Chương 2366 - Biện pháp mới
Ngữ khí Chu Phàm trầm trọng nói:
- Báo lên càng sớm, vậy có thể chết ít đi một số người, báo lên đi, nếu có chuyện gì, đều do ta chịu trách nhiệm.
Kỳ thật hắn cũng hiểu, loại quái quyệt nhất thời không thể phân biệt càn quét một vùng này, tạo thành rất nhiều người chết, chỉ cần chủ quan tích cực ứng đối không có sai sót, sẽ không phải gánh vác quá nhiều trách nhiệm.
Nhưng hắn không muốn đợi thêm nữa, hắn cảm thấy rất có khả năng là Vân Yên Chủ, vậy nguyện ý cược một lần, thua thì lên tiếng lắm chính là mất quan bãi chức, không chết người được.
Kỳ thật hắn có thể đợi thêm một đêm, xem Vân Yên Chủ tới Thất Mộc Thành sẽ thế nào, nhưng hắn ngay cả một đêm cũng không muốn đợi.
Từ tốc độ phản ứng của quan gia cho thấy, hắn có khả năng rất lớn là ngay cả Thất Mộc Thành cũng không cứu được, nhưng ít ra hắn có thể tranh thủ thời gian cho người phía sau.
Ra quyết định rồi, hắn cảm thấy thoải mái hơn không ít, hắn mới hậu tri hậu giác phát hiện ra cả ngày đều ở trong trạng thái đè nén.
- Chu huynh, ngươi nói đúng, vậy dựa theo lời ngươi nói mà làm.
Trương Lý Tiểu Hồ cười nói,
- Cùng lắm thì không thể kiếm được tiền của ngươi nữa.
- Chu huynh, ta không bằng ngươi.
Đỗ Nê có chút hổ thẹn nói, hắn không ngờ không nghĩ đến tầng này,
- Nhưng nếu không phải Vân Yên Chủ, trách nhiệm của việc này, ta nguyện ý gánh vác thay Chu huynh.
- Chu Phàm, nếu ngươi không lăn lộn được nữa ở Nghi Loan Ti, có thể đến Hùng gia ta, ta sẽ bảo gia gia cho ngươi làm một trưởng lão.
Hùng Phi Tú nói.
- Hùng gia các ngươi không mời nổi ta đâu.
Chu Phàm khẽ cười nói.
Mọi người nói vài câu, dừng đối thoại đi làm việc.
Buổi tối lại tiến vào thuyền, Chu Phàm nói chuyện về Độc Cước Vân Lộc hôm nay cho Anh Cửu
- Ngươi nói xem vì sao nó không trực tiếp tới Thất Mộc Thành?
- Cái này thì sao ta biết được?
Anh Cửu lắc đầu nói:
- Có điều trước kia nó không phải như vậy, trước kia nó là không sợ gì hết, chỉ cần đói bụng, chỗ nào có người thì ăn chỗ đó, một đường mà ăn, sẽ không cố ý tránh một số nơi nào đó, từng có tông môn cường đại, nó ăn đến tông môn đó.
- Tông môn đó đại chiến với nó một hồi, mới giết lui được nó.
- Hay nó không phải là Vân Yên Chủ?
Chu Phàm vừa nghĩ tới khả năng này, khóe mắt giật giật, hắn chính là bảo Đỗ Nê bao sự việc lên rồi.
- Cái này thì ai nói chắc được?
Anh Cửu cười nói:
- Ta ở trên thuyền nếu tính cả thời gian ngủ say, cũng không biết đã trôi qua bao nhiêu năm tháng, năm tháng dài như vậy, đủ cho một quái quyệt phát sinh biến hóa rất lớn, cộng thêm nếu là Vân Yên Chủ ta từng giết, ai biết được sau khi nó phục sinh đã trải qua chuyện gì?
Chu Phàm hơi trầm mặc, Vân Yên Chủ từng bị Anh Cửu giết, nếu thật sự phục sinh, phát sinh biến hóa không biết, dường như cũng là chuyện rất bình thường.
- Xem ra ngươi thật sự định nhúng tay vào việc này rồi.
Trên mặt Anh Cửu lộ ra nụ cười tà dị:
- Vậy chỉ có thể chúc ngươi may mắn.
- Ngươi giúp ta nghĩ biện pháp đuổi nó đi, ngươi muốn gì cũng có thể thương lượng.
Chu Phàm lại nói, hắn thật sự đã không có cách nào, chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm phong phú của Anh Cửu.
- Biện pháp thì không phải ta đã nói với ngươi rồi à?
Anh Cửu lắc đầu nói:
- Biện pháp khác thì ta không có, hơn nữa nghe ngươi nói, đây đã không phải là Vân Yên Chủ mà ta biết, ngươi cảm thấy cho dù ta có thể nghĩ ra biện pháp, lại có thể mang tới tác dụng bao lớn.
- Ngươi có thể nghĩ ra biện pháp, ít nhất ta cũng có thể đi thử một chút.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ bất đắc dĩ nói.
- Nào có biện pháp đơn giản như vậy?
Anh Cửu cười khẩy nói:
- Hoặc là ngươi nghĩ cách dọn sạch những người đó, hoặc là ngươi nghĩ cách mời đến một tu sĩ cường đại như ta, trừ hai biện pháp này ra, ta không còn biện pháp khác...
Anh Cửu nói đến đây, tạm dừng một chút, mắt lộ vẻ hưng phấn nhìn Chu Phàm,
- Ta nghĩ ra biện pháp thứ ba rồi.
- Nói nghe thử đi.
Chu Phàm vội nói.
- Ngươi có thể tìm thuyền giúp.
Anh Cửu nhấc chân đạp đạp giáp bản nói:
- cho dù ta phụ thân ở trên người ngươi, với trạng thái hiện tại cũng không giải quyết được Vân Yên Chủ, nhưng thuyền khẳng định có thể thoải mái giết chết Vân Yên Chủ.
- ....
Chu Phàm cười khổ nói:
- Không phải ta đã từng hỏi thuyền rồi à? Thuyền không hề đáp lại, chứng tỏ nó có thể không muốn hoặc là không thể giúp ta.
- Nó không đáp lại, nhưng không phải nói không thể tìm nó hỗ trợ.
Anh Cửu cười nói:
- Không phải ngươi nói thuyền rất coi trọng ngươi ư? Chờ ngươi tìm được Vân Yên Chủ, ngươi tìm nó quyết một trận tử chiến, ngươi khẳng định không đánh lại, chờ khi ngươi sắp chết, thuyền sao nỡ để ngươi chết, nó không thể không ra tay giúp ngươi.
- Đến lúc đó Vân Yên Chủ thì có là gì?