Chương 2362 - Đối sách
- Đưa ta ra ngoài đi.
Chu Phàm kết thúc cuộc nói chuyện phiếm.
Sau khi biết được quái quyệt có thể là quái quyệt không thể biết cấp, hắn không thể ở lại đây nữa, cần phải mau chóng ra ngoài bố trí một phen.
- Đừng quên lời khuyên của ta đối với ngươi, rời xa quái quyệt.
Anh Cửu nói:
- Ta vẫn muốn nhìn thấy thời khắc ba tiểu gia hỏa trong bụng ngươi sinh ra.
- Nếu ta hiện tại xuất hiện ở trước mặt nó, có bao nhiêu cơ hội có thể đào thoát?
Chu Phàm lại hỏi.
- Bình thường mà nói, tốt nhất đừng làm như vậy, nếu ngươi thật sự muốn đi quan sát nó, cũng tận lực đừng công kích nó, nếu nhân số không nhiều, nó cùng lắm chính là thử một chút, rồi từ bỏ công kích các ngươi, nhưng một chút này, cũng không dễ dàng đón đỡ được, ngươi chắc có một nửa cơ hội có thể đào thoát.
Anh Cửu trả lời.
- Ngươi thật sự không muốn giúp ta phân biệt xem nó có phải là Vân Yên Chủ hay không à?
Chu Phàm lại hỏi.
Anh Cửu không trả lời, nàng chỉ vẫy vẫy tay, sương mù ùa về phía Chu Phàm, bao phủ lấy thân thể hắn, nàng mới nói:
- Ta chỉ kiến nghị ngươi đừng đi tìm chết, nếu ngươi cứ muốn đi chịu chết, vậy không ai cản được.
Chu Phàm không kịp nói gì, thân thể tiêu tán trong sương mù.
Sau khi Chu Phàm rời thuyền, Anh Cửu lại cúi đầu nhìn giáp bản cười nói:
- Việc này đối với ngươi mà nói, chắc không khó, vì sao ngươi không giúp hắn? Chẳng lẽ ngươi không sợ hắn bị Vân Yên Chủ giết chết sao?
- Hay là ngươi đang đợi một thời cơ thích hợp? Kỳ thật ta không hiểu, vì sao ngươi một mực ở trong không gian đặc thù này, chẳng lẽ ngươi cũng có thứ mà mình kiêng kị sợ hãi sao?
- Nếu là như vậy, càng khiến ta nghĩ không thông, thế gian có thứ gì có thể uy hiếp đến ngươi?
Trong nháy mắt Chu Phàm mở mắt tỉnh lại, hắn rời phòng, tìm một tiểu lại phân phó:
- Đi gọi bọn Đỗ đại nhân, Tiền tham mưu tới cho ta, đang ngủ cũng phải đánh thức họ dậy, nhanh lên.
Hiện tại đã là thời gian đêm khuya, cách hừng đông vẫn còn hai canh giờ.
Nhưng lúc này trong phòng nghị sự của Đại Đô Hộ Phủ đã ngồi đầy người.
Ngay cả Ôn Hiểu và Sầu Hầu vốn đang nghỉ ngơi, chờ hừng đông thì xuất phát cũng được gọi tới.
Tất cả mọi người đang nhìn Chu Phàm.
Sau khi người đông đủ, Chu Phàm không lãng phí thời gian, hắn kể lại chuyện Độc Cước Vân Lộc hư hư thực thực là quái quyệt không thể biết cấp Vân Yên Chủ, đương nhiên hắn cũng bỏ thêm một số tân trang ở trong đó, nói hắn đã liên hệ với sư môn của mình, từ chỗ trưởng bối sư môn biết được việc này.
Nghe Chu Phàm nói xong, cả phòng trở nên yên tĩnh, đây chính là quái quyệt không thể biết cấp.
- Trước khi các ngươi đi, ta đã bảo Phù Sư trong phủ tìm kiếm tất cả tin tức về Vân Yên Chủ.
Chu Phàm lại bổ sung.
- Quái quyệt sẽ tới Hắc Thủy Thành à?
Áo công công hỏi, nếu hướng tới bên này, vậy đặc sứ hắn phải cân nhắc vấn đề đổi tới nơi khác mới được.
- Liệu có phải là nhầm không?
Hùng Phi Tú ngây ra một thoáng nói.
Không ít người trong phòng đều lộ ra biểu cảm không thể tin được.
- Đến bây giờ vẫn chưa thể xác nhận.
Chu Phàm chậm rãi nói:
- Ta cũng hi vọng không phải.
- Cho nên việc cấp bách là phải nghĩ pháp xác nhận quái quyệt đó có phải Vân Yên Chủ hay không?
Sắc mặt Đỗ Nê ngưng trọng nói.
- Đây quả thật là chuyện chúng ta trước mắt phải làm.
Chu Phàm nhíu mày nói:
- Chỉ là vẫn chưa có cách nào có thể nhanh chóng phân biệt nó có phải Vân Yên Chủ hay không.
Mỗi lần Vân Yên Chủ xuất hiện đều có hình thái khác nhau, chỉ biết nó am hiểu điều khiển khí hậu, có rất nhiều năng lực khác nhau, có thể ngửi được đồ ăn ở cự ly xa.
Muốn trong thời gian ngắn phân biệt ra hình thái của Vân Yên Chủ là chuyện rất khó.
Mọi người thảo luận nên làm như thế nào, nhưng tin tức chỉ có từng ấy, phân tích đi phân tích lại, đều giống như Chu Phàm ở trên thuyền, không thể nghĩ ra được biện pháp quá hữu hiệu.
Tâm tình Chu Phàm rất trầm trọng, Vân Yên Chủ từng bị Anh Cửu giết, có thể một đoạn thời gian rất dài chưa từng xuất hiện trên thế gian, nếu là như vậy, khả năng bên Phù Sư có thể thu thập được tư liệu có tác dụng là không lớn.
- Báo cáo với Hàn Bắc Đạo, nói Hắc Thủy Đô Hộ Phủ phát hiện quái quyệt không thể biết cấp hư hư thực thực, thỉnh cầu bọn họ trợ giúp.
Chu Phàm nhìn về phía Tiền Phi Phi nói.
Tiền Phi Phi gật đầu, bước nhanh ra.
Chu Phàm biết bên Hàn Bắc Đạo Thành rất có thể sẽ không trợ giúp, nhưng Hắc Thủy Đô Hộ Phủ có phát hiện như vậy, vẫn phải báo cáo lên trên, nếu không Hắc Thủy Đô Hộ Phủ thật sự xảy ra đại sự gì, bên Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ không biết, khẳng định sẽ tố cáo hắn.
Công tác ngoài mặt Nên làm vẫn phải làm, về phần bên Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ sẽ ứng đối với thế nào là chuyện của bên đó, nếu Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ dám không làm gì, cũng là chuyện sẽ giải quyết sau việc này.