Chương 2358 - Vượt qua tưởng tượng
Áo công công ngáp một cái nói:
- Ngươi không phải là muốn tiểu Trứu trở về gấp chứ? Ngươi đã phái người đi rồi, người trong phủ lại không ít, liệu có phải chuyện bé xé ra to không?
Áo công công cảm thấy để Trứu Thâm Thâm tu luyện ở bên ngoài nhiều thêm một chút mới tốt, trở về cũng không có lợi ích gì.
- Nếu đã kết thúc, vậy bảo hắn mau chóng quay về.
Chu Phàm lười chẳng muốn nhiều lời với Áo công công, trong lòng hắn luôn có một loại dự cảm xấu, Trứu Thâm Thâm là cao thủ đứng thứ hai trong phủ hiện tại, hắn không có mặt, có rất nhiều chuyện Chu Phàm không tiện đi làm.
Ra khỏi phòng nghị sự, Chu Phàm trở về phòng mình, hắn vội vàng rửa mặt một phen, không có tâm trạng nói chuyện với bọn Tiểu Quyển, sau khi kiên nhẫn hoàn thành tu luyện hôm nay, hắn mới nằm xuống ngủ.
Sau khi tiến vào thuyền, Chu Phàm tán gẫu vài câu với Thực Phù, sau đó nói mình có việc phải kết thúc đối thoại, hắn chơi Mộng Mộng trong nôi một chút rồi ngẩng đầu nhìn xung quanh, trên thuyền tràn ngập sương mù không nhìn thấy thân ảnh của Anh Cửu, nhẹ giọng gọi:
- Anh Cửu tiền bối...
- Ngươi tìm ta à?
Thanh âm của Anh Cửu vang lên sau lưng hắn.
Chu Phàm quay đầu lại nhìn, liền thấy một khuôn mặt huyết nhục mơ hồ, còn có dòi bọ bò qua bò lại trên mặt, đột nhiên nhìn thấy mặt nát như vậy, khóe mắt hắn giật giật, bình tĩnh nói:
- Vì sao mặt của ngươi lại biến thành như vậy?
Anh Cửu nhếch miệng bật cười, dòi bọ trên mặt rơi xuống, sương mù che phủ mặt nàng, mặt nàng rất nhanh liền khôi phục bộ dạng trước kia,
- Dọa ngươi à? Vừa rồi ta đang thí nghiệm một loại thuật pháp ác độc, quên khôi phục lại.
Quên khôi phục lại, ngươi là cố ý muốn làm ta ghê tởm... Chu Phàm oán thầm một câu, mới kể lại chuyện Độc Cước Vân Lộc,
- Ngươi đã từng nghe qua loại quái quyệt này chưa?
- Mây màu vỏ quýt xua đi băng phong bạo... Độc Cước Vân Lộc...
Trên mặt Anh Cửu hiện lên nụ cười quỷ dị nói:
- Nghe thì có chút giống với quái quyệt đó, chỉ là sao có thể như vậy được, theo ta biết, quái quyệt đó rất lâu trước kia đã bị giết rồi, thế gian không còn nữa mới đúng.
- Quái quyệt gì?
Chu Phàm hỏi.
- Cái này không thể nói miễn phí với ngươi.
Anh Cửu chậm rãi nói.
- Một ngàn con sâu xám lớn, ta nguyện ý trả.
Chu Phàm lập tức trả lời, một ngàn con sâu xám lớn đối với hắn mà nói căn bản không phải là vấn đề.
- Đây không phải là vấn đề một ngàn con sâu xám lớn là có thể khiến ta trả lời.
Anh Cửu cười cười bước về phía bàn vuông nói:
- Ngươi cảm thấy đây là vấn đề thường thức sao?
- Chẳng lẽ không phải à?
Chu Phàm nhíu mày hỏi lại.
- Nếu ngươi biết tên của quái quyệt này, đương nhiên có thể chỉ thanh toán một ngàn con sâu xám lớn coi như hỏi đáp vấn đề thường thức, nhưng ngươi ngay cả tên của quái quyệt này cũng không biết, vậy đó không phải vấn đề thường thức, ta có thể không trả lời ngươi.
Anh Cửu đi tới trước bàn vuông, nàng gõ bàn gỗ, trên mặt bàn xuất hiện một cái chén phỉ thúy.
- Ngươi muốn bao nhiêu con sâu xám lớn?
Chu Phàm hỏi.
- Ta không cần sâu xám lớn, những thứ này đối với ta mà nói là không có nhiều tác dụng, ta muốn Minh Tức Nghịch Luân Thể, hoặc là Long Thần Huyết của ngươi làm thù lao trả lời lần này.
Anh Cửu búng ngón tay, trong cái chén phỉ thúy có thêm một loại rượu vàng óng ánh.
- Ngươi chắc biết đây là chuyện không thể, sao ta có thể lấy ra thứ quý giá như vậy một vấn đề lấy đáp án của một vấn đề?
Sắc mặt Chu Phàm biến thành lạnh lùng,
- Ngươi không nói thì thôi, cũng không phải chỉ có một mình ngươi biết, nếu trước kia thật sự từng xuất hiện, vậy ta có thể thử điều tra ra.
- Hơn nữa ngươi cũng chỉ là hoài nghi, trước đó ngươi nói quái quyệt này đã bị giết chết, có phải quái quyệt ta nói hay không thì chưa chắc, ngươi cảm thấy ta sẽ vì vậy mà bỏ ra cái giá lớn đến thế sao?
Anh Cửu uống rượu trong chén, khẽ cười nói:
- Không cần phải hổn hển như vậy, kỳ thật ta cũng chỉ là nói mà thôi, nếu ngươi muốn biết, vậy ta có thể không thu bất kỳ phí dụng mà nói với ngươi, nói chung đối với ta mà nói cũng không phải đại sự gì.
- Thế không thể được, ta không thích chiếm tiện nghi của người khác.
Chu Phàm liên tục lắc đầu nói:
- Ngươi cứ thu một ngàn con sâu xám lớn đi.
Không phải hắn không muốn, mà là không dám chiếm loại tiện nghi này, thu sâu xám lớn, Anh Cửu sẽ không thể nói dối, nếu không thu, nói không chừng chính là thuận miệng nói bậy.
- Con người ngươi chính là dối trá như vậy.
Anh Cửu cười âm hiểm:
- Rõ ràng là không tin ta, lại nói đường hoàng như vậy.
Anh Cửu nói thì nói vậy, nàng búng tay một cái, huyễn hóa ra quả cầu lưu ly của Chu Phàm, trong quả cầu lưu ly sau lần câu cá trước, khi Chu Phàm rảnh rỗi cũng ra dã ngoại mấy lần, nhưng thu hoạch cũng không lớn, hiện tại trong quả cầu lưu ly chỉ có mấy ngàn con sâu xám lớn.