Chương 2325 - Các ngươi quá yếu
Tộc trưởng của Năm bộ tộc lớn đều có thực lực đánh một trận với Nhân tộc Phù Chủng Cảnh, thậm chí là mạnh hơn cả Nhân tộc Phù Chủng Cảnh.
Đất tuyết bao phủ băng sương cuốn lên từng đợt loạn tuyết, chỗ giao chiến giống như cuốn lên bão táp to lớn, có điều bão táp không kéo dài bao lâu liền ngừng lại.
Ngẫu Kiếm tộc trưởng và Thổ Tượng tộc trưởng đều liên tục lui về phía sau, tất cả man yêu đều hoảng sợ phát hiện quái quyệt đen đỏ vẫn nguyên vẹn không tổn hao gì.
Trên mặt Ngẫu Kiếm tộc trưởng và Thổ Tượng tộc trưởng đều mang theo vẻ ngưng trọng, vừa rồi toàn bộ công kích của chúng đều đánh vào không khí, quái quyệt này là thế nào vậy?
- Cẩn thận, thân thể hắn rất cổ quái.
Văn Nhân tộc trưởng hạ xuống đất trầm giọng nói.
Đôi mắt kép màu đỏ của Thiền Yêu tộc trưởng một mực nhìn chằm chằm Chu Phàm, nó nói:
- Đây không phải ảo tượng.
- Các ngươi chỉ có chút bản sự này thôi à?
Chu Phàm dùng thanh âm giễu cợt hỏi.
Miệng Chú Ngẫu tộc trưởng lẩm bẩm, nó đang nguyền rủa Chu Phàm.
Trên người Chu Phàm quả nhiên có hỏa diễm màu đỏ đang bốc cháy, chỉ là hỏa diễm đang không ngừng bốc cháy, nhưng hắn vẫn không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì, hắn vẫn nhẹ nhàng nói:
- Lửa ấm quá, cám ơn.
Ngũ quan lõm xuống của Thiền Yêu tộc trưởng đột nhiên chấn động, tiếng ve kêu vang lên, trong thiên địa xuất hiện vô số đao mang nhỏ vụn cắt lên trên người quái quyệt đen đỏ Chu Phàm, chỉ là vẫn vô hiệu.
Văn Nhân tộc trưởng, Thổ Tượng tộc trưởng, Ngẫu Kiếm tộc trưởng lại tiếp cận tấn công, nhưng rất nhanh bọn họ liền phát hiện công kích của chúng không thể mang tới tác dụng thực tế gì đối với Đao Phong đại tướng quân, nhưng Đao Phong đại tướng quân này mỗi lần giơ móng vuốt sắc bén của mình lên, phát ra mấy đạo đao mang màu xám, uy hiếp đối với chúng là rất lớn.
Sáu xúc tu của Văn Nhân tộc trưởng vì ngăn cản đao mang này, đều bị chặt đứt, nó nghĩ lại mà sợ lui về phía sau, xúc tu lập tức sinh trưởng lại.
Cặp hắc kiếm của Ngẫu Kiếm tộc trưởng cũng có chi chít vết nứt.
Thân thể to dày của Thổ Tượng tộc trưởng cũng phủ kín vết nứt.
Chú Ngẫu tộc trưởng đọc ra từng nguyền rủa, tiếng ve kêu của Thiền Yêu tộc trưởng càng lúc càng kịch liệt, bọn họ đều đang dùng thủ đoạn của mình để nhằm vào Đao Phong đại tướng quân.
- Không có ý nghĩa, không chơi nữa.
Đao Phong đại tướng quân Chu Phàm này phát ra tiếng cảm thán nhàm chán, lực lượng to lớn từ thân thể nó mãnh liệt trào ra.
Tộc trưởng năm bộ tộc lớn đều cảm thấy trong lòng giật thót, chúng cảm thấy nguy hiểm khó có thể hình dung, Thổ Tượng tộc trưởng phát ra tiếng gầm, sau đó năm man yêu đều đồng loạt điên cuồng lui về phía sau, miệng hô những lời mà Chu Phàm không hiểu.
- Đừng đánh nữa, chúng ta nhận thua.
Có man yêu tinh thông nhân ngữ vội vàng hô ra thay năm tộc trưởng.
Công kích đang vận sức chờ phát động của Chu Phàm ngừng lại, tất cả giống như tan thành mây khói.
Nhận thua là tán thành nhất trí của Tộc trưởng năm bộ tộc lớn, dạng công kích gì cũng vô hiệu, chúng cảm thấy quái quyệt này một mực không nghiêm túc, khoảnh khắc vừa dừng tay, chúng thật sự sợ rồi, một chiêu còn chưa phát ra, đã khiến chúng cảm thấy run rẩy không thôi.
Chu Phàm cười thầm trong lòng, vừa rồi hắn chính là muốn dùng Phách Địa Thức của Tiểu Miêu Tam Thức, như vậy mới phù hợp với thân phận quái quyệt cường đại của hắn, không ngờ tộc trưởng của năm bộ tộc man yêu này ngửi được khí tức nguy hiểm, quyết đoán nhận thua.
- Đao đại tướng quân quả nhiên lợi hại, chúng ta thua, chúng ta sẽ rời khỏi nơi này.
Man yêu tinh thông nhân ngữ lại nói thay năm tộc trưởng.
Đã không đánh lại, ở lại cũng chỉ là chịu chết mà thôi, các man yêu cảm thấy tiếc nuối, nhưng không có gì không phục, chỉ có thể nhường ra gốc Nhân Đầu Quả Thụ này.
- Đợi đã.
Chu Phàm lại mở miệng gọi các man yêu lại.
Tộc trưởng của Năm bộ tộc lớn và cao thủ trong tộc lập tức cảnh giác nhìn Chu Phàm, sợ Chu Phàm đổi ý, Đao Phong đại tướng quân này thật sự quá mạnh, cho dù thủ hạ không mạnh, nhưng có Đao Phong đại tướng quân suất lĩnh, bộ tộc man yêu căn bản không có phần thắng.
- Trên cây này có bao nhiêu trái Nhân Đầu Quả?
Chu Phàm hỏi.
- Có hai vạn ba ngàn trái.
Man yêu trả lời, chúng sớm đã đếm rõ có bao nhiêu trái Nhân Đầu Quả.
- Cách lúc chín còn một đoạn thời gian.
Chu Phàm dùng thanh âm buồn rầu nói:
- Ta còn muốn phụng dưỡng bên cạnh ngô hoàng chờ phân phó, ở lại nơi này chờ thì quá phiền, các ngươi có nguyện ý trông coi Nhân Đầu Quả Thụ giúp ta không?
- Nếu nguyện ý, ta có thể cho các ngươi giữ lại một thành Nhân Đầu Quả, các ngươi cảm thấy thế nào?
Năm bộ tộc man yêu đều thấp giọng thương lượng.
- Các ngươi yên tâm, các ngươi chỉ cần canh giữ thay ta, nếu gặp phải phiền phức không xử lý được, vậy để ta xử lý.
Chu Phàm lại chậm rãi nói.
- Không biết nên liên hệ với đại tướng quân thế nào?
Có man yêu hỏi.