Chương 2368 - Nó tới (2)
Nhất người bên ngoài liều mạng chen vào trong thành, người phản ứng chậm bị đẩy ngã, người bị giẫm chết trong nhất thời khó có thể tính toán.
Chỉ là không ai rảnh đồng tình với những người bị giẫm chết, sợ hãi thúc đẩy bọn họ liều mạng chạy vào trong thành.
Cửa thành cũng đang chậm rãi đóng lại.
Ở phương bắc Thất Mộc Thành, có Độc Cước Vân Lộc màu vỏ quýt đang bước chậm về bên này, mây khói màu vàng quýt đặc biệt của nó được tuyết trắng làm tổn lên, có một loại mỹ cảm đặc biệt.
Loại mỹ cảm này khiến người ta cảm thấy sợ hãi giống như hít thở không thông.
Các võ giả chạy tới trên tường thành.
Ba cửa thành khác cũng nhận được thông tri, nhanh chóng bảo người về thành, cũng xuất hiện giẫm đạp, nhưng may mà không khoa trương như bắc môn.
Chỉ là hiện tại không ai rảnh để tính toán những người chết, trong thành đã loạn thành một đống.
Các võ giả của Nghi Loan Ti đã lên tường thành, ở đây không chỉ có võ giả của Thất Mộc Lý Nghi Loan Ti, còn có võ giả Cốc Địa Hương Nghi Loan Ti tới trợ giúp.
Bọn họ chỉ đờ đẫn hoảng sợ nhìn quái quyệt đã được nghe nói rất nhiều lần, nhưng vẫn là lần đầu tiên được tận mắt nhìn thấy xuất hiện ở trước mắt mình.
Người lúc trước từng thấy quái quyệt này đều chết rồi.
Phù trận cường đại Trên tường thành đã được kích hoạt, quang mạc đen như mực phù trận phát ra bao phủ cả Thất Mộc Thành, đây là chỗ dựa cường đại nhất của Thất Mộc Thành.
So sánh với tường thành cao lớn, Độc Cước Vân Lộc chiều cao một trượng, chiều bảy thước lộ ra có chút nhỏ bé.
Nhưng nó vẫn mang tới một loại lực áp bức cường đại cho những người đang chăm chú nhìn nó.
Nó đi không hề nhanh, nhưng vẫn tới dưới tường thành.
Thất Mộc Thành không muốn ngồi yên chờ chết.
Phù tiễn nhiều chi chít được bắn xuống dưới thành.
Phù lực khác nhau trên Mũi tên đều được kích hoạt bộc phát trong quá trình bay, toàn bộ tập trung hỏa lực ở trên người Độc Cước Vân Lộc.
Thanh âm ầm ầm vang lên, Thất Mộc Thành giống như có thiên nhân giáng lôi.
Khi khói bụi tản đi, tất cả mọi người ngây ra, Độc Cước Vân Lộc không chịu bất kỳ thương tổn gì, nó đứng dưới tường thành, hơi nghiêng đầu, sừng hươu san hô cũng hơi nghiêng đi, nó dường như lộ ra có chút hoang mang.
Vù!
Võ giả của Nghi Loan Ti thôi động phù trận to lớn, phù trận tường thành phát ra quang mang rực rỡ, một đạo lôi điện màu đen đánh tới Độc Cước Vân Lộc.
Tất cả mọi người nhìn thấy lôi điện màu đen đánh lên trên người Độc Cước Vân Lộc, xuyên thủng thân thể của nó, để lại một cái hố to trên mặt đất gồ ghề.
Chỉ là thân thể giống như mây bị bắn xuyên của Độc Cước Vân Lộc rất nhanh liền hợp lại, nó vẫn không có một chút hề hẫn gì.
- Chẳng lẽ bởi vì nó là mây, cho nên công kích của chúng ta không thể mang tới tác dụng...
Một võ giả sắc mặt tái nhợt nói.
Độc Cước Vân Lộc đó không dừng lại nữa, nó tiến về phía tường thành, phù trận trên tường thành sụp đổ, tường thành mặt bắc được trải qua tài liệu đặc thù luyện chế ầm ầm đổ sập.
Sau đó là ba bức tường thành còn lại cũng sập theo.
Trong bụi bặm tràn ngập, Độc Cước Vân Lộc tiến vào trong Thất Mộc Thành.
Hốc mắt sâu thẳm không có tròng mắt nhìn về phía tất cả nhân loại đang sợ hãi nhìn nó.
Chu Phàm dừng lại nhìn về phương hướng Thất Mộc Thành, thở dài một tiếng.
Bi kịch vẫn đã phát sinh, sau khi Thất Mộc Thành truyền ra tin tức phát hiện Độc Cước Vân Lộc, lại không còn tin tức truyền đến nữa.
Hiện tại Cốc Địa Hương đang phái người tiến đến điều tra tình huống.
Loại chuyện bị diệt tuyệt một lý này, trước kia hắn cũng từng trải qua rồi, nhưng lần đó là Niệm Yểm, ít nhất quan gia cũng biết nên ứng đối thế nào, nhưng lần này bọn họ phải đối mặt là Độc Cước Vân Lộc, quái quyệt không thể biết cấp hư hư thực thực là Vân Yên Chủ.
Dựa theo Anh Cửu nói, đây là một loại quái quyệt mà hắn căn bản không thể đối phó.
Chu Phàm chỉnh đốn tâm tình, hắn cách đến Thất Mộc Thành còn một đoạn thời gian không ngắn, bất kể là như thế nào cũng phải tới nơi đó trước đã rồi tính.
Độc Cước Vân Lộc ăn hết người của Thất Mộc Thành, bước tiếp theo nó có thể là đuổi theo người đào tẩu ngày hôm qua hoặc là tới lý ở gần Thất Mộc Lý.
Bất kể nó lựa chọn thế nào, đối với Cốc Địa Hương mà nói, đều không phải chuyện tốt.
Chu Phàm không đi được bao lâu liền ngừng lại, bởi vì Đại Đô Hộ Phủ lại có tin tức truyền cho hắn.
- Biết nó xuất hiện ở đâu không?
Chu Phàm mở khí cụ truyền âm hỏi, đây là vấn đề hắn quan tâm nhất.
- Đại nhân, Thất Mộc Lý nổi lên băng phong bạo.
Đỗ Nê gấp giọng nói.
Sắc mặt Chu Phàm trở nên ngưng trọng,
- Có xu thế lan ra toàn bộ Cốc Địa Hương không?
- Theo người dưới báo cáo nói, hiện tại vẫn không.
Đỗ Nê nói.
- Bảo bọn họ tiếp tục quan sát, nghĩ cách thử xem băng phong này có giống với băng phong bạo lúc trước không.
Chu Phàm nói đến đây, ngừng lại một chút rồi nói:
- Phái người tiến vào điều tra, xem quái quyệt đó có còn ở bên Thất Mộc Thành không?