Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1662 - Chương 2348 - Dẫn Kiếp (2)

Chương 2348 - Dẫn kiếp (2)
Chương 2348 - Dẫn kiếp (2)

- Chủ nhân yên tâm, chúng ta sẽ không tới gần ngươi, càng sẽ không quấy rầy ngươi, nếu thực sự có gì không đúng, ta cũng sẽ ngay lập tức mang theo Tiểu Muội và Mặc Mặc trốn đi xa.

Tiểu Quyển vẻ mặt nghiêm túc trả lời.

Đúng vậy, ngươi khẳng định sẽ làm như vậy... Khóe mắt Chu Phàm giật giật, không trách được con ngu Tiểu Quyển này, mà là vẫy vẫy tay.

Tiểu Muội sủa một tiếng, mang theo Tiểu Quyển và Mặc Mặc ra từ Sinh môn của phù trận mà Chu Phàm để sẵn.

Sau khi ba đứa bọn Tiểu Muội đi đủ xa, lúc này Chu Phàm mới yên tâm, hắn bắt đầu từ trong túi trữ vật lấy ra gói da thú to mà Anh Cửu cho hắn, trong gói chứa đủ loại tài liệu hiếm lạ.

Hắn đầu tiên là lấy ra một bình sứ, từ bên trong đổ ra hắc dịch dính nhớp, cầm lấy phù bút chấm lên hắc dịch, bôi vẽ trên mặt tuyết.

Phù bút vẽ xuống, hắc dịch trên đất tuyết đổi màu, biến thành màu đen đỏ, giống như là máu.

Chu Phàm toàn tâm toàn ý vẽ ra từng phù văn kỳ quái, những phù văn này đều là một phù khuyên, đây là phù trận dẫn tới Quỷ Mộng Kiếp Lực mà Anh Cửu dạy cho hắn.

Khi hắn hoàn thành phù văn cuối cùng, phù khuyên lờ mờ tỏa ra quang mang màu đỏ ảm đạm, mỗi một phù văn đều giống như sống dậy, chúng phát ra ý niệm thèm khát.

Sắc mặt Chu Phàm biến thành có chút vi diệu, ả điên Anh Cửu này đổi biện pháp dẫn tới Quỷ Mộng Kiếp Lực thành hiến tế, theo nàng đoán, Quỷ Mộng Kiếp Lực thuộc về lực lượng khó có thể lý giải, phía sau loại lực lượng này có thể là một quái quyệt không thể biết cấp, cũng có thể là pháp tắc sinh mệnh thuần túy, chỉ cần hiến tế ra đủ tài liệu, có thể nhường cho Quỷ Mộng Kiếp Lực.

Biện pháp này không phải là Anh Cửu nghĩ ra, mà là nàng từ nơi nào đó sưu tập được, nàng dùng biện pháp này từng dẫn Quỷ Mộng Kiếp Lực tới, còn thử tìm hiểu phía sau Quỷ Mộng Kiếp Lực là gì, nhưng đáng tiếc lại thất bại.

Chu Phàm nhìn những phù khuyên quái dị phiền phức, hắn nhíu mày, không vội hiến tế tài liệu, mà là từ trong túi trữ vật lấy ra hộp vàng sẫm đó.

Hộp vàng sẫm đựng Minh Minh Chi Trung Tự Hữu Thiên Ý, khí cụ này không cần chân nguyên thôi động, mà chỉ cần mang theo nó bên người, là có thể phát sinh tác dụng, nhưng nó không phải vĩnh cửu, mà là có số lần sử dụng nhất định, nếu dùng hết số lần, vậy sẽ vỡ vụn, trở thành phế phẩm, về phần có thể sử dụng bao nhiêu lần, ngay cả Anh Cửu cũng không nói rõ được, bởi vì số lần của nó là căn cứ vào sự kiện phát sinh mà có biến hóa nhất định.

Để Minh Minh Chi Trung Tự Hữu Thiên Ý vào trong hộp đặc chế này, sẽ không phát sinh tác dụng, Chu Phàm mở hộp vàng, lấy vật thể sáu mặt, dùng dây thừng buộc vào trên cổ tay mình, sau đó mới bắt đầu sắc mặt nghiêm túc nắm tài liệu đã chuẩn bị xong vào trong phù khuyên.

Chu Phàm nắm những tài liệu mà hắn cũng không phân biệt được ra lai lịch vào trong phù khuyên, huyết quang ảm đạm phù trận phát ra lập tức cắn nuốt những tài liệu này.

Loại cắn nuốt này rất nhanh chóng, giống như những tài liệu đó bị dịch chuyển đi vậy.

Gió âm lãnh từ trong phù trận đen đỏ thổi ra, cho dù là Chu Phàm không sợ hàn ý của gió tuyết cũng cảm thấy rùng mình, hàn ý này giống như từ đáy lòng lan ra vậy.

Gió càng lúc càng lớn, trong rừng cây cũng có gió lạnh gào thét, nhưng hai loại tiếng gió này lại có thể khiến hắn phân biệt ra khác biệt rõ ràng.

Về phần vì sao lại như vậy, hắn cũng khó có thể nói rõ.

Gió trong phù trận dần dần đổi màu, biến thành màu đen đỏ, nó tả xung hữu đột trong phù trận, muốn thoát vây mà ra.

Gió âm lãnh đen đỏ diễn sinh ra các loại hư ảnh quỷ linh, nó xoay tròn, hư ảnh quỷ linh đang không ngừng tăng trưởng, một phù trận nho nhỏ lại dung nạp mấy vạn hư ảnh quỷ linh.

Các loại hư ảnh quỷ linh ghê tởm vặn vẹo khiến Chu Phàm đang nhìn chúng cảm thấy nhân hồn lờ mờ đau nhói.

Hắn khoanh chân ngồi xuống, vẻ mặt nghiêm túc, hai tay kết ra một pháp ấn, mi tâm hiện lên Hỏa Diễm Phù Văn đen xì, hai má cũng có Hỏa Diễm Phù Văn đen xì hiện lên, hắn nhắm hai mắt lại.

Gió trong phù trận càng lúc càng mạnh, kết giới đen đỏ của phù trận xuất hiện từng vết rạn, tiếng răng rắc vang lên, kết giới đen đỏ vỡ vụn như gương, gió đen đỏ xoay tròn, nó diễn sinh hư ảnh quỷ linh nhiều tới đếm không hết chạy trong rừng cây, toàn bộ rừng cây dại quỷ ảnh trùng trùng, quỷ âm vù vù.

Tiểu Muội đã chạy tới rừng cây rừng cây, Tiểu Quyển từ trong lông chó thò đầu ra, nhìn rừng cây dại bị cuồng phong đen đỏ bao phủ, nàng lẩm bẩm:

- Nguy rồi, quên bảo chủ nhân viết di thư rồi...

...

Đầu hắn đau như muốn vỡ ra, giống như bị người ta dùng búa gõ vậy, khi cơn đau đang diễn ra, hắn lại giống như chìm vào trong nước lạnh, nặng nề di động trong nước lạnh tới thấu xương, vĩnh viễn không thể ngoi lên mặt nước.

Hai loại cảm giác này đang tra tấn hắn, khiến cho hắn cảm thấy giống như đã trôi qua một vạn năm.
Bình Luận (0)
Comment