Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1674 - Chương 2360 - Vân Yên Chủ (2)

Chương 2360 - Vân Yên Chủ (2)
Chương 2360 - Vân Yên Chủ (2)

- Làm thế nào để phân biệt?

Chu Phàm vội vàng hỏi.

Ở đây đoán mò là không hữu dụng, nếu có biện pháp phân biệt vậy không còn gì tốt hơn.

- Hình thái của nó rất nhiều lúc là khác nhau, nhưng muốn phân biệt có phải Vân Yên Chủ hay không cũng không khó.

Anh Cửu nói:

- Ngươi đi giết nó, không giết được nó, nó khẳng định là không thể biết cấp, ít nhất đối với ngươi mà nói thì là như vậy.

Anh Cửu nói xong cười khẽ.

- Đừng đùa nữa.

Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ bất đắc dĩ nói, nếu không giết được nó, vậy hắn xong đời rồi.

- Không có phương pháp phân biệt quá đơn giản mà thích hợp với cấp độ của ngươi để sử dụng.

Lúc này Anh Cửu mới thu liễm nụ cười, nói:

- Đã hoài nghi nó là không thể biết cấp, ngươi cứ cách nó xa một chút thì tốt hơn, ta không muốn ngươi nhanh như vậy đã bị nó giết chết.

- Hài tử trong bụng ngươi vẫn chưa sinh ra, sao có thể chết như vậy được?

Sắc mặt Chu Phàm tối sầm, nhưng hiện tại hắn cũng không có tâm tình để tức giận, mà là nói:

- Kỳ thật không phải không có cách, ngươi phụ thân ở trên người ta, khẳng định có thể phân biệt ra nó có phải Vân Yên Chủ hay không?

- Đó cũng là một biện pháp tốt.

Anh Cửu gật đầu đồng ý nói:

- Nhưng vì sao ta phải phụ thân giúp ngươi đi phân biệt nó có phải Vân Yên Chủ hay không?

- Chẳng lẽ ngươi sẽ không muốn biết quái quyệt không thể biết cấp mà tự tay mình giết đã chết hay chưa à?

Chu Phàm dẫn dụ.

- Không muốn.

Anh Cửu uống cạn rượu trong chén, thản nhiên nói:

- Cho dù không chết thì sao? Hiện tại ta cũng không thể giết nó thêm một lần, càng không có hứng thú đi giết nó, ta không còn một chút hứng thú nào với nó cả.

- Vậy vì sao lúc trước ngươi lại muốn giết nó?

Chu Phàm ngây ra một thoáng nói.

- Cho vui.

Anh Cửu cười khẽ một tiếng:

- Ta từng có một đoạn thời gian, rất si mê quái quyệt không thể biết cấp, muốn nghiên cứu tất cả quái quyệt không thể biết cấp, muốn chém giết với chúng, mà Vân Yên Chủ chính là một loại bị ta tìm được.

Chu Phàm cảm thấy da đầu ngứa ran, tu sĩ bình thường nhìn thấy những quái quyệt không thể biết cấp này đều trốn còn không kịp, Anh Cửu lại cả ngày nghĩ tới đi giết quái quyệt không thể biết cấp, ả điên này,

- Ngươi đã giết bao nhiêu quái quyệt không thể biết cấp rồi?

- Cái này thì khó nói.

Anh Cửu lắc đầu nói:

- Ta vốn cho rằng ta giết được ba, nhưng hiện tại xem ra, có thể loại trừ Vân Yên Chủ, vậy còn lại hai, nói không chừng hai con đó cũng không chết, những quái quyệt không thể biết cấp này, không dễ giết, có vài lần thiếu chút nữa thì giết lại ta.

Anh Cửu hiếm có nói chuyện một cách nghiêm túc, nhưng trên mặt nàng không hề có vẻ sợ hãi, đối với nàng mà nói, đây chỉ là chuyện rất tầm thường.

- Vân Yên Chủ có phân thân hoặc hình chiếu không?

Chu Phàm hỏi, đối với hắn mà nói điều này cũng rất quan trọng, nếu chỉ là phân thân hoặc hình chiếu, vậy chưa chắc đã không đối phó được.

Trong lòng hắn thủy chung hơi khó chấp nhận sự thực Hắc Thủy Đô Hộ Phủ lại xuất hiện một quái quyệt không thể biết cấp.

- Theo ta biết, nó không có năng lực tương tự, xuất hiện đều là bản thể của nó, đương nhiên lâu như vậy không gặp, ai biết được nó liệu có thêm một năng lực như vậy không? Năng lực của nó nhiều tới có thể xếp mấy hạng đầu trong những quái quyệt không thể biết cấp ta từng gặp.

Anh Cửu nói những lời không quá chắc chắn.

Lời này khiến Chu Phàm trầm mặc, vẻ mặt hắn nghiêm trang nói:

- Vậy làm thế nào mới có thể khiến Vân Yên Chủ rời khỏi?

Nếu đúng là quái quyệt không thể biết cấp, ngay cả Anh Cửu cũng không giết được, hắn cũng không tự đại đến cho rằng hiện tại hắn có thể giết được quái quyệt cường đại như vậy, chỉ có thể giống như lúc trước quan gia Đại Ngụy làm, mời loại quái quyệt không thể biết cấp khó đối phó này đi.

- Xem ra ngươi cũng hiểu, ngươi là không giết được nó, có điều muốn khiến nó rời khỏi...

Anh Cửu cười nói:

- Nó là quái quyệt là dùng sinh linh trí tuệ như con người để làm đồ ăn, muốn khiến nó rời khỏi, vậy chỉ có dọn sạch người ở địa vực đó, không có đồ ăn, nó tất nhiên sẽ không mời mà tự lui.

- Chỉ là chuyện này cũng rất khó làm được.

Chỉ cần tất cả mọi người rời khỏi địa vực đó, là có thể khiến Vân Yên Chủ rời đi?

Chu Phàm không vội cao hứng, bởi vì Anh Cửu về sau lại bồi thêm một câu, hắn nhạy bén hỏi:

- Vì sao lại nói khó có thể làm được?

- Bởi vì nó...

Anh Cửu tạm dừng một chút, nói:

- Tạm thời dùng 'Khứu giác' để thay thế, khứu giác của nó rất nhạy bén, có thể tra xét được nơi rất xa, biết ở đâu tồn tại số lượng đồ ăn không ít, cự ly dọn sạch phải đủ xa mới không bị nó ngửi được.

Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, hắn nhớ tới hôm nay bắt đầu từ thôn thứ hai, một mực đang chạy trốn, kết quả lại vô duyên vô cớ mất đi liên hệ, sợ rằng cho dù là bị quái quyệt Vân Yên Chủ hư hư thực thực đó đuổi kịp.
Bình Luận (0)
Comment