Chương 2328 - Vân Lôi Khoáng Sơn
Đối với điểm này, lúc trước đã có hợp đồng rồi, Đao đại tướng quân cũng không nhiều lời, chỉ lấy đi hai trăm bốn mươi ba trái viên, sau đó bay vào trong vòng xoáy màu đen, biến mất.
Giao dịch hoàn thành thuận lợi, năm bộ tộc lớn đều rất cao hứng, đương nhiên vị Đao đại tướng quân Chu Phàm này càng vui hơn.
Sau khi hắn rời xa vị trí chỗ năm bộ tộc lớn, lấy ra một trái Nhân Đầu Quả.
Nhân Đầu Quả xanh tươi ngũ quan rất sống động, giống như một mặt người chân chính, hơn nữa mặt người của mỗi một trái Nhân Đầu Quả đều không giống nhau, thiên kì bách quái.
- Nếu không phải biết Nhân Đầu Quả ở có liên hệ thực chất với đầu người, thứ này đúng là không ai dám ăn.
Chu Phàm nói thầm một tiếng, sau đó cố nén khó chịu, cắn ăn.
Một trái Nhân Đầu Quả rất nhanh đã bị hắn nuốt vào trong bụng.
Ở giữa trán hắn hiện ra phù văn hình hắc diễm, nhắm mắt lại vận chuyển công pháp phụ trợ phù chủng gia tốc luyện hóa trái Nhân Đầu Quả này.
Nuôi dưỡng phù chủng có hai loại phương pháp, loại thứ nhất là hấp thu thiên địa nguyên khí để nuôi phù chủng, loại phương pháp này là cơ bản nhất, nhưng cũng chậm nhất, chỉ dựa vào thiên địa nguyên khí để nuôi phù chủng tiến vào phù chủng hậu kỳ, thời gian cần là rất lâu, căn cứ vào sự khác nhau của phù chủng, thời gian cần cũng khác nhau, nhanh thì mấy năm, chậm thì hơn mười hai mươi năm cũng không phải chuyện kỳ quái gì.
Cho nên tu sĩ Phù Chủng sẽ không chỉ dựa vào hấp thu thiên địa nguyên khí để nuôi dưỡng phù chủng, phần lớn là dựa vào biện pháp thứ hai để rút ngắn thời gian ở cảnh giới này.
Biện pháp thứ hai chính là dựa vào vật như đan dược linh tài để nuôi phù chủng, chỉ là đan dược linh tài có thể nuôi dưỡng phù chủng đều bởi vì hiếm có mà có giá xa xỉ, trong đó một loại tốt nhất chính là Nhân Đầu Quả.
- Nếu không có Nhân Đầu Quả, ta cũng chỉ có thể thông qua câu cá để đạt được linh tài hoặc đan dược cấp độ tốt để nuôi phù chủng.
Sau khi Chu Phàm luyện hóa dược lực, mới chậm rãi mở mắt thầm nghĩ.
Về phần muốn làm giao dịch với Anh Cửu... Nếu không phải quá cần thiết Chu Phàm cũng không muốn làm như vậy, Anh Cửu chính là một kẻ điên, ai biết được nàng sẽ lại đề xuất yêu cầu kỳ quái gì.
Hắn nhìn cái bụng phẳng của mình, khóe miệng giật giạt, ép bản thân đừng nghĩ tới việc này nữa.
Nếu tu sĩ bình thường nuốt vào mười trái Nhân Đầu Quả, có thể tiến vào Phù Chủng trung kỳ.
Nhưng từ hiệu quả hắn luyện hóa trái Nhân Đầu Quả này cho thấy, hắn muốn tiến vào Phù Chủng trung kỳ ít nhất cần năm mươi trái, số lượng cần cho Phù Chủng hậu kỳ càng khủng bố hơn.
Cái này cũng có liên quan rất lớn tới phù chủng mạnh nhất Vương Chi Ngụy Tưởng này.
Có điều hiện tại Chu Phàm có Nhân Đầu Quả nhiều đến ăn không hết, hắn hoàn toàn không cần lo lắng vẫn vấn đề Nhân Đầu Quả.
Với cực hạn của hắn, Nhân Đầu Quả là một ngày ăn năm trái, nói cách khác hắn chỉ cần mười ngày là có thể tiến vào Phù Chủng trung kỳ, tốc độ như vậy không thể nói là không nhanh.
Chu Phàm trở về doanh địa, cáo biệt Trương Lý Tiểu Hồ, quay về Hắc Thủy Thành.
Trương Lý Tiểu Hồ thì phải tiếp tục ở lại, câu thông chuyện tỷ thí Huyết Tự Thệ Ước với những bộ tộc man yêu đó, có điều việc này nhìn thì trong thời gian ngắn rất khó hoàn thành, ít nhất hiện tại tâm tư của năm bộ tộc lớn đều đặt trên Nhân Đầu Quả Thụ, đối với tỷ thí Huyết Tự Thệ Ước cũng không quá quan tâm.
Thậm chí có thể hoàn thành hay không cũng là một vấn đề.
Chu Phàm trở về Hắc Thủy Thành, hắn tìm được Trứu Thâm Thâm đã tiến vào Phù Chủng Cảnh nhanh hơn hắn một bước, hắn ho khẽ một tiếng hỏi:
- Trứu huynh, ngươi trước mắt là cảnh giới gì?
- Ngươi hỏi cái này làm gì?
Trứu Thâm Thâm nghiêm mặt,
- Ta đã là Phù Chủng Cảnh hậu kỳ, cách Đan Kiếp Cảnh còn một bước xa.
Đã là Phù Chủng Cảnh hậu kỳ... Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ quái dị, Trứu Thâm Thâm này là tu luyện kiểu gì vậy, sao luôn nhanh hơn hắn, tốc độ tu luyện này thật sự quá khủng bố.
- Không có gì, chỉ là hỏi một chút mà thôi.
Chu Phàm lắc đầu, hắn vốn đang nghĩ trên tay mình có bao nhiêu Nhân Đầu Quả, nếu Trứu Thâm Thâm chưa tiến vào Phù Chủng Cảnh hậu kỳ thì chia cho hắn một chút, hiện tại xem ra không cần rồi.
Trứu Thâm Thâm chỉ liếc Chu Phàm một cái nói:
- Chờ ta tiến vào Đan Kiếp Cảnh, chúng ta lại đọ sức một phen.
Trứu Thâm Thâm nói xong xoay người bước đi.
Mấy ngày sau, Chu Phàm cuối cùng vào một buổi chiều tiến vào Phù Chủng trung kỳ, chuyện này tất nhiên không ai biết.
Ngày tháng trong tu luyện lại vượt qua hơn mười ngày, nhưng bình tĩnh vẫn bị phá.
Trong phòng nghị sự của Đại Đô Hộ Phủ, Chu Phàm ngồi trên chủ vị, sầm mặt nhìn Tiền Phi Phi hỏi:
- Vân Lôi Khoáng Trường có thợ mỏ bị thương không?
- Không, bọn họ chỉ bị đuổi ra.