Chương 2326 - Một cái cũng không cho
- Mỗi tháng ta đều sẽ tới đây thu lấy Nhân Đầu Quả nhất định, nếu thật sự có sinh linh hoặc quái quyệt nào dám cướp, các ngươi nói cho ta biết, ta đi diệt bọn họ.
Chu Phàm thản nhiên nói:
- Đương nhiên các ngươi cũng không phải lấy không, đối thủ quá yếu cũng phải xuất thủ cho ta, thế có được không.
- Còn nữa chính là, đừng có ý đồ xấu, nếu không bất kể các ngươi chạy trốn tới nơi nào, ta cũng có biện pháp tìm được các ngươi, được rồi, đại khái là như vậy, các ngươi có nguyện ý thay ta trông giữ Nhân Đầu Quả Thụ không?
- Chúng ta nguyện ý.
Cuối cùng bộ tộc man yêu của đại vẫn đáp ứng.
Một thành Nhân Đầu Quả, đó chính là hai ngàn ba trăm trái, đây không phải là một con số nhỏ, năm bộ tộc lớn mỗi một bộ tộc đều có thể được chia mấy trăm trái, vẫn tốt hơn là không có được gì.
Hơn nữa lại không có nguy hiểm quá lớn, thật sự không đánh lại, vậy lui về phía sau, để Đao Phong Trùng tộc này tự giải quyết.
Thấy bộ tộc man yêu đáp ứng, Chu Phàm lại nói vài câu, ước định năm ngày sau khi nhóm trái cây đầu tiên chín sẽ lại đến, hắn mới bay lên, về tới trong đàn quái quyệt đen đỏ.
Trên bầu trời xuất hiện một vòng xoáy màu đen to lớn, đàn quái quyệt đen đỏ tiến vào trong vòng xoáy, sau đó biến mất.
Tộc trưởng năm bộ tộc lớn nhìn đàn quái quyệt đen đỏ tiến vào trong vòng xoáy màu đen to lớn, vòng xoáy cũng dần dần co lại thành một đoàn rồi biến mất, đại tộc trưởng lại hơi biến sắc.
Loại phương thức truyền tống này vượt xa tưởng tượng của chúng, may mà Đao Phong Trùng tộc này là chủng tộc trí quyệt, nếu là đàn quái quyệt không thể trao đổi, vậy chuyện hôm nay không xong.
Xem ra lúc trước Đao Phong Trùng tộc này cũng là truyền tống như vậy mà tới, chúng không phải đàn quái quyệt ở phụ cận.
Chu Phàm ở vào trạng thái ẩn thân nhếch miệng cười cười, vòng xoáy màu đen to lớn đó đương nhiên cũng chỉ là ảo tượng, cái gọi là tiến vào trong vòng xoáy, chỉ là hắn giải trừ ảo tượng quái quyệt đen đỏ mà thôi, mà hắn vừa giải trừ ảo tượng, liền tiến vào trạng thái ẩn thân.
Chu Phàm bay về chỗ doanh địa của mình, bật cười ha ha, kế hoạch rất thành công, cuối cùng cũng hù dọa được.
Đây hoàn toàn là nhờ sự cường đại của phù chủng Vương Chi Ngụy Tưởng, ảo tượng nó chế tạo ra, rất khó bị nhìn thấu là ảo tượng giả.
Trong chiến đấu vừa rồi, công kích của Tộc trưởng năm bộ tộc lớn đối với hắn không có bất kỳ hiệu quả gì, đó là bởi vì trong nháy mắt chiến đấu bắt đầu, hắn lợi dụng Vương Chi Ngụy Tưởng lặng lẽ kéo năm man yêu đó vào trong ảo tượng của mình.
Cho nên chúng chỉ là đang chiến đấu với không khí, sao có thể đánh trúng hắn?
Đáng sợ nhất là chúng ngay cả trúng ảo tượng cũng không biết, dưới loại tình huống này, Chu Phàm muốn giết chúng không phải chuyện rất khó khăn gì.
Về phần các man yêu vây xem cũng không phân biệt được, chúng không phải bị Chu Phàm kéo vào trong ảo tượng, mà là khi đang chiến đấu, hắn lại tạo ra ảo tượng hình chiếu ở ngoại bộ, khiến cho dưới chúng nhìn thấy căn bản có khác biệt rất lớn với thực chất.
Chỗ đáng sợ của Vương Chi Ngụy Tưởng là ở kín đáo kín đáo, bất kể là nó biến ra ảo tượng hình chiếu ảnh hưởng tới thị giác hay là kéo người ta vào trong huyễn thuật chân thực hơn, đều có thể làm được đủ kín đáo.
Đương nhiên với trình độ ở giai đoạn hiện tại của hắn, Vương Chi Ngụy Tưởng cùng lắm chỉ có thể làm được tới loại trình độ này, giả thủy chung vẫn là giả, nếu gặp phải tu sĩ lợi hại, có thể sẽ phát hiện rơi vào trong huyễn thuật, ý đồ thoát ra khỏi huyễn thuật.
Chỗ thiếu hụt lớn nhất của Vương Chi Ngụy Tưởng là ở nó là phù chủng pháp tắc hệ huyễn thuật, nó hiện tại vẫn không có bất kỳ lực công kích nào, nhưng không phải một mực như vậy, theo tu luyện, Vương Chi Ngụy Tưởng của hắn sẽ biến thành càng lúc càng lợi hại, ảo tưởng giả dối cũng có thể ảnh hưởng tới thực tại.
Vương Chi Ngụy Tưởng nhìn thì không có lực công kích sẽ biến thành càng nguy hiểm hơn.
Chu Phàm suy tư biến hóa của Vương Chi Ngụy Tưởng, rất nhanh hắn đã trở về đến doanh địa của Đại Đô Hộ Phủ.
Bầu không khí Trong doanh địa có chút nghiêm túc khẩn trương, hắn hiểu đó là bởi vì ảnh hưởng của Đao Phong Trùng tộc mà dẫn tới.
Đối mặt với tra hỏi của đám người Trương Lý Tiểu Hồ, Chu Phàm chỉ nói ra những gì những man yêu đó nhìn thấy.
- Nói cách khác Đao Phong Trùng tộc gì đó là vì Nhân Đầu Quả Thụ mà đến, nó đoạt được chín thành Nhân Đầu Quả trên Nhân Đầu Quả Thụ, mà năm bộ tộc lớn được chia một thành.
Trương Lý Tiểu Hồ ngây ra một thoáng nói:
- Vậy chúng ta nên làm gì?
- Chỉ có thể từ bỏ.
Ôn Hiểu trầm giọng nói:
- Vào lúc thế này nếu chúng ta còn nhúng tay vào, cho dù có thể thắng được năm bộ tộc lớn, cũng sẽ nổi xung đột với Đao Phong Trùng tộc, đến lúc đó nếu chúng hận Hắc Thủy Đô Hộ Phủ, vậy đối với chúng ta cũng không có bất kỳ lợi ích gì.
- Đúng đúng đúng.