Chương 2357 - Độc Cước Vân Lộc (2)
Chu Phàm nói:
- Còn cả Độc Cước Vân Lộc kỳ quái xuất hiện sau khi băng phong bạo biến mất cũng có chút bất thường, ta hơi lo, bảo Hi Thạch Huyện Nghi Loan Ti phái ra...
Chu Phàm còn chưa nói hết, lại có tiểu lại mang theo tin tức bước vào.
Chu Phàm tiếp nhận tờ giấy viết tin tức xem một lượt, sau đó ngẩng đầu nói:
- Người của Tiểu Trại Thôn toàn bộ đều mất tích, một chút dấu hiệu cũng không lưu lại, Độc Cước Vân Lộc đó đang lướt tới phương hướng của một thôn khác.
Tin tức xấu liên tiếp truyền đến, Độc Cước Vân Lộc trên đường tới thôn thứ hai, người của thôn thứ hai nhận được tin tức, quyết đoán từ bỏ thôn, trốn ra ngoài hoang dã, chỉ là tin tức đoạn tuyệt ở đây, người của thôn thứ hai cũng biến mất.
Võ giả Giám thị Độc Cước Vân Lộc cũng biến mất, Độc Cước Vân Lộc không biết tung tích.
Chờ khi lại có tin tức của Độc Cước Vân Lộc truyền đến, đã là xuất hiện ở bên ngoài thôn thứ ba.
Không bao lâu sau, thôn thứ ba mất liên lạc, sau đó là thứ tư thứ tư.
Đợi cho tới lúc chạng vạng, lại truyền đến tin tức thôn thứ năm mất liên lạc.
Thất Mộc Lý chỉ có mười thôn, không đến một ngày đã có một nửa mất liên lạc.
Thất Mộc Lý Nghi Loan Ti phái người đến, nhưng võ giả nhìn thấy Độc Cước Vân Lộc đều biến mất, trong đó còn bao gồm An Tây Sứ của Thất Mộc Lý Nghi Loan Ti.
Đêm đã khuya, Hắc Thủy Thành Đại Đô Hộ Phủ đèn đuốc sáng trưng.
- Năm thôn còn lại, hiện tại vẫn giữ được liên hệ duy trì tin tức, không nhìn thấy thân ảnh của Độc Cước Vân Lộc nó, nó hình như là vào ban đêm sẽ ngừng lại.
Dạ Lai Thiên Hương sửa sang lại tất cả tin tức một lượt rồi nói.
Người của Năm thôn biến mất vô duyên vô cớ, đây là đại sự lớn nhất mà Chu Phàm gặp phải từ lúc trở thành Đại Đô Hộ tới nay, Đại Đô Hộ Phủ đương nhiên sẽ duy trì chú ý.
Chuyện đã vượt quá phạm trù xử lý của Thất Mộc Lý Nghi Loan Ti, võ giả của Cốc Địa Hương Nghi Loan Ti đang trên đường tới Thất Mộc Lý.
Chu Phàm thậm chí trực tiếp hạ lệnh cho Hi Thạch Huyện Nghi Loan Ti phái ra võ giả bậc cao tới trợ giúp, bởi vì hắn lo lắng Cốc Địa Hương Nghi Loan Ti không xử lý được.
Nhưng bất kể là người của Cốc Địa Hương Nghi Loan Ti hay là Hi Thạch Huyện Nghi Loan Ti muốn tới nơi đều cần thời gian nhất định.
Dựa theo tốc độ biến mất của thôn, nếu ngày mai Độc Cước Vân Lộc vẫn tiếp tục xuất hiện, vậy nói không chừng trợ giúp còn chưa tới, Thất Mộc Lý không có thôn nào có thể tồn tại.
Thậm chí càng khiến cho Chu Phàm lo lắng là, Độc Cước Vân Lộc đó nói không chừng còn có thể tiến đến Thất Mộc Thành, một khi Thất Mộc Thành ở trung tâm Thất Mộc Lý xuất hiện vấn đề, vậy Thất Mộc Lý chính là triệt để bị hủy.
Đến lúc đó muốn trùng kiến lại, cũng không biết phải tốn bao nhiêu thời gian.
Hắc Thủy Đô Hộ Phủ không có thư viện, chỉ có một tòa phân tự của Đại Phật Tự, nhưng nhân số cũng ít tới đáng thương, hắn không thể dựa vào thư viện và Đại Phật Tự, thực lực của thế gia địa phương cũng bình thường, tất cả đều chỉ có thể dựa vào Đại Đô Hộ Phủ để giải quyết.
Hắn cảm thấy áp lực cực lớn.
- Chưa tra được lai lịch của quái quyệt à?
Chu Phàm nhìn về phía Đỗ Nê hỏi.
Bên Thất Mộc Lý Nghi Loan Ti, Hi Thạch Huyện Nghi Loan Ti, Hắc Thủy Thành đều phái ra Phù Sư tra xét điển tịch, hi vọng có thể tìm được lai lịch của quái quyệt.
Chỉ có tìm được tin tức của Độc Cước Vân Lộc đó, mới có thể ứng đối dễ dàng hơn.
- Không.
Đỗ Nê thở dài một tiếng nói:
- Khả năng rất lớn là một loại quái quyệt mới chưa biết.
Có thể là một loại quái quyệt mới sinh chưa được biết tới.
Chu Phàm lại nghĩ tới sự biến mất của băng phong bạo, một quái quyệt mới sinh có thể khiến băng phong bạo biến mất, hắn trầm giọng nói:
- Chúng ta không thể ngồi đây chờ được nữa, quái quyệt này khiến ta cảm thấy có chút bất an.
Hắn lo lắng là Hi Thạch Huyện Nghi Loan Ti cũng chưa chắc đã xử lý được.
- Vậy ta dẫn người đi một chuyến.
Ôn Hiểu đứng lên nói:
- Người vừa đủ sẽ xuất phát.
Nếu Hi Thạch Huyện xử lý được, cùng lắm là đi một chuyến không công, hiện tại nhân thủ bên Đại Đô Hộ Phủ đã đủ, cho dù phát sinh chuyện gì, cũng đủ sức ứng đối, nhưng nếu Hi Thạch Huyện không xử lý được, vậy chuyện sẽ chuyển biến xấu thêm một bước.
Chu Phàm vốn đã muốn phái người đi, hiện tại Ôn Hiểu nguyện ý đi, hắn lập tức đáp ứng.
- Đại nhân, ta cũng đi cùng Ôn đại nhân, Thanh Cân Đồng của ta nói không chừng có thể tạo được tác dụng.
Sầu Hầu cũng đứng lên nói.
- Cũng tốt.
Chu Phàm do dự một chút nói:
- Các ngươi đều phải cẩn thận một chút, nếu chuyện không thể làm, đừng quá xung động...
Hai người Ôn Hiểu và Sầu Hầu rời khỏi, đi triệu tập nhân thủ.
Chu Phàm lại liếc Áo công công đã sắp ngủ gật:
- Tu luyện của Trứu huynh kết thúc chưa?
- Cái này thì ta cũng không biết.