Chương 2347 - Dẫn kiếp
Chu Phàm nhìn Minh Minh Chi Trung Tự Hữu Thiên Ý trong tay, hắn mù quáng tin thuyền, hắn nghiêm túc suy tư một lần, mới xác nhận, cho dù tác dụng của vật thể sáu mặt này không rõ ràng, nhưng thuyền sẽ không ở trên loại chuyện này lừa hắn.
Chắc có thể thử, nếu thành công, hắn sẽ dẫn tới kiếp lực cường đại thích hợp nhất với Vương Chi Ngụy Tưởng.
Nháy mắt lại trôi qua nửa tháng, nửa tháng này Chu Phàm ra ngoài một lần, lấy lô Nhân Đầu Quả cuối cùng.
Năm bộ tộc man yêu lớn hết lòng tuân thủ lời hứa, chúng biết giữ lời, đó là sợ sự cường đại của Đao Phong Trùng tộc, sợ chọc giận Hoàng đế của Đao Phong Trùng tộc, phái ra đại quân diệt chúng.
Gốc Nhân Đầu Quả Thụ đó sau khi bị hái đi toàn bộ Nhân Đầu Quả, triệt để biến mất, trong lúc này không phát sinh bất kỳ nguy hiểm dị thường gì, giống như Nhân Đầu Quả Thụ to tới vô lý này xuất hiện đột nhiên, nó biến mất cũng chỉ là chuyện trong một đêm.
Nhưng không nguy hiểm vẫn luôn tốt hơn là có nguy hiểm.
Chu Phàm có được nhiều Nhân Đầu Quả như vậy, hắn chỉ để lại một bộ phận nhỏ để dự phòng, hắn chia một số cho bọn Đỗ Nê, ngay cả Áo công công cũng có phần, Áo công công rất cao hứng cảm tạ Chu Phàm.
Đương nhiên nếu Áo công công biết Chu Phàm có nhiều Nhân Đầu Quả như vậy, lại chỉ cho hắn hai quả, vậy sẽ không cảm tạ Chu Phàm.
Trừ chia cho bọn Đỗ Nê coi như phúc lợi làm công tác cho hắn, đại bộ phận Nhân Đầu Quả đều giao cho Nguyệt Nha Thương Hào, để Nguyệt Nha Thương Hào giúp hắn bán đi, hắn đề xuất yêu cầu là phải đủ kín đáo, không thể để người ta biết những Nhân Đầu Quả này là xuất phát từ Hắc Thủy Đô Hộ Phủ.
Người phụ trách Vương Hải Đông của Nguyệt Nha Thương Hào ở Hắc Thủy Thành bảo Chu Phàm cứ yên tâm, chuyện như vậy đối với Nguyệt Nha Thương Hào mà nói, là vô cùng đơn giản.
Chu Phàm không muốn nợ Nguyệt Nha Thương Hào nhân tình, bảo Vương Hải Đông cứ dựa theo quy củ thu tiền hoa hồng, Vương Hải Đông mới đầu thì không chịu, nhưng sau khi đi xin chỉ thị, rất nhanh hắn liền đáp ứng.
Chính bởi vì Nguyệt Nha Thương Hào là của Lý Cửu Nguyệt, Chu Phàm mới không muốn nợ nhân tình, như vậy sau này nếu hắn muốn đoạt lại nữ nhi Mộng Mộng của mình, mới không bó tay bó chân.
Nửa tháng này, Chu Phàm và Đại Đô Hộ Phủ quan tâm nhất là chuyện mùa đông tới, nhưng cũng may cho dù hai huyện có một số quái quyệt gây sự, nhưng rất nhanh đều bị giải quyết.
Mà băng phong bạo từ một trận đầu đông tới nay, tạm thời chưa có dấu hiệu xuất hiện.
Trừ xử lý những việc vặt này, Chu Phàm cũng đang một mực củng cố cảnh giới tu vi của mình, cảnh giới Phù Chủng hậu kỳ của hắn đã vững chắc, ở vào trạng thái viên mãn.
Trứu Thâm Thâm mười ngày trước đã rời khỏi chẳng biết đi đâu, chắc là để tiến vào Đan Kiếp Cảnh.
Trước khi Trứu Thâm Thâm rời khỏi, Chu Phàm còn nói với hắn một số thường thức về kiếp lực, chính là những thường thức phối hợp kiếp lực mà các tu sĩ bình thường không biết.
Về phần Trứu Thâm Thâm có biện pháp nào tìm được kiếp lực thích hợp hay không, Chu Phàm không biết, bởi vì hắn cũng lực bất tòng tâm, hiện tại Anh Cửu có đôi khi rất dễ nói chuyện, nhưng có đôi khi căn bản sẽ không giao dịch với Chu Phàm.
Càng đừng nói hiện tại Chu Phàm đã không còn lại bao nhiêu sâu xám lớn, những sâu xám lớn đó đều là của tiểu nha đầu Thực Phù.
Trứu Thâm Thâm chỉ có thể dựa vào chính mình.
Chu Phàm đã tới cảnh giới Phù Chủng hậu kỳ viên mãn, hắn không đợi thêm nữa, mà là nói một tiếng với bọn Đỗ Nê, dẫn theo bọn Tiểu Muội lặng lẽ rời khỏi Hắc Thủy Thành.
Hắn không thể rời khỏi Hắc Thủy Thành quá xa, như vậy nếu Hắc Thủy Thành gặp phải vấn đề gì, hắn cũng có thể ngay lập tức trở về cứu viện.
Hắn ở trong hoang dã tìm một rừng cây không tính là hiểm địa, cây cối thô thấp bị băng sương bao phủ, có từng băng thứ từ trên thân cây rủ xuống.
Sau đầu đông, nhiệt độ của Hắc Thủy Đô Hộ Phủ giảm xuống hơn lúc trước rất nhiều, có không ít băng dã thú đều tiến vào ngủ đông, ở ngoài hoang dã phần lớn là quái quyệt không sợ lạnh đi lại.
Chu Phàm đi một vòng trong rừng cây dại hẻo lánh, thanh trừ quái quyệt nhìn thấy, sau đó mới trở lại trung tâm rừng cây, hắn thi triển Ngự Phong Thuật cưỡi gió bay lên, đứng ở chỗ cao, đón bông tuyết bay xuống, quan sát xung quanh, sau khi không có phát hiện gì, mới lại hạ xuống.
Hắn bắt đầu bố trí từng phù trận phòng ngự, cho đến khi ở chỗ hắn có hơn mười loại phù trận phòng ngự, hắn mới an tâm.
Kỳ thật nếu có thể, hắn cũng không muốn lựa chọn ra ngoài hoang dã để thử tiến vào Đan Kiếp Cảnh, nhưng dẫn kiếp lực nhập thể này, có lẽ sẽ gây ra động tĩnh rất lớn, một khi khống chế không tốt, kiếp lực còn có thể lan ra chung quanh, ảnh hưởng tới người của Đại Đô Hộ Phủ.
Sau khi bố trí xong phù trận phòng ngự, hắn gọi bọn Tiểu Muội tới, sắc mặt nghiêm túc dặn dò.