Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1648 - Chương 2334 - Bất Kỳ Việc Gì Cũng Phải Dĩ Hòa Vi Quý

Chương 2334 - Bất kỳ việc gì cũng phải dĩ hòa vi quý
Chương 2334 - Bất kỳ việc gì cũng phải dĩ hòa vi quý

Nhưng hiện tại nguy hiểm đã giải trừ, hắn lại trở nên có chút do dự.

Nếu trả lại cho Hắc Thủy Đô Hộ Phủ, vậy hắn khó tránh khỏi sẽ đắc tội với Hoa Phi Hoa.

Nhưng nếu không trả, hắn nhớ lại một màn trong ảo tượng, trên mặt hiện ra vẻ sợ hãi, hắn lẩm bẩm nói:

- Thôi, loại chuyện này không phải ta có thể nhúng tay vào, cứ nghĩ cách trả lại cho hắn.

- Ngươi đừng quên, nếu không chờ ta lần sau tới tìm ngươi, sẽ không giống như hôm nay đâu.

Thanh âm của Chu Phàm lại vang lên bên tai hắn.

Yến Cao lại cảm thấy trước mắt hoa lên, sau đó hắn phát hiện mình vẫn đang ngồi trên ghế, trong tay cầm chén trà đã lạnh.

Hắn sợ run một hồi lâu, hiểu rằng, vừa rồi hắn cho rằng đã thoát khỏi ảo tượng, nhưng kỳ thật vẫn một mực ở trong ảo tượng, sau khi hiểu được sự thực này, hắn đã sớm đầu đầy mồ hôi.

Hai tay hắn run rẩy buông chén trà, ngồi yên không động đậy, hắn đang thầm nghĩ, hiện tại hắn liệu có phải vẫn đang trong ảo tượng mà đối phương bố trí không?

Yến Cao đúng là cảm thấy sợ rồi.

Hắn là tu sĩ của kinh nghiệm phong phú, từng thấy rất nhiều quái quyệt quỷ dị, cũng từng thấy không ít tu sĩ thi triển thuật pháp.

Nhưng chưa từng giống như hôm nay, lâm vào trong một ảo tượng, sinh tử bị người ta nắm trong tay.

Hắn thậm chí ngay cả mình dã thật sự thoát khỏi ảo tượng hay chưa cũng không thể xác nhận, ảo tượng này một tầng nối một tầng, ra khỏi một tầng, lại có một tầng khác đang đợi hắn.

Tầng thứ nhất hoang đường, tầng thứ hai chân thực.

Yến Cao không dám nghĩ nữa, lần này hắn nghiêm túc suy tư một lần, cảm thấy Chu Phàm không cần thiết phải khiến hắn lâm vào trong ảo tượng nữa, đương nhiên Chu Phàm đã rời đi hay chưa, hắn cũng không dám khẳng định.

Hắn nghi thần nghi quỷ nhìn căn phòng một lượt, đứng lên, đẩy cửa ra khỏi căn phòng khiến hắn cảm thấy hít thở không thông này.

Hắn định sai người trong phủ đổi cho hắn một căn phòng khác, hắn không muốn bước vào căn phòng này một bước nào nữa.

Không mất bao nhiêu thời gian, Yến Cao gọi ba vị Tứ Chinh Sứ trong phủ tới.

- Yến đại nhân, của chuyện gì quan trọng mà vội vã tìm chúng ta thương lượng như vậy?

Đệ tử tục gia Giản Truyền Ninh của Đại Phật Tự hỏi.

Vân Trung Nam Xuất thân thế gia và Trần công công cũng nhìn Yến Cao.

- Chủ yếu là vì chuyện Vân Lôi Khoáng Sơn.

Yến Cao nói.

- Vân Lôi Khoáng Sơn?

Mặt Vân Trung Nam lộ vẻ kinh ngạc nói:

- Chẳng lẽ là bên Hắc Thủy Đô Hộ Phủ tới mỏ gây sự à?

Giản Truyền Ninh và Trần công công cũng giỏng tai lắng nghe.

- Vậy thì không.

Yến Cao ho khẽ một tiếng nói:

- Chủ yếu là ta cảm thấy quyết nghị về Vân Lôi Khoáng Sơn mà lần trước chúng ta quyết định có chút không ổn, cho nên muốn thương lượng với các ngươi một chút.

Sắc mặt ba người Vân Trung Nam biến thành có chút vi diệu.

- Yến đại nhân, ta nhớ rõ quyết nghị lần trước là một tay ngươi thúc đẩy.

Trên mặt Trần công công lộ ra vẻ khó hiểu nói.

- Là ta đề nghị, nhưng các ngươi cũng không phản đối mà?

Yến Cao thở dài một tiếng nói:

- Nhưng mấy ngày nay, ta đã nghiêm túc suy nghĩ lại, làm như vậy thực sự không đúng.

- Không đúng ở đâu?

Giản Truyền Ninh hỏi.

- Vân Lôi Khoáng Sơn này vốn được phán cho Hắc Thủy Đô Hộ Phủ rất nhiều năm rồi, cho dù Hàn Bắc Đạo đột nhiên thay đổi chủ ý, ủng hộ chúng ta cầm lại Vân Lôi Khoáng Sơn, nhưng Vân Lôi Khoáng Sơn này đã sớm được ngầm thừa nhận là của Hắc Thủy Đô Hộ Phủ.

Yến Cao nhìn ba người, vẻ mặt chính khí lẫm liệt.

- Việc này cho dù là bên Động Tuyết Châu chúng ta cũng không hề có tranh luận, hiện tại chúng ta lấy lại Vân Lôi Khoáng Sơn, bên Hắc Thủy Đô Hộ Phủ khẳng định không phục, đến lúc đó cũng không biết sẽ vì hầm mỏ này mà nổi lên bao nhiêu tranh chấp.

- Chúng ta đều lệ thuộc Đại Ngụy, Hắc Thủy Đô Hộ Phủ là hàng xóm của chúng ta, không cần thiết phải vì việc này mà tổn thương hòa khí, bất kỳ việc gì, cũng phải dĩ hòa vi quý.

Ba người Vân Trung Nam đều dùng ánh mắt cổ quái nhìn Yến Cao đang thao thao bất tuyệt, đoạn thời gian trước, Yến Cao không phải là nói như vậy, hắn nói là Vân Lôi Khoáng Sơn vốn nên là của Động Tuyết Châu, cũng vì hành động này mà lấy ra rất nhiều ví dụ để luận chứng.

Hiện tại lại triệt để sửa miệng, làm thần là ngươi, làm quỷ cũng là ngươi... Ba người Vân Trung Nam vừa nghe vừa oán thầm Yến Cao.

- Thế không ổn đâu.

Vân Trung Nam vất vả lắm mới chờ được Yến Cao nói xong, hắn trầm ngâm một chút nói:

- Vân Lôi Khoáng Sơn không cầm cũng cầm rồi, hiện tại nếu trả lại, bên Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ khẳng định không vui, Hắc Thủy Đô Hộ Phủ cũng chưa chắc đã cảm kích.

- Chúng ta tự nguyện trả lại Vân Lôi Khoáng Sơn, bên Hắc Thủy Đô Hộ Phủ cao hứng còn không kịp, sao có thể không cảm kích?
Bình Luận (0)
Comment