Chương 2339 - Người bị thương luôn là ta
- Đông Môn đại nhân, ngươi nghe nhiều ý kiến của chúng ta như vậy, trong lòng có một số ý tưởng rồi chứ?
Diệp Cao Sơn xụ mặt nói.
Hiện tại thư viện và thế gia giằng co không dứt, vậy chỉ có xem bên Nghi Loan Ti nghĩ như thế nào.
Thịt béo trên người Đông Môn Xuy Địch run lên, nhưng hắn chưa lên tiếng, Trần Chửng lại nói trước:
- Ta cảm thấy việc này có vấn đề phải nói rõ trước.
- Vấn đề gì?
Đông Môn Xuy Địch hỏi, Tam Tướng không chịu tiếp trà, nhưng Đông Môn Xuy Địch lại nguyện ý phối hợp, nói chung không cần hắn nhúng tay vào là tốt nhất, hắn chỉ mong Trần Chửng nói liền ba ngày ba đêm.
- Hắc Thủy Đại Đô Hộ có thể nộp thuế hay không trước tiên không nhắc tới, Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ cường hành trưng thuế có chính xác hay không cũng có thể không nói.
Trần Chửng chậm rãi nói:
- Nhưng Hoa Phi Hoa là người đứng đầu một đạo, hiện tại việc này ầm ĩ tới triều đường, ta có lo ngại rất lớn đối với việc hắn có thích hợp làm Hàn Bắc Đạo Chủ hay không...
- Hoa đại nhân có thích hợp làm Đạo Chủ hay không, không phải chuyện chúng ta có thể quyết định, việc này tự có Thánh Thượng cân nhắc quyết định.
Tả Tướng Diệp Cao Sơn trầm giọng cắt ngang lời Trần Chửng.
Nhưng một đám thần tử trên triều đường lại có phản ứng, lời này của Trần Chửng nói thật sự rất độc ác, đây là chụp cho Hoa Phi Hoa cái mũ trị hạ bất nghiêm.
Trần Chửng không nhanh không chậm nói:
- Diệp đại nhân nói rất có lý, Đạo Chủ trước nay do Thánh Thượng quyết định, nhưng chúng ta làm thần tử phải có nghĩa vụ nhắc nhở Thánh Thượng, người đứng đầu một đạo không chỉ xem tu vi thực lực, nếu ngay cả thủ hạ của mình cũng phản đối hắn, điều này chứng tỏ vấn đề rất nghiêm trọng.
- Cho nên ta đề nghị nên báo cáo đem chuyện này lên Thánh Thượng, để Thánh Thượng xem xét lại tư cách thân là Đạo Chủ của Hoa Phi Hoa.
Trần Chửng vừa dứt lời, một số quan viên của phái hệ thư viện đều đứng ra tán thành.
Quan viên phái hệ thế gia cũng có chút ngây đơ, vốn đang buộc tội Chu Phàm, bọn họ không ngờ tình thế lại chuyển biến đột ngột, ngược lại biến thành vấn đề Hoa Phi Hoa trị hạ bất nghiêm.
Mấu chốt là bọn họ không tiện tiến hành phản bác, bởi vì Trần Chửng nói là nhắc nhở Thánh Thượng, bọn họ phản bác, chẳng lẽ lại nói Thánh Thượng không phải xem lại tư cách của Hoa Phi Hoa thân là Đạo Chủ à?
Đừng nhìn Thánh Thượng không để ý tới chính sự, nhưng loại hành động vượt quá này, chính là rất dễ lọt vào công kích.
Sắc mặt Tam Tướng trở nên vi diệu, bọn họ không ngờ góc độ mà Trần Chửng bắt lấy lại xảo quyệt như vậy.
- Trần đại nhân, đề nghị này của ngươi nói quá lời rồi.
Trung Tướng Vương Đạo Tử nhướng mày nói:
- Chẳng lẽ chỉ bởi vì một thuộc hạ của bởi vì thượng tấu, mà phải xét lại hắn có thể tiếp tục làm Đạo Chủ hay không à? Nếu là như vậy, không khỏi quá hoang đường.
Lời này của Trung Tướng giống như khởi xướng kèn phản công, quan viên phái hệ thế gia nhao nhao lên tiếng phụ họa.
- Có xét lại hay không, không nên căn cứ vào nhân số bao nhiêu hoặc tấu chương nhiều ít để phán định, mà là thân phận của người thượng tấu và sự nặng nhẹ của chuyện tham tấu mà phán đoán.
Trần Chửng không nhanh không chậm nói:
- Tham tấu Hoa Phi Hoa chính là Hắc Thủy Đại Đô Hộ, lại là chuyện cường hành trưng thuế dễ dẫn tới dân chúng kêu than như vậy, vẫn chưa đáng để báo cáo lên Thánh Thượng sao?
Vẻ mặt Trần Chửng nghiêm túc, cố đẩy việc này theo hướng nghiêm trọng.
Tim Tam Tướng trầm xuống, Trần Chửng này không hổ là đệ tử Lâm Vô Nhai dạy dỗ, không ngờ dẫn sự việc theo phương hướng này.
Mấu chốt là Hắc Thủy Đại Đô Hộ so với Tứ Chinh Sứ một châu còn cao hơn một bậc, người ở vị trí như vậy lại tham tấu thượng quan của mình, cũng không phải con chó con mèo gì, bọn họ thật sự không thể phản đối nữa, ba người bọn họ chủ trì triều nghị, vấn đề liên quan tới Thánh Thượng, bọn họ càng phải cẩn thận.
Nếu bọn họ lại phản đối, Trần Chửng chắc sẽ càng cao hứng, mà không công kích Hoa Phi Hoa nữa, sau đó công kích ba người bọn họ độc tài triều chính, trong mắt không có Thánh Thượng.
Như vậy, quan viên của phái Dã Hồ, Đại Phật Tự cũng sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, Tam Tướng trước giờ đều do ba nhà Tiêu Diệp Vương đảm nhiệm, nhưng phái hệ khác một mực đều ngấp nghé vị trí Tam Tướng.
Hậu quả như vậy là bọn họ không thể thừa nhận.
- Trần đại nhân đã kiên trì, vậy hồi bẩm việc này lên Thánh Thượng.
Vương Đạo Tử chậm rãi nói ra.
Trần Chửng đứng về, không lên tiếng nữa, bởi vì trên thực chất hắn đã giành được thắng lợi, chuyện còn lại không còn quan trọng.
Tiếp theo, quan viên phái hệ thế gia và thư viện lại tranh luận không ngớt về vấn đề Chu Phàm và Hoa Phi Hoa ai đúng ai sai.
- Đông Môn đại nhân, ngươi vẫn chưa nói ra ý kiến của mình.
Diệp Cao Sơn hô dừng tất cả tranh luận, nhìn về phía Đông Môn Xuy Địch.