũng không được, người của năm bộ tộc lớn cộng lại đã vượt quá sáu vạn, ở tầng giữa vẫn còn bộ tộc chưa rời đi, bọn họ đang câu thông với bộ tộc tầng một chút, hi vọng bộ tộc man yêu ở khu vực tầng giữa cũng gia nhập, như vậy phần thắng của bọn họ sẽ lớn hơn.
Bọn họ ngẩng đầu khẩn trương nhìn, trong đàn quái quyệt đen đỏ khổng lồ đó đột nhiên có một quái quyệt đen đỏ thân hình cao lớn bay ra.
- Chúng ta chính là Đao Phong Trùng tộc.
Chu Phàm dùng móng vuốt bén nhọn chỉ vào Nhân Đầu Quả Thụ màu băng lam, thanh âm khuếch tán khuếch tán, truyền vào trong tất cả tai mọi người,
- Cây này thuộc về Hoàng đế một trong ta, ngô hoàng nhân từ, không muốn tùy tiện đồ sát sinh linh thế gian, các ngươi mau rời khỏi, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí.
Các Man yêu đều hơi ngẩn ra, đại đa số chúng đều nghe không hiểu lời nói của Chu Phàm, nhưng từ trong giọng điệu nói chuyện đặc biệt đó đều nghe ra được, đây là nhân ngữ.
Quái quyệt miệng nói nhân ngữ không kỳ quái, dẫu sao con người là tộc quần sinh linh lớn nhất.
Người tinh thông nhân ngữ trong năm bộ tộc man yêu lớn nhanh chóng chạy đến bên cạnh tộc trưởng của mình, phiên dịch lời Chu Phàm nói cho họ.
Tộc trưởng của năm bộ tộc lớn đều ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ không ngờ đối phương lại là trí quyệt.
Chỉ có trí quyệt mới biết nói nhân ngữ, chỉ là số lượng trí quyệt rất ít ỏi.
- Không muốn rút đi à?
Thanh âm giống như tiếng sấm nổ vang của Chu Phàm tiếp tục khuếch tán, chấn cho màng tai của không ít man yêu đau nhói.
Chu Phàm giơ tay lên, quái quyệt đen đỏ khổng lồ trên bầu trời đều giương cánh làm ra tư thế chuẩn bị hạ xuống.
Các man yêu ngẩng đầu sợ hãi nhìn tầng mây đen đỏ trên bầu trời.
- Đợi đã.
Một thanh âm từ dưới truyền ra.
Móng vuốt sắc bén của Chu Phàm nắm chặt thành quyền, đàn quái quyệt đen đỏ khổng lồ lại đồng loạt thu cánh, bồng bềnh đứng trong không trung.
Động tác này khiến cho không ít man yêu có kiến thức đều hơi biến sắc, loại đàn quái quyệt kỷ luật nghiêm minh, quân đội một lòng này, cho dù cấp bậc không cao, cũng khiến bọn họ kiêng kị không thôi.
- Vị đại nhân này, không biết ngươi xưng hô?
Vẫn là thanh âm có chút tang thương đó đang nói.
- Ta chính là đại tướng quân của quân đoàn thứ mười ba dưới trướng Thánh Thượng, số hiệu 9527.
Chu Phàm dùng thanh âm bén nhọn khàn khàn,
- Để tiện trao đổi với những sinh linh các ngươi, các ngươi có thể gọi ta là Đao Ngạo Thiên.
Quân đoàn mười ba... Nói cách khác Đao Phong Trùng tộc ít nhất cũng mười ba đội quân, nếu mỗi đội quân đều có số lượng bực này... Tâm thần các man yêu chấn động, những Đao Phong Trùng tộc này là từ đâu chui ra?
Nếu Man Yêu Băng Vực có Đao Phong Trùng tộc này, vậy bộ tộc man yêu bọn họ cứ dời đi thì tốt hơn.
- Thì ra là Đao đại tướng quân, ngươi là vì Nhân Đầu Quả Thụ mà đến ư?
Man yêu bên dưới thương nghị một lúc, sau đó vẫn do man yêu đầu tiên đó lên tiếng.
- Đương nhiên, gốc Nhân Đầu Quả Thụ này, ngô hoàng nhìn trúng, đặc biệt lệnh cho ta dẫn quân đội tới lấy, tộc ta khi không đói bụng chưa bao giờ làm khó những sinh linh như các ngươi, cho nên hay là rút đi đi.
Chu Phàm lạnh lùng nói:
- Sự kiên nhẫn của ta là có hạn.
- Đao đại tướng quân đã giảng đạo lý, vậy chắc biết, bất kỳ việc gì cũng có thứ tự trước sau, cây này là bộ tộc man yêu chúng ta chiếm lĩnh trước, muốn chúng ta nhường, đây chính là chuyện rất không giảng đạo lý.
Thanh âm đó trả lời.
Giảng đạo lý, man yêu các ngươi không phải chưa bao giờ giảng đạo lý chỉ giảng quyền đầu à, còn thứ tự trước sau... Khóe miệng Chu Phàm giật giật, hắn kiên nhẫn đợi một lúc, dường như làm bộ đang cân nhắc nói:
- Các ngươi nói như vậy cũng không phải ở có lý, ngô hoàng gần trăm năm tu tâm dưỡng tính, không thích giết chóc, nhưng trong tộc ta xưa nay thờ phụng chân lý của đại thế giới hoang dã, vật cạnh thiên trạch, thích giả sinh tồn, kẻ không thích nghi được thì bị đào thải.